Chương 824: Tai Ương
Dù ngày thường, đây cũng là một trong những phạm trù nghiên cứu của họ. Nhưng khi chính tai nghe thấy người dân bị xem là pin, là vũ khí, trong lòng họ vẫn cảm thấy khó chịu.
"Như vậy, mục đích của giáo hội Khoa học và Công Nghệ là gì?"
Trần Tinh phá vỡ sự im lặng trong phòng họp, mở miệng hỏi một câu.
"Dựa vào báo cáo lần trước của Đan Binh và đội thu thập thông tin, có thể xác định rằng giáo hội Khoa học và Công Nghệ và vị nữ vương ở trấn nhỏ Khai Tâm kia có quan hệ với nhau. Trước đó, khi đoàn kỵ sĩ tập kích thành phố, Đan Binh từng rời thành truy bắt chúng. Khi ấy chúng ta đã khẳng định được rằng chắc chắn đoàn kỵ sĩ này biết nhiều về trấn nhỏ Khai Tâm hơn chúng ta. Nếu không không có khả năng chúng lại chọn nơi đó làm hang ổ ẩn núp."
Giáo sư Trần nói:
"Nếu đã xác định được mục tiêu lần này của giáo hội Khoa học và Công Nghệ chính là trấn nhỏ Khai Tâm, vậy dù là địch hay bạn thì việc họ chuẩn bị những cư dân này rất có thể có liên quan tới năng lực của họ. Ta nghĩ đây cũng là một điểm quan trọng cần chú ý. Nếu đối thủ của chúng ta lần này quả thật là tổng giám mục Tai Ương và ba tên kỵ sĩ của giáo hội Khoa học và Công Nghệ, vậy rốt cuộc năng lực của chúng là gì?"
Mọi người xung quanh bỗng im lặng như tờ, không biết nên trả lời thế nào.
Giáo hội Khoa học và Công Nghệ vô cùng thần bí, hơn nữa mỗi lần xuất hiện đều chuẩn bị rất kỹ càng, kế hoạch không có kẽ hở, khiến người ta không kịp trở tay, càng không hỏi thăm được gì về tin tức bên trong nội bộ của chúng, hay nói đúng hơn là, không có gan nghe ngóng.
Vì không một ai biết được, khi để lộ ra bản thân có hứng thú với giáo hội Khoa học và Công Nghệ, liệu họ có nảy sinh hứng thú ngược lại với ngươi hay không.
"Tin tức về Giáo hội Khoa học và Công Nghệ là tin tức cơ mật."
Đúng lúc này, ngài Tô trên màn ảnh chợt khoanh tay, nâng cằm, mở miệng nói:
"Nhưng sau sự kiện xảy ra bốn năm trước, Thành Phòng Bộ cũng đã bắt đầu thu thập tình báo về họ, nên tính ra vẫn có một vài tin tức liên quan."
Lời nói này khiến toàn bộ người trong phòng hội nghị ngạc nhiên không thôi.
Ngay cả Trần Tinh cũng cảm thấy bất ngờ, dù ở cấp bậc như cô cũng không hề biết rằng Thanh Cảng đã điều tra giáo hội Khoa học và Công Nghệ từ sớm.
"Gửi tư liệu cho họ..."
Ngài Tô trong màn hình quay đầu nói với người bên cạnh, sau đó bổ sung thêm một câu:
"Chỉ gửi phần liên quan tới tổng giám mục Tai Ương thôi."
Vài giây sau, một phần tư liệu mới xuất hiện trên màn hình.
Một trong bốn tổng giám mục của giáo hội Khoa học và Công Nghệ: Tai Ương
Năng lực: không biết,
Cấp bậc: cấp S
...
Bốn kỵ sĩ cấp dưới:
Thần Trạch, Sắc Vi, Chúc Phúc, Nguyện Vọng
...
"Cái này... Nói lên điều gì?"
Sau khi đọc xong phần tư liệu này, có người chần chờ thật lâu mới thấp giọng nói. Không còn nghi ngờ gì nữa, phần tư liệu này vô cùng đơn giản, còn thiếu rất nhiều thông tin. Ngoại trừ biết được tổng giám mục Tai Ương là một trong bốn tổng giám mục thì năng lực, thân phận, lai lịch... tất cả đều không biết. Cho dù có biết cấp bậc của hán, thì cũng chỉ là hai chữ cấp S đơn giản.
Mà cấp S ở vùng hoang dã dưới ánh Trăng Máu này tượng trưng cho điều gì, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ.
Nói trắng ra thì cấp S còn không phải là một cấp độ chân thực.
Vì nó tượng trưng cho: Không biết.
Biết là người đó rất mạnh, nhưng lại không biết tại sao lại mạnh như vậy, càng không biết phải đánh bại người đó thế nào, đây chính là cấp S.
Về phần bốn tên kỵ sĩ cũng chỉ biết mỗi cái tên.
"Có thể nói lên rất nhiều điều."
Ngài Tô nhẹ giọng nói:
"Tuy chúng ta vẫn luôn điều tra giáo hội Khoa Học và Công Nghệ, nhưng không dám làm quá rõ ràng. Vì chúng ta sợ họ sẽ tìm tới cửa lần nữa…”
"Nhưng có thể xác định được rằng, giáo hội Khoa học và Công Nghệ cực kỳ nghiêm ngặt. Quan hệ bình thường giữa tổng giám mục và kỵ sĩ thuộc kiểu kế tục và bổ sung cho nhau. Sự nghiêm ngặt này của họ, kết hợp với một vài tin tình báo bổ trợ, chúng ta đã đoán ra được đại khái năng lực của họ."
"Tai ương là gì?"
"Thống khổ, bất hạnh chính là tai ương."
"Vậy, rốt cuộc là cái gì sẽ mang tới thống khổ và bất hạnh?"
"..."
Ngài Tô nói đến đây thì dừng lại, dường như hắn đã quên mất cụm từ đó nên phải đợi vị bí thư quèn bên cạnh đưa cho một phần tư liệu, sau đó lật ra tìm một lúc, mới nói tiếp:
"Ta có lý do để tin rằng, thứ đó chính là điều trái ngược với cái tên của bốn vị kỵ sĩ kia."
"Có rất nhiều nguyên nhân khiến con người ta rơi vào tai ương, nhưng tựu chung lại cũng chỉ có bốn thứ."
"Đột nhiên bị bệnh tật quấn thân, những tai họa do chính bản thân gây ra, sự tác động từ người khác và đấu tranh tư tưởng... Cùng với, vì thói quen hoặc khát vọng hằng đeo đuổi nào đó dẫn tới cuộc sống bị phá hủy..."