Chương 764: Lựa Chọn Đội Viên
Cân nhắc một hồi lâu, Lục Tân chỉ đánh dấu chọn tên Thằn Lằn.
Đang định đánh dấu chọn Tửu Quỷ, Lục Tân đột nhiên nghĩ đến, dường như Thằn Lằn vẫn luôn rất sợ Tửu Quỷ…
... Thế là, Lục Tân đã vui vẻ đánh dấu chọn Tửu Quỷ.
Sau đó, Lục Tân nhìn lướt qua những người còn lại.
Lục Tân thấy có một người vừa rồi lén ăn đồ ăn vặt, lúc này đôi mắt hắn còn đang ngái ngủ, cái đầu giống hệt như gà con mổ thóc.
Mỗi lần Lục Tân tưởng rằng hắn sắp gục đầu xuống bàn, thì hắn lại đột nhiên tỉnh lại, quét mắt nhìn xung quanh một lát, sau đó tiếp tục “mổ thóc”.
Có một người ban nãy vừa trang điểm, lúc này lại tiếp tục lén lấy gương ra soi…
... Đây rốt cuộc là thể loại gì thế này!
Có thể trông đợi bọn họ làm việc tử tế được không?
Đội trưởng Lục Tân tỏ ra nghi ngờ, hắn hơi dè dặt và không thích hợp tác với những người này.
Trong một buổi sáng, Lục Tân đã đánh dấu chọn hai cái tên, nghịch điện thoại một lúc rồi đến giờ ăn trưa.
“Quan sát xong chưa?”
Buổi trưa, Trần Tinh đến tìm Lục Tân.
Sau khi nhìn thấy hai cái tên mà Lục Tân đã chọn, dường như có một nụ cười kín đáo chợt thoáng qua trên khuôn mặt Trần Tinh:
“Tửu Quỷ và Thằn Lằn quả là một đôi bạn cộng tác rất ăn ý…”
“Tuy nhiên, một người là dị biến giả hệ nhện, một người là dị biến giả hệ hoang tưởng. Năng lực của hệ nhện là điều khiển cơ thể, năng lực của hệ hoang tưởng là làm biến dạng năm giác quan của người khác... Ngươi chắc chắn là bọn họ thích hợp để điều tra công việc?”
Lục Tân cảm thấy chột dạ khi bị lãnh đạo nhìn thấu sự không chuyên nghiệp của hắn, hắn xấu hổ nói:
“Hầu hết những người trong danh sách ta đều không quen, cũng không biết nên chọn ai...”
Lục Tân dừng lại giây lát, đột nhiên hỏi:
“Búp Bê không tham gia nhiệm vụ này sao?”
Trần Tinh tỏ ra sửng sốt:
“Ngươi muốn chọn Búp Bê?”
Lục Tân thầm nghĩ:
“Cả ngươi nữa...”
Trên thực tế, Lục Tân đã suy nghĩ rất nghiêm túc. Nếu phải chọn những người thích hợp ở Thanh Cảng để hợp tác với mình, thì hắn chỉ muốn chọn Thằn Lằn, Tửu Quỷ, Búp Bê, Trần Tinh... Nguyên nhân chủ yếu chính là hắn chỉ quen biết mấy người này.
Lục Tân gần như không nghĩ tới vấn đề phối hợp năng lực mà Trần Tinh đã đề cập, dù sao thì hắn cũng rất ít khi cần phối hợp với người khác.
“Búp Bê không nằm trong phạm vi có thể lựa chọn.”
Trần Tinh mỉm cười lắc đầu với Lục Tân và nói tiếp:
“Nếu là xử lý việc xảy ra ở Thanh Cảng chúng ta, thì Đặc Thanh Bộ không ngại để ngươi hợp tác với Búp Bê, thậm chí còn hy vọng các ngươi có thể hợp tác thêm vài lần nữa, nhưng nếu ở bên ngoài thành phố thì... Quá nguy hiểm.”
Trần Tinh nhẹ nhàng nói:
“Việc Búp Bê rời khỏi những bức tường cao là một điều rất rủi ro.”
“Nếu thật sự xảy ra điều gì ngoài ý muốn, sẽ là tổn thất mà Thanh Cảng chúng ta hoàn toàn không gánh vác nổi.”
“…”
Được rồi, dù sao thì Búp Bê là của Thanh Cảng các ngươi…
Lục Tân bất lực thở dài rồi nói:
“Vậy thì chỉ có thể cân nhắc những người còn lại.”
“Nếu ngươi không hiểu rõ về những người này, ta có thể đề cử hai người, ngươi thử cẩn thận quan sát họ xem sao.”
Nhận ra sự khó xử của Lục Tân, Trần Tinh bật cười.
Cô cầm lấy cây bút tinh xảo từ trong tay Lục Tân rồi nhìn chăm chú, cảm thấy dường như rất quen thuộc.
Nhưng Trần Tinh cũng không suy nghĩ nhiều, cô đánh dấu chọn hai cái tên rồi đưa cho Lục Tân.
Hai cái tên này lần lượt là Hùng Hài Tử và Thần Bà.
Hùng Hài Tử, tuổi tác? Năng lực? Mức độ hoàn thành nhiệm vụ trung bình là B+. Nguy cơ mất kiểm soát: Trung bình.
Thần Bà, 31 tuổi, năng lực? Mức độ hoàn thành nhiệm vụ trung bình là C-. Nguy cơ mất kiểm soát: Trung bình.
“Tại sao lại chọn họ?”
Lục Tân nhíu mày, cảm thấy hơi kỳ quái.
Hai người này hơi kỳ lạ, thông tin của họ không đầy đủ, điều này thật sự hiếm gặp.
Trần Tinh bật cười rồi trả lời:
“Năng lực của họ cần được bảo mật.”
“Bởi vì những dị biến giả như bọn họ, một khi năng lực cụ thể của họ bị tiết lộ, họ rất dễ trở thành mục tiêu tấn công của những người khác.”
Ta có thể cho ngươi biết, hai người này không hề yếu, một người giỏi tàng hình và tập kích bất ngờ, người còn lại giỏi tấn công từ xa.
“Ta cho rằng họ thuộc loại có thể hợp tác tốt nhất với ngươi để thực hiện nhiệm vụ lần này…”
“Ngươi có thể thử quan sát họ trước, sau đó hãy quyết định có cho họ gia nhập hay không.”
“…”
Lục Tân nghe xong vẫn không thể tưởng tượng được năng lực của hai người này, nhưng hắn vẫn đồng ý.
“Được, vậy ta sẽ quan sát thử.”
Nói xong, Lục Tân định đi ăn với Thằn Lằn. Vừa rồi khi rời khỏi phòng họp, hắn đã hẹn Thằn Lằn cùng đi nhà hàng.
Nhưng loay hoay một hồi, dường như Thằn Lằn đã biến mất.
... Hình như Thằn Lằn đã đi theo sau lưng vị giảng sư vừa rồi.
“Đợi đã.”
Trần Tinh gọi Lục Tân lại rồi cười tủm tỉm và hỏi:
“Chiều nay ngươi còn muốn ở lại đây họp ư?”
Lục Tân khó hiểu quay đầu nhìn cô:
“Đến cũng đến rồi…”