Chương 602: Cao Đình Kiên Cường
Đối với những sĩ quan cảnh sát bình thường ở số 7 thuộc thành phố vệ tinh mà nói, những ai có thể không động đến, thì tuyệt đối không được động đến những người đó.
Lúc này vừa nhìn thấy thân phận quang minh của hắn, thái độ lập tức trở nên nghiêm túc hơn.
“Các vị sĩ quan, đoàn xe này có liên quan tới một vụ án của Thanh Cảng chúng ta. Ta đến đây chính là để điều tra chuyện này. Vì vậy, ta yêu cầu thực thi điều lệ bảo hộ đặc biệt đối với văn phòng Thanh Cảng, tạm hoãn việc bắt giam họ, sau khi thảo luận sẽ đưa ra quyết định……Ta có thể gặp mặt trực tiếp cục trưởng cục hành chính thành phố vệ tinh, báo cáo chi tiết mọi việc với ông ấy!”
Lại Cương dõng dạc nói lên suy nghĩ của mình, cố gắng để mọi người đang có mặt đều nghe thấy.
Sắc mặt của vị cảnh sát trưởng càng trở nên khó coi, có chút chần chừ, ánh mắt liếc qua Triệu Hội ở phía sau.
Triệu Hội ánh mắt âm u, khinh thường cười lạnh một tiếng.
Vị cảnh sát trưởng lập tức có phản ứng, cầm lấy chiếc loa:
“Vị tiên sinh này, dù ngươi là nhân viên của văn phòng Thanh Cảng cũng không thể ảnh hướng tới công việc chính đáng của chúng ta. Có vấn đề gì sau này ngươi có thể tới tìm lãnh đạo của chúng ta. Nhưng bây giờ, chúng ta cần phải điều tra vụ việc trộm tài liệu mật của tập đoàn Đại Địa, sẽ đưa những người này đi trước, để tránh phát sinh xung đột không cần thiết, yêu cầu ngươi lùi lại!”
Nói xong, đột nhiên ra lệnh cho những sĩ quan khác:
“Bắt toàn bộ lại, nếu phản kháng có thể đánh chết!”
Lời nói vừa dứt, sắc mặt Lại Cương nhanh chóng trở nên vô cùng khó coi.
Nhóm tài xế càng thêm sợ hãi tay chân đều có chút bủn rủn.
Lục Tân khẽ chau mày, có chút khinh bỉ nhìn Lại Cương, xem ra tên này cũng không hẳn lợi hại như lời hắn nói.
Có điều đối với tình hình trước mắt, hắn cảm thấy có chút phiền não, dù rõ ràng cảm nhận được cách thức của đám cảnh sát có phần không đúng, nhưng bản thân là một công dân tuân thủ pháp luật, trước giờ luôn sống rất trung thực, chưa từng nghĩ tới việc sẽ phản kháng lại cảnh sát……
Cũng trong bầu không khí căng thẳng đó, Cao Đình đột nhiên tiến lên trước hai bước, lên tiếng:
“Triệu Hội, ngươi muốn thế nào?”
“Cách cách cách……”
Đám cảnh sát chuyển hướng mũi súng, hướng về phía cô.
Nhưng Cao Đình đối mặt trước vô số nòng súng đen ngòm, khuôn mặt lại không hề lộ vẻ sợ hãi, ngược lại trực tiếp trợn mắt, nhìn thẳng về phía ánh đèn pin sáng loáng, như đang trực tiếp nhìn thẳng vào Triệu Hồi ở phía sau hàng người cảnh sát.
Sắc mặt có chút phẫn nộ:
“Ngươi dù gì cũng là một người đàn ông, dù không cương nổi nhưng cũng được coi như đàn ông……Ngươi dùng kiểu thủ đoạn này đối phó với chúng ta để đạt được mục đích, ngươi còn có mặt mũi không?”
Lời nói vừa cất lên, sắc mặt mọi người đều trở nên phức tạp.
Có người kinh ngạc trước dũng khí to lớn của cô gái này, giờ khắc này rồi vẫn dám nói ra những lời cay nghiệt.
Có người nhìn ra vài ẩn ý trong câu chữ lời nói, sắc mặt lập tức khẽ biểu lộ vẻ háo hức hưng phấn.
Phía sau hàng người cảnh sát, Triệu Hội tối sầm mặt mày.
Hắn đột nhiên nói:
“Đưa cô ta qua đây, để ta nói chuyện với cô ta!”
Đối diện với ngữ khí như đang trực tiếp ra lệnh, cảnh sát trưởng trong lòng có chút khó chịu, nhưng hắn vẫn từ từ cử động, hét vào loa:
“Ngươi có thể tới đây, trình bày sự việc……những người khác đứng yên tại chỗ, không được tự ý cử động.”
Cao Đình nghe vậy, lập tức sải chân tiến tới, hai tay đang giơ lên cũng hạ xuống.
Ánh mắt của mọi người dõi theo thân ảnh của cô.
Nhưng sau khi cô bước qua hàng cảnh sát, tầm nhìn của mọi người đều bị ánh sáng đèn pin cản trở.
Lục Tân thành khẩn giơ hai tay lên, gật đầu với người bên cạnh.
Cô em gái khuôn mặt hứng thú, lập tức khoan khoái theo tới.
……
Phía sau cảnh sát, Cao Đình bước tới cạnh Triệu Hội, nhìn chằm chằm vào hắn:
“Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
Triệu Hội không trả lời, chỉ nghiêng đầu nhìn.
Vương tổng bên cạnh lập tức phản ứng lại, vội âm thầm chạy đi cách xa vài chục mét.
Lúc đó con mắt Triệu Hội thong thả chuyển động, hướng tới phía cảnh sát. Cảnh sát trưởng cùng hai người sĩ quan đang quan sát Cao Đình trong suốt quá trình đi tới, cũng như đề phòng cô có hành động khác thường, bèn quay người đi, để lại không gian cho hai người họ chuyện trò riêng.
Ánh mắt Triệu Hội dừng lại trên khuôn mặt Cao Đình, vẻ mặt có chút âm u:
“Ta muốn thế nào, ngươi không biết sao?”
Cao Đình cắn cắn môi, nói:
“Ta đã đáp ứng mọi yêu cầu của ngươi, tại sao ngươi……không thể buông tha ta?”
“Đáp ứng tất cả yêu cầu của ta?”
Triệu Hội bất chợt ngẩng đầu, nhìn vào mặt Cao Đình, khuôn mặt nhăn nhó, đáy mắt xẹt qua chút điên cuồng:
“Ngươi như này chính là đang đáp ứng yêu cầu của ta sao? Thân thể của ngươi, vốn là được ta nhìn trứng, ta đã từng nói với ngươi, đây chính là …… mẹ kiếp, trước kia ta thậm chí đã cải tạo lại, nhưng ngươi lại muốn biến nó trở thành rác rưởi bẩn thỉu, ngươi ghê tởm ta……”