Chương 695: Mùi Vị Của Thần
Soạt soạt soạt soạt...
Cùng lúc đó, khi Lục Tân thoát khỏi vòng vây của đám xúc tu lúc nãy, một chiếc xúc tu cuối cùng xoẹt qua mặt hắn, Lục Tân thậm chí có thể nhìn thấy những mao mạch lờ mờ bên trong da của nó, khiến hắn có chút nghi ngờ...
Sau đó, hắn không né tránh nữa mà ngoác mồm ra cắn “xoẹt” một cái.
Lục Tân và ‘thần’ bỗng nhiên rùng mình cùng một lúc.
Lúc này, ‘thần’ ở trên không trung theo bản năng co xúc tu lại, cơ thể nó hơi run rẩy.
Cái bóng nhân cơ hội lúc ‘thần’ còn đang bối rối bộc phá thêm bảy tám centimet.
Còn Lục Tân nhăn mặt ngay lập tức, hắn đột nhiên cúi đầu, ói ra mặt đất.
“Quả nhiên giống như thịt thối..."
"Còn tệ hơn thịt thối..."
"..."
Quả nhiên hắn không nên tin em gái, nếu không hắn nhất định sẽ không cắn một phát như vậy.
Khi nào con bé mới bớt ăn uống bừa bãi đây?
Tuy nhiên, Lục Tân nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng. Dù sao đi nữa hắn cũng đã được nếm được mùi vị của ‘thần’ rồi đúng không?
Bản thân hắn cũng cảm thấy mình có chút quá đáng, đành tự nhắc nhở bản thân không được phân tâm.
Hiện giờ, em gái đang điều khiển cơ thể Lục Tân, giúp hắn tránh được từng đợt công kích của ‘thần’ bằng sự linh hoạt và phản ứng nhanh nhạy gần như tuyệt đối của hệ Người Nhện. Bên cạnh đó, cha Lục Tân cũng đã thi triển sức mạnh bá đạo nhất bên trong phạm vi cho phép, đối đầu trực tiếp với vị ‘thần’ kia.
Chỉ duy nhất Lục Tân là đang thảnh thơi, tất nhiên, hắn đảm nhận trách nhiệm làm chủ toàn cục.
“Trùng kích tinh thần của nó có thể kháng lại sức mạnh của cha..."
"Không, không phải kháng lại, chỉ là cố gắng chống đỡ mà thôi..."
"Xem ra, nó thật sự có chút kiềm chế..."
“Nhưng……"
Lục Tân nhíu mày... đó chỉ là cảm giác của hắn. Lúc này, Lục Tân vô cùng hưng phấn, tâm tình vui vẻ như thấy em bé cười... Đồng thời, hắn phát hiện một vấn đề quan trọng:
"Trường lực gấp khúc của quái vật này không thể ngăn cản được cha.”
“Những đợt trùng kích tinh thần của nó chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được cha!”
“Mà trùng kích tinh thần và trường lực gấp khúc có một sự khác biệt rất lớn, đó chính là..."
"... !”
"... Chúng đi theo cảm giác!"
Tuỳ theo từng đặc điểm của từng loại sức mạnh, mỗi dị biến giả, bao gồm cả Lục Tân, đều có những bài rèn luyện đặc thù riêng trong khoá học đầu tiên dành cho dị biến giả. Mọi người đều có loại sức mạnh tinh thần và loại trùng kích tinh thần của riêng họ.
Vậy nên, trường lực gấp khúc chính là tia bức xạ sức mạnh tinh thần của chính nó, bao gồm hai loại: bức xạ tự nhiên và bức xạ có chủ đích.
Người sở hữu tia bức xạ mạnh nhất chính là nữ vương của Thị trấn Vui Vẻ. Khi cô ấy ngủ say, tia bức xạ của cô có thể phóng ra năm mươi cây số.
Bức xạ có chủ đích là khi nó cố tình phát tán tia bức xạ của chính nó, thông thường có thể tăng lên ba lần.
Mà trùng kích tinh thần, cũng rất đơn giản, chính là đem những tia bức xạ này hội tụ về một chỗ, sau đó đánh về một hướng.
Quái vật hay còn gọi là ‘thần’ này chỉ có thể tỏa ra bức xạ tinh thần một cách tự nhiên, nên nó gần như không thể ngăn cản cha Lục Tân.
Thế nhưng trùng kích tinh thần của nó vẫn có thể chống đỡ một cách miễn cưỡng.
Nếu kết hợp các đặc điểm của trùng kích tinh thần, ta có thể kết luận rằng, nó chỉ có thể đối đầu chính diện với trùng kích tinh thần của cha.
Nhưng vì điều này, nó thậm chí không thể phát xạ tinh thần theo một số hướng khác của cơ thể...
“Em gái……"
Sau khi phát hiện ra vấn đề này, Lục Tân vội vàng thông báo cho em gái của mình.
“Dạ……”
Cô bé ngoan ngoãn trả lời.
Lục Tân nói:
“Mau nhìn những xúc tu đằng sau quái vật..."
Em gái tôi sửng sốt một chút, sau đó nói:
“Không thể ăn được đâu…”
"..."
Đương nhiên là không thể ăn rồi, còn cần em phải nói sao?
Lục Tân kiềm chế tức giận, dẫn dụ em gái:
“Ngươi có muốn rút ra hết không?"
“Muốn!”
Hai con mắt của em gái đột nhiên sáng rực, cô bé lập tức nhận lời, sao đó nhanh chóng lao về phía trước.
Khi em gái rời khỏi cơ thể Lục Tân, hắn lập tức giành quyến chủ động, lập tức rút súng ra, bắn liên tục vào quái vật,
“Đoành…đoành…đoành"
Từng viên đạn ầm ầm bay ra.
"Bặc…bặc…bặc…”
Quái vật dường như cảm nhận được tốc độ và sự linh hoạt của Lục Tân có chút thay đổi, từng chiếc xúc tu điên cuồng lao tới.
Lục Tân bắn thêm hai phát tượng trưng, hắn biết mình không thể né được nên cũng không thèm né, chỉ lặng lẽ nhìn những xúc tu lao tới trước mặt mình.
“Soạt…”
Ngay khi những xúc tu này đâm tới trước mặt hắn, chúng đột nhiên trở nên xoắn lại với nhau giống như có sinh mệnh của riêng mình, chúng trở lộn xộn vô cùng, thậm chí vài chiếc xúc tu còn trực tiếp ngã trên mặt đất rồi vặn vẹo thoả thuê giống như rắn vậy.
Lục Tân nhìn lên, hắn thấy em gái mình đang nhảy trên lưng quái vật, rút từng xúc tu của nó ra với tốc độ rất nhanh.
Lúc này, em gái còn có cơ hội ô nhiễm nó.
Chỉ là thực lực của cô bé còn yếu, quái vật này có sức chống chịu quá mạnh, khiến nó bị ô nhiễm cũng vô dụng.
Vì vậy, em giá chỉ nhanh chóng rút những xúc tu ra từng cái một, thậm chí cô bé thấy còn thắt nơ bướm cho nó.