Mặt Trăng Đỏ

Chương 739: Vùng Cấm Cấp S

Chương 739: Vùng Cấm Cấp S


Chỉ với một vài câu đơn giản, Lục Tân đã lập tức nghĩ đến một vài điều đặc biệt đáng sợ.
Không biết người phụ nữ này cố ý hay vô tình, cô ta có vẻ chỉ nói một cách đơn giản, nhưng lại nói ra một vài chuyện rất quan trọng.
Thì ra những năng lực kỳ lạ kia có thể được chia thành mười ba nhóm năng lực?
Nguồn gốc của những năng lực này đều là mười ba thể tinh thần dị thường?
“Hơn nữa, theo lý luận ‘bậc thang của Thần’ của họ, khi mười ba loại thể tinh thần dị thường này đi đến cuối cùng, chúng đều cần…”

Lục Tân lặng lẽ ngồi một lúc rồi chậm rãi nói:
“Vậy thì ta cần phải cân nhắc một chút.”
“Cân nhắc ư?”
Tiến sĩ An cảm thấy hơi kỳ lạ, đôi lông mày xinh đẹp của cô ta khẽ nhăn lại.
“Đúng vậy.”
Lục Tân nói:
“Dù sao thì lãnh đạo trực tiếp của ta đang ở bên ngoài, hơn nữa... Bọn ta còn mang theo cả luật sư.”
Vẻ mặt của tiến sĩ An hơi kỳ quái, cô ta ngơ ngác một hồi, sau đó bật cười:
“Cậu em, ngươi thật thú vị…”
Lục Tân lại cau mày.
“Được thôi, ngươi sẽ có thời gian cho việc cân nhắc. Những bậc thang dẫn đến gần Thần cũng không dễ đi như vậy.”
Tiến sĩ An thở dài rồi nói:
“Tuy nhiên, có một vấn đề khác không thể chậm trễ.”
Lục Tân ngẩng đầu nhìn cô ta.
“Đó là vấn đề ô nhiễm của vực thẳm đối với thế giới thực.”
Tiến sĩ An xoa xoa giữa hai lông mày, từ từ duỗi lưng, dáng vẻ cô ta trông cực kỳ rung động lòng người. Cô ta khẽ nói:
“Giúp đỡ một số người lên bậc thang, đỉnh của kim tự tháp, và chống lại sự ô nhiễm lớn nhất có thể ập đến, là một vấn đề rất nặng nề đối với bất kỳ ai. Hơn nữa, vấn đề này không thể dễ dàng xác định chỉ dựa trên cuộc trò chuyện giữa hai chúng ta.”
“Vì vậy, việc chúng ta cần làm bây giờ chính là ngăn không để cho vực thẳm càng ô nhiễm nghiêm trọng hơn.”
“Mặc dù trước mắt không thể hoàn toàn dọn sạch ô nhiễm của vực thẳm, nhưng chúng ta cũng phải tìm cách tạm thời trì hoãn sự lây lan của ô nhiễm.”
Cô ta vừa nói vừa khẽ mỉm cười:
“Trọng điểm công việc tiếp theo của Viện nghiên cứu Nguyệt Thực chúng ta là chuẩn bị liên hợp các thành phố Cao Tường trong Liên minh và bắt đầu tiến hành sửa chữa ở một mức độ nhất định đối với những vết nứt khổng lồ xuất hiện giữa vực thẳm và thế giới thực.”
“…”
“Hả?”
Lục Tân đột nhiên cảm thấy có chút hy vọng, vội nói:
“Các ngươi có biết những vết nứt này ở đâu không?”
Vừa rồi, Lục Tân còn cho rằng những vết nứt có ở khắp mọi nơi và không thể giải quyết được, hóa ra, bọn họ đã biết từ lâu.
“Đương nhiên là biết.”
Nữ nghiên cứu viên bật cười rồi nói:
“Ngươi cũng biết.”
Lục Tân lập tức câm nín.
Tiến sĩ An xoay người, cách một cái bàn... Rõ ràng là rất dễ dàng để đi vòng qua từ bên cạnh, nhưng cô ta cứ muốn cách cái bàn này... cố gắng duỗi lưng với lấy một xấp giấy trên giá sách, rồi mở ra trước mặt Lục Tân. Lục Tân lập tức phát hiện thứ nổi bật nhất trên mảnh giấy này chính là những chỗ được đánh dấu bằng từng cái chấm đen, bên cạnh còn hiển thị số liệu.
Lục Tân không lạ gì với kiểu đánh dấu này.
Vùng cấm cấp S.
Lần đầu tiên ra khỏi thành phố, Lục Tân đã đến một nơi như vậy. Mẹ Lục Tân cũng đã kết giao với một người bạn ở đó.
“Nơi nào xuất hiện những vết nứt lớn, nơi đó nhất định bị ô nhiễm rất nghiêm trọng.”
Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Lục Tân, tiến sĩ An nói nhỏ:
“Cũng có thể suy ngược lại.”
“Nơi nào tồn tại những khu vực ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, nơi đó nhất định có những vết nứt rất lớn.”
“Nếu không, ngươi cho rằng làm thế nào những sinh vật mạnh mẽ đến mức khó có thể tưởng tượng trong vùng cấm lại đột nhiên xuất hiện?”
“Thực ra, nguyên nhân rất đơn giản…”
“Hoặc là chúng bị ô nhiễm mạnh bởi vực thẳm, hoặc là chúng vốn dĩ đã chạy ra từ vực thẳm.”
“Nếu không ngăn lại, các khe nứt nơi chúng đặt chân đến sẽ càng ngày càng lớn, ô nhiễm càng ngày càng nghiêm trọng. Hơn nữa, sự gia tăng của chúng sẽ không phải là một quá trình từ từ, mà khi đạt đến một cường độ nhất định, nó sẽ đột ngột bùng nổ như núi lửa.”
“…”
Lời nói của tiến sĩ An khiến trong lòng Lục Tân khẽ dâng lên một cảm giác đè nén.
Sau một hồi im lặng, Lục Tân ngẩng đầu lên và nói:
“Vậy các ngươi muốn ta…”
Tiến sĩ An đặt tấm bản đồ xuống và nghiêm nghị nói:
“Không chỉ riêng ngươi, mà tất cả các thành phố Cao Tường đều cần phải đối mặt với thách thức này.”
“Bắt tay vào dọn dẹp vùng cấm cấp S ở xung quanh.”
“Nếu ta nhớ không lầm, vùng cấm cấp S gần Thanh Cảng nhất chính là... Trấn nhỏ Khai Tâm?”

“Dọn dẹp vùng cấm cấp S?”
Câu nói này khiến Lục Tân lập tức cảm thấy hơi áp lực.
Nói đến vùng cấm gần Thanh Cảng, Lục Tân chỉ biết một nơi, cũng chỉ từng đến một nơi.
Đó chính là trấn nhỏ Khai Tâm, nơi có một nữ vương đang ngủ say.
Lúc đầu, Lục Tân từng đánh thức bà ấy một lần và cảm nhận được áp lực rất lớn đến từ trên người bà ấy.
Trên thực tế, nếu không phải mẹ Lục Tân tốt tính, lại hay kết bạn, nên cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc trong êm đẹp, Lục Tân cũng không biết, khi đó nếu thật sự xảy ra mâu thuẫn với nữ vương kia thì hậu quả sẽ thế nào.... Dù sao thì chắc chắn sẽ không tốt lắm.
Lúc đó, nếu hậu quả là không tốt, thì bây giờ sẽ thế nào?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất