Mặt Trăng Đỏ

Chương 847: Bị Điên Tập Thể

Chương 847: Bị Điên Tập Thể


Hùng Hài Tử không thèm ngẩng đầu lên:
"Họ sẽ đến đây là vì thủ lĩnh của họ đều bị điên rồi."
"Họ kiên quyết muốn rời khỏi tụ điểm để đến đây, ai mà ngăn cản thì họ sẽ giết người đó. Nghe nói trước khi xuất phát, rất nhiều thế lực trong tụ điểm cũng đã xảy ra không ít sự kiện đổ máu, người nào không phục tùng thủ lĩnh đều đã bị giết hết."
"Trong quá trình chạy đến đây một vài lực lượng yếu ớt cũng bị giết sạch."
"Nếu nói về số lượng...."
"................"
Cuối cùng hắn cũng có cơ hội liếc nhìn qua quyển sổ tay bên cạnh, nói:
"Chắc chừng hơn hai mươi, các thế lực ở trấn Tùng Sơn, trấn Hắc Sơn, chợ thuốc lá, v.v mà Thanh Cảng chúng ta có hồ sơ hiện tại đều đã chạy ra khỏi trấn nhỏ Khai Tâm rồi."
Lục Tân hơi kinh ngạc.
Trái lại hắn cảm thấy tên nhóc này cũng không phải dạng lười biếng, ít nhất cũng biết đi điều tra chính xác đấy chứ.
Trần Tinh tiếp tục nói:
"Thủ lĩnh của họ sao lại bị điên?"
Hùng Hài Tử nói:
"Vì hiện giờ họ tin rằng bên trong trấn nhỏ Khai Tâm có một hầm kho báu, ai có thể chiếm được nó thì người đó có thể nhanh chóng tích lũy được một khối tài sản khồng lồ, sau đó chiêu mộ binh sĩ, chiếm lấy các tụ điểm xung quanh trước rồi chiếm tới Thanh Cảng, cuối cùng là thành phố chính..."
Trần Tinh khẽ nhíu mày, cô nhìn thoáng xuống dưới chân núi, lại nói:
"Nhưng thủ lĩnh của họ đã bị điên rồi mà?"
"Đó chỉ là lời họ nói thôi."
Hùng Hài Tử lắc đầu nói:
"Nhưng thực tế đâu có đơn giản như vậy."
"Ban nãy trong lúc ta và bà đồng tiếp xúc với họ có thể cảm nhận được bên dưới họ có một dòng sức mạnh điên cuồng, hình như mọi người đều tin rằng trong đó có kho báu, ai cũng tin chỉ cần mình đi vào thì có thể hưởng ké một miếng."
"Cho nên phải là tất cả thành viên đều bị điên rồi mới đúng."
".............."
Lúc hắn nói ra thông tin này lập tức khiến người ta nhớ gia đình mà họ gặp lúc đi trên đường.
Trong lòng liền lóe lên một suy nghĩ hoang đường.
Rõ ràng vùng cấm cấp S là nơi giết hình vô hình, thậm chí còn hại người ta sống không bằng chết, vậy mà người khác lại biến nó thành một nơi chứa kho báu.
"Còn cách họ bị ô nhiễm..."
Hùng Hài Tử dừng lại, hai tay lướt trên mặt phím một hồi mới nói tiếp:
"Theo phân tích của ta và bà đồng thì chắc là họ bị thủ lĩnh ảnh hưởng."
"Nhưng rõ ràng mấy thủ lĩnh này không phải ai cũng là dị biến giả, cho nên những người bị ảnh hưởng chắc là do các thủ lĩnh bị đem làm nền trước, rồi mới tiếp tục lây lan ra ngoài, từng chút từng chút biến mọi người thành kẻ điên hết...."
"Dựa theo lập luận này vậy phía trên các thủ lĩnh hẳn là còn một nguồn ô nhiễm nữa."
"Phải tìm được nguồn ô nhiễm này mới có thể thật sự nắm bắt được mấu chốt của vấn đề.... Cho nên bà đồng mới quyết định tiếp tục ở lại trong đó để điều tra."
"........."
Một nguồn ô nhiễm ô nhiễm thủ lĩnh của họ, kết quả thông qua các thủ lĩnh để ô nhiễm những người còn lại?
Cách thức ô nhiễm này nghe ra cũng khá mới mẻ đấy.
Lúc này Trần Tinh đã nhận ra được tính quan trọng của vấn đề, cô im lặng một hồi rồi nói với Hùng Hài Tử:
"Cách lây truyền gián tiếp này ta đã gặp qua rồi, nhưng có thể tạo ra quy mô lớn như vậy thật sự không nhiều, đã kiểm chứng chưa đấy?"
"Mấy thủ lĩnh bị làm nền để lây lan còn có trạng thái kỳ lạ nào khác không? ''
"Cách ô nhiễm này là do các ngươi đoán hay đã tìm được chứng cứ rồi?"
''..............."
Hùng Hài Tử đang chơi game cũng phải ngưng lại, nói:
"Không có bằng chứng, nhưng phần lớn sự việc là như vậy, không sai đâu."
Thằn Lằn nghe được không nhịn được hỏi một câu:
"Sao ngươi biết cụ thể quá vậy?"
"Hả?"
Hùng Hài Tử đưa tay đẩy gọng kính, nói:
"Ta bắt cóc hai thủ lĩnh trong số đó, họ ở ngay trong bụi cỏ kia kìa."
"Ngươi có thể qua đó xem thử."

“Ta đi, thật là...”
Nhìn về hướng mà Hùng Hài Tử chỉ, mọi người quả nhiên trông thấy hai con tin đang nằm trên bãi cỏ.
Hai người này đều bị trói như đòn bánh tét, trong miệng mỗi người đều bị nhét một mớ cỏ dại, lúc này cả hai đã ngất đi.
Trên trán hai người đều có một cục u, có vẻ như đã bị đập rất mạnh.
Thoạt nhìn, một người khoảng chừng ba mươi tuổi, người còn lại trạc sáu mươi tuổi. Một người mặc áo khoác phao, người còn lại mặc áo may ô da báo kiểu nữ, có điều, dù hai chiếc áo may ô kiểu nữ chắp lại cũng không thể giấu được cái bụng của hắn.
Từ thân hình mập mạp này có thể đoán được, hắn hẳn là thủ lĩnh của tụ điểm.
Tất cả mọi người, bao gồm cả Lục Tân, đều nhìn Hùng Hài Tử bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Lục Tân cảm thấy rất vui mừng, cái tên Hùng Hài Tử này thoạt nhìn có vẻ không đáng tin cậy, không ngờ hắn và Thần Bà đã điều tra được rất nhiều chuyện trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thậm chí còn bắt cóc được thủ lĩnh của hai lực lượng vũ trang, trông cũng khá bài bản!
Cũng may là Lục Tân không có thói quen vừa lên chức liền cậy quyền để sai sử người khác.

“Mau làm cho chúng tỉnh lại.”
Bên cạnh có tất cả năm người, Lục Tân, Thằn Lằn, Tửu Quỷ, Hùng Hài Tử, và Búp Bê – người đang ngoan ngoãn đứng ở một bên và chờ đợi.
Hùng Hài Tử thậm chí không thèm quay đầu lại, hắn vẫn đang chơi game một cách chăm chú. Búp Bê thì chỉ đứng một bên làm nền, vì vậy Lục Tân, Thằn Lằn và Tửu Quỷ đưa mắt nhìn nhau. Xem ra chỉ còn ba người họ là có thể làm việc này.
Nghĩ vậy, Lục Tân và Tửu Quỷ đồng loạt đưa mắt nhìn khuôn mặt của Thằn Lằn.
Một mình Thằn Lằn không thể chống lại hai người họ, nên tự lẩm bẩm:
“Lại là ta ra tay?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất