Chương 622: Mục Đích Của Hắc Thai Trác
“Đầu tiên, đó là nhà máy hóa chất bị họ xâm nhập và cướp mất tài liệu quan trọng. Thông qua một số kênh đã xác nhận được nhà máy hóa chất này đã tiến hành một vài thí nghiệm bí mật, nội dung thí nghiệm có liên quan đến kế hoạch cải tạo cơ thể con người bằng tinh thần lực đặc biệt.”
“Từ vụ Hắc Thai Trác tấn công nhà máy hóa chất đến vụ bắt cóc nhà nghiên cứu cấp hai, tiến sĩ Triệu Sĩ Minh, có thể thấy kế hoạch của họ có lẽ cần đến kết quả nghiên cứu của Triệu Sĩ Minh, thậm chí là có quan hệ mấu chốt gì đó đến kết quả này.”
“Ngoài ra, ta nghi ngờ họ đã lập kế hoạch tấn công nhà máy hóa chất từ rất lâu rồi.”
“Người con trai duy nhất của Triệu Sĩ Minh, Triệu Hội ngoài mặt là giám sát chất lượng của bộ phận quản lý kho hàng của tập đoàn Đại Địa. Nhưng trên thực tế thì hắn vẫn luôn mượn thân phận này để hỗ trợ một vài nguồn tài nguyên thiết yếu cho nhà máy hóa chất. Chứng tỏ Hắc Thai Trác đã để mắt tới Triệu Hồi từ lâu, cuộc tấn công ngày hôm qua thuận lợi như vậy cũng có liên hệ mật thiết đến một số hành động khác thường của Triệu Hội.”
“Các cuộc điều tra chuyên sâu vẫn đang được tiến hành, chúng ta sẽ có kết quả sớm thôi.”
“Trước đây, hành động của Hắc Thai Trác vẫn luôn rất kín đáo, rất cẩn thận, ngay cả người ẩn nấp cũng không phát hiện điều gì bất thường.”
“Nhưng đêm qua họ lại có hàng loạt hành động bất ngờ và mạo hiểm như vậy. Trong một đêm, họ tấn công đoàn xe, bắt cóc Triệu Sĩ Minh, thả nguồn ô nhiễm đặc biệt, xâm chiếm nhà máy hóa chất và cướp mất tài liệu quan trọng và một vài mẫu thí nghiệm đặc biệt....”
“Hành vi khác thường này khiến Hắc Thai Trác bị người ẩn nấp phát hiện.”
“Có thể lý giải rằng do một vài nhân tố bên ngoài khiến họ phải đẩy nhanh kế hoạch.”
“Nhân tố bên ngoài?”
Lục Tân nhíu mày:
“Cái gì mới được?”
Mấy người trong khoang thuyền đều im lặng nhìn hắn.
“Đoán chừng họ đang tiến hành một thí nghiệm quan trọng nhất không chỉ vì sự bất thường này.”
Lúc này Trần Tinh nhìn Hạ Trùng với vẻ mặt hối lỗi, sau đó tiếp lời của Lục Tân:
“Nguồn ô nhiễm đặc biệt đêm qua rất khác thường, đột ngột xảy ra rồi đột ngột kết thúc. Có thể nói, nếu nguồn ô nhiễm này không tự động chấm chứt trong một tiếng đồng hồ thì số thương vong ở thành phố Vệ Tinh số bảy sẽ gấp mấy lần con số hiện tại. Mà nguồn ô nhiễm đặc biệt này lại dừng lại một cách đột ngột thì cũng rất đáng ngờ.”
“Có lẽ Hắc Thai Trác đang dùng cách này để ra hiệu với người nào đó....”
“Đối với loại ô nhiễm này, họ đã hoàn toàn đạt được kiểm soát và hành động ở một mức độ nhất định rồi.”
“Vậy có tác dụng gì?”
Lục Tân nghi hoặc nói.
“Tác dụng chính là khiến người ta tin vào nghiên cứu của họ.”
Hạ Trùng lạnh lùng giải thích:
“Có thể kiểm soát chính xác loại ô nhiễm này, đồng nghĩa với việc chúng đã nghiên cứu rất sâu về loại tinh thần lực nguy hiểm này rồi, đồng thời nó cũng chứng minh loại vũ khí sinh vật mà chúng đang nghiên cứu....”
“Sắp thành công rồi!”
“Có thể có rất nhiều người sau khi biết tin tức này sẽ chú ý đến họ.”
Nghe xong Lục Tân bỗng nhíu mày, mím môi.
Hắn hiểu ý Hạ Trùng, nhưng hắn rất ghét hành vi như thế này.
Trần Tinh liếc nhìn Lục Tân, rồi chậm rãi nói:
“Nên nói kết quả điều tra của Hắc Thai Trác cho hắn biết rồi.”
Hạ Trùng gật đầu, sau đó nhìn Lục Tân rồi nói:
“Thí nghiệm cấm kỵ chỉ mới được phát hiện gần đây, hơn nữa tài liệu mà các ngươi gửi tới cũng đóng vai trò rất quan trọng. Nhưng việc điều tra Hắc Thai Trác thì đã được tiến hành từ lâu rồi, người ẩn nấp của viện nghiên cứu thuộc chủ thành đã phát hiện ra dấu hiệu hoạt động âm thầm của Hắc Thai Trác từ một năm trước.”
“Sau hàng loạt cuộc điều tra, thì họ đã nắm bắt được một số manh mối, trong đó quan trọng nhất là tìm được nhân vật chủ chốt của Hắc Thai Trác, thậm chí còn tiến hành bắt giữ hắn, chỉ tiếc là hành động bắt giữ lần đó đã thất bại.”
“Thành quả duy nhất chính là thông qua tập tài liệu chưa kịp tiêu hủy hoàn toàn này mà đã xác định được thân phận của hắn.”
Cô vừa nói vừa đưa tài liệu cho Lục Tân.
Sau khi Lục Tân nhận tập tài liệu, hắn cúi đầu nhìn lướt qua thì liền cảm thấy đầu hơi ong ong.
Trong nháy mắt, hắn cảm giác như máu đang cùng lúc dồn lên tới não.
Tiếng cánh quạt bên trong đầu bỗng nhiên như càng lúc càng cách xa hắn.
Mọi thứ trước mắt vừa mờ ảo rồi lại trở nên rõ ràng.
Bởi vì khi hắn nhìn thấy trang thứ nhất liền cảm giác vô cùng quen thuộc, hắn đã từng thấy bức ảnh phía trên mặt giấy này.
Bên trong văn kiện “003” lúc trước được lấy lại từ tay Tần Nhiên, có một bức ảnh chụp từ camera giám sát, bên trên là một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đang đi qua đường, hắn đội mũ rất thấp nhưng vẫn bị chụp trúng khuôn mặt.... là Trần Huân!
Trợ lý của lão viện trưởng, một người đàn ông từng đeo kính mắt màu vàng và chủ trì một cuộc phẩu thuật.
Hắn cũng chính là đối tượng mà lần này Lục Tân đến thăm thân.
Không ngờ rằng chuyện mà Lục Tân vô tình gặp phải, cuối cùng lại có liên quan đến hắn.........
Được rồi, lần này không cần lo lắng là không tìm được hắn nữa...
Xác định người thân đang sống trong cô nhi viện....
Thật tốt.