Chương 783: Biến Hóa
Lục Tân đứng giữa đám người này và quan sát phản ứng.
Đây là một việc vốn nằm trong kế hoạch, nhưng Lục Tân lại mơ hồ có một cảm xúc không có trong kế hoạch.
Sống và chết là việc lớn, nhưng giờ đây Lục Tân đang quan sát nỗi đau đớn và sự giãy giụa khi họ trải qua giữa sự sống và cái chết.
…
“Sao có thể... Sao có thể?”
“Ta không muốn chết, ta không muốn chết…”
“Ta vẫn còn sống, ta rõ ràng vẫn còn sống, dựa vào cái gì mà nói ta đã chết?”
Những giọng nói đầy đau đớn và sợ hãi lần lượt vang lên rồi lặng đi. Lục Tân đã nhìn thấy dáng vẻ khi sợ hãi nhất của con người. Xung quanh dường như đã không còn người nào nữa, mà xuất hiện những nỗi đau đớn đúng bản chất của nó. Không có nỗi đau nào ghê gớm hơn nỗi đau trong lòng họ lúc này. Một vài người trong số họ bắt đầu ra sức cào lồng ngực, giống như muốn moi trái tim của họ ra để chứng minh rằng họ vẫn còn sống.
“Không đúng, đây không phải lỗi của bọn ta…”
“Là hắn, là hắn, chính hắn đã hại chúng ta trở nên như thế này…”
“Nếu giết chết hắn, sẽ không có ai biết chúng ta đã chết…”
“Chúng ta có thể trở về, chăm sóc bọn trẻ…”
“Và... Kết hôn với cô ấy…”
“…”
Cảm xúc đau đớn điên cuồng này đang bắt đầu lên men, sau đó nhanh chóng phát triển thành một thứ gì đó khác. Trong nỗi sợ hãi cực đoan, một vài người đã tự nhiên sinh ra lòng hận thù mãnh liệt, lòng hận thù giống như thủy triều lao về phía Lục Tân.
Tất nhiên là hắn.
Nếu không có hắn, sao mình có thể biết được mình đã chết?
Cảm nhận được càng lúc càng có nhiều ánh mắt lạnh lùng và ác ý xung quanh mình, Lục Tân khẽ thở dài.
Hắn vẫn đang lặng lẽ quan sát nỗi đau của họ, lắng nghe tiếng gào khóc đau đớn của họ, và cũng cảm nhận được lòng hận thù của họ.
Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Lục Tân không cảm thấy thù địch trước lòng hận thù như thế này.
…
Bên cạnh Lục Tân lúc này là từng lớp từng lớp người chết. Sắc mặt họ trở nên trắng bệch, ánh mắt lạnh lùng mà điên cuồng.
Rõ ràng họ đã chết, nhưng khi họ kích động lên như lúc bấy giờ, Lục Tân chợt nhìn thấy sự biến hóa trên người họ, thấy được từng linh hồn trong suốt, tái nhợt đang giãy dụa, muốn chui ra khỏi cơ thể của họ, tựa như ve sầu thoát xác.
Những linh hồn này giống hệt với bộ dạng bị thương của chúng.
Chính là trong ánh mắt âm u lạnh lẽo đó thoáng lẫn sự hận thù đang hừng hực lan rộng như cháy rừng. Đồng thời, từng tấc da tấc thịt trên người họ bắt đầu biến dạng.
Hốc mắt lõm sâu, tay chân biến thành vừa dài vừa nhỏ, nhẹ nhàng du đãng khắp nơi theo làn gió, khe khẽ run rẩy.
...
"Khi bị vạch trần sự thật rằng bản thân đã chết thì sẽ biến thành quái vật tinh thần ư?"
Lục Tân biết mình lúc này phải làm gì, hắn không để cảm xúc lấn át lý trí, mà bình tĩnh theo dõi sự biến đổi của những người đó, chú tâm quan sát cũng như ghi chép, đồng thời, đầu óc không ngừng tổng kết và tỉa tót lại dòng suy nghĩ sao cho khớp với thực tế:
"Hơn nữa, họ sẽ sinh ra nỗi hận thù mãnh liệt và có khuynh hướng công kích người đã nói ra sự thật rằng họ đã chết này.”
“Cường độ tinh thần của quái vật cũng không cao, có vẻ mỗi con chỉ tầm khoảng hai, ba trăm…”
“Không đúng, chúng dường như không tồn tại như một cá thể tồn tại riêng lẻ…”
“Chúng có thể ảnh hưởng lẫn nhau, cường độ tinh thần đang tăng cao, hệt như đang dung hợp thành một con quái vật tinh thần duy nhất…”
“Một con quái vật tinh thần với lòng thù hận, nỗi thống khổ và.... nuối tiếc sâu sắc…”
“Đây là gì, đĩa Petri hả?"
"..."
Trên mặt Lục Tân thoáng hiện nét căng thẳng, hắn ngẩng đầu lên.
Những con quái vật tinh thần này, hay nói đúng hơn là những tinh thần thể tái nhợt chui ra từ mấy xác chết thối rữa nọ đều tự mang theo một vùng không khí méo mó xung quanh. Khi những vùng không khí méo mó này bắt đầu va chạm và dung hợp với nhau, sẽ hóa hình thành một trường năng lượng cực kỳ mạnh.
Điều này làm cho cường độ tinh thần của chúng như chồng chất lên nhau, hơn nữa cũng bắt đầu tạo cho hắn một cảm giác khá là áp lực.
Lục Tân biết chuyện gì đang diễn ra. Những nguồn ô nhiễm cỡ nhỏ đồng tính đang không ngừng dung hợp với nhau để biến thành một nguồn ô nhiễm cỡ lớn.
"Cho nên, đây là mục đích cuối cùng của sự kiện hoạt tử nhân?"
"Không đúng, không đơn giản như vậy..."
Lục Tân tỉ mỉ cảm nhận sự biến hóa của họ, đột nhiên cảm thấy đầu óc hơi tỉnh ra, dường như bản thân đã bỏ sót điều gì đó.
Những quái vật tinh thần nhỏ bé bò ra từ cơ thể người chết, là một loại tính chất khác của ô nhiễm, kiểu ô nhiễm này được dẫn phát từ một người có cảm xúc mãnh liệt nhất, sau đó tất cả dung hợp lại, biến thành một con quái vật tinh thần.
Nhưng này chỉ có thể xem như tính chất biến đổi thứ hai của sự kiện ô nhiễm hoạt tử nhân, chứ vẫn không thể giải thích được "Hoạt tử nhân" đã bị ô nhiễm như thế nào, chắc chắn vẫn còn một nguyên nhân khác mà hắn chưa phát hiện ra.
Lục Tân hít một hơi thật sâu, giữ cho bản thân được tỉnh táo, rồi ngẩng đầu lên nhìn.