Chương 738: Ba Lời Tiên Tri
“Sau sự cố Trăng Đỏ, bọn ta đã xây những bức tường cao để bảo vệ mình.”
Tiến sĩ An bật cười, hình như cũng hơi bất lực:
“Nhưng có ai ngờ thực ra bức tường có thể bảo vệ chúng ta lại ở ngay trong tim mỗi người?”
“Không thể dọn sạch vực thẳm, chỉ cần lòng người vẫn còn ác niệm và ham muốn méo mó, nó sẽ luôn tồn tại.”
“Các nhà nghiên cứu luôn thích giải quyết các vấn đề từ nguồn, nhưng đây là vấn đề duy nhất mà chúng ta không thể giải quyết từ nguồn…”
“Trừ khi…”
Nghe thấy hai chữ này, Lục Tân lập tức ngẩng đầu nhìn cô ta với vẻ quan tâm.
Khi thảo luận về những vấn đề gây tuyệt vọng, hai chữ này là có sức hút nhất.
“Trừ khi, trở lại điểm ban đầu…”
Tiến sĩ An chậm rãi quay đầu nhìn Lục Tân và nói:
“Ngươi có biết ba lời tiên tri mà nhà nghiên cứu nhảy xuống từ tòa nhà này để lại trước khi chết là gì không?”
Lục Tân chậm rãi lắc đầu.
Lục Tân mới gia nhập ngành này chưa được bao lâu nên cũng chưa hóng hớt được nhiều drama trong ngành.
Tiến sĩ An hút thật sâu một hơi thuốc.
Không biết vì sao chỉ trong thời gian hút một điếu thuốc, cô ta đã trở nên giống hệt như một người nghiện thuốc lá.
Hay nói cách khác, vì nhắc tới người này, nên tâm trạng của cô ta lập tức chùng xuống:
“Hai câu đầu tiên mà hắn để lại là: Thứ nhất, cùng với sự xuất hiện của biến dị tinh thần, cấu trúc và trật tự xã hội của chúng ta chắc chắn sẽ hứng chịu những cuộc tấn công khủng khiếp.”
“Thứ hai, cần chuẩn bị sẵn sàng để chào đón sự xuất hiện của Thần!”
“…”
Lục Tân hơi nhíu mày, những người này suốt ngày cứ nói cái gì mà thần thần quỷ quỷ, lẽ nào nguyên nhân bắt đầu từ nghiên cứu viên này?
“Còn điều thứ ba…”
Tiến sĩ An khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng nhìn Lục Tân, ánh mắt cô ta dường như trở nên rất thâm thúy:
“Thần sẽ không bỏ qua cho 30% những người còn lại.”
“…”
“Chuyện này…”
Lần này Lục Tân thực sự ngơ ngác.
Hai câu đầu nghe có vẻ ổn, nhưng câu thứ ba đột nhiên khiến Lục Tân cảm thấy hơi mờ mịt.
Sau sự cố Trăng Đỏ, 70% dân số thế giới đã trở thành kẻ điên.
Rất nhiều người trong số những người may mắn sống sót đều nói rằng đó là sự trừng phạt của Thần hay gì đó, và họ đã may mắn sống sót.
Tuy nhiên, theo như lời của nhà nghiên cứu này, lẽ nào Thần xuất hiện là để ra đòn cuối cùng?
Nhất định muốn diệt sạch 30% còn lại?
Sau khi nghiêm túc suy nghĩ, Lục Tân thực sự không hiểu rốt cuộc câu này có nghĩa là gì, hắn bèn ngẩng đầu nhìn tiến sĩ An:
“Như vậy là có ý gì?”
“…”
“Không biết.”
Câu trả lời của tiến sĩ An hoàn toàn ngoài dự liệu, cô ta nói khẽ:
“Hắn chỉ để lại ba câu này, chứ không phải là ba bài luận văn. Chúng ta chỉ có thể phỏng đoán ý của hắn, nhưng những phỏng đoán của chúng ta chưa chắc đã chính xác. Nói tóm lại, ba câu nói của hắn khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.”
“Đặc biệt là sau khi biết được sự tồn tại của vực thẳm, người ta càng tuyệt vọng hơn.”
“…”
Lục Tân không biết phải trả lời như thế nào.
Dường như hắn không thể hiểu một cách trực quan về nỗi tuyệt vọng mà người phụ nữ này nhắc đến.
Nhưng xuất phát từ bổn phận của một người sống trên thế giới này, Lục Tân vẫn hỏi:
“Không có cách giải quyết sao?”
“Đương nhiên là có.”
Tiến sĩ An nói với giọng rất nhẹ nhàng:
“Như những gì ta từng nói với ngươi, ba lời tiên tri mà tên nhảy lầu này để lại đã mang đến nỗi tuyệt vọng cho nhân loại, nhưng lý luận bảy bậc thang của hắn lại mang đến hy vọng cho nhân loại.”
“Bọn ta tin chắc chỉ cần ai đó có thể vượt qua bảy bậc thang này để lên đến đỉnh của kim tự tháp.”
“Tương lai của nhân loại chưa chắc đã là màu xám…”
“…”
“Còn có bảy bậc thang …”
Lục Tân vô thức cau mày.
Hắn có vẻ không thích lý thuyết này, chậm rãi lắc đầu, như muốn nói gì đó.
“Cậu em, đừng vội từ chối.”
Tiến sĩ An khẽ cười rồi nói:
“Ta nghĩ ta cần phổ biến một vài điều cho ngươi. Đôi khi, dị biến giả không có sự lựa chọn.”
“Có thể nói, dị biến giả đều là những người đã bị ô nhiễm.”
“Hơn nữa, bắt đầu từ khi bị ô nhiễm, các ngươi đã bị buộc phải đi trên một con đường.”
“Có thể ngươi càng thích sự ổn định hơn và muốn giữ nguyên trạng thái như hiện tại, nhưng ngươi có thể thử cố gắng lý giải.”
“Nếu ví bậc thang để đi đến gần Thần giống như một kim tự tháp với bảy cấp, thì chắc chắn một số đặc điểm của kim tự tháp sẽ xuất hiện.”
“Thứ nhất, càng đến gần đỉnh, càng ít người.”
“Thứ hai, khi ai đó bắt đầu leo lên đỉnh, những người bên dưới đều sẽ trở thành những viên gạch dưới chân người đó…”
“…”
Cô ta vừa trầm giọng nói, vừa lặng lẽ nhìn Lục Tân:
“Ngươi có thể hiểu được sự tàn khốc của câu nói này không?”
Lục Tân cau mày, không trả lời.
“Mười ba thể tinh thần dị thường sẽ có mười ba nhóm năng lực tương ứng…”
“Bây giờ, có thể chắc chắn rằng những dị biến giả với nhiều năng lực khác nhau, thực ra đều tách ra từ mười ba thể tinh thần dị thường này. Nói cách khác, khi leo lên kim tự tháp, những dị biến giả trong cùng một nhóm năng lực chắc chắn sẽ gặp nhau.”
“Ngươi có thể tưởng tượng, khi đối mặt với những người một lòng muốn chiến đấu, thì những người không chiến đấu sẽ có kết cục như thế nào không?”
Cô ta cười một cách bí ẩn:
“Kẻ ăn cỏ luôn sợ kẻ ăn thịt.”
“…”
Lục Tân đột nhiên hiểu ra, ánh mắt hắn trở nên thâm trầm.