Chương 849: Không Đơn Giản
Sau một thời gian nghiên cứu lý thuyết bảy bậc thang, giờ đây, Lục Tân đã hiểu một số vấn đề mà trước đây hắn từng nghi hoặc.
Thực ra, muốn biết một người có bị ô nhiễm tinh thần hay không, có thể xác minh từ nhiều khía cạnh.
Giác quan, cảm xúc, dục vọng, nhận thức, bản năng, ký ức, tự ngã.
Ảnh hưởng của tất cả dị biến giả hoặc các nguồn ô nhiễm đều tác động vào bảy phương diện này.
Càng đơn giản dễ hiểu, sẽ càng dễ dàng bị phát hiện.
Một số người khi bị ô nhiễm, cảm xúc và hành vi khác thường của họ có thể bị phát hiện chỉ trong nháy mắt.
Nhưng cũng có một số ảnh hưởng cấp độ sâu, người ta chỉ có thể đưa ra phán đoán chứ không thể tìm ra manh mối một cách chính xác.
Khả năng nhìn thấy quái vật tinh thần của Lục Tân cũng tương tự như vậy.
Nếu hắn bị quái vật tinh thần chi phối và bám vào, thì Lục Tân có thể lập tức nhìn thấy.
Nhưng nếu có quái vật tinh thần ẩn náu trong ký ức của hắn, hoặc ảnh hưởng gây ra bởi quái vật chỉ khiến dục vọng hoặc cảm xúc sâu trong trái tim hắn trở nên méo mó, thì Lục Tân cũng không thể nhìn thấy. Suy cho cùng, bất kể có bị bóp méo hay không, cũng là ý nghĩ của riêng hắn.
…
“Vấn đề mà chúng ta đang gặp phải thực ra không phức tạp, nhưng lại rất rắc rối.”
Liếc mắt nhìn xuống dưới núi, từ xa Trần Tinh có thể nhìn thấy hướng trấn nhỏ Khai Tâm có những bóng người đen kịt chen chúc nhau, bị bao phủ trong màn sương trắng mờ ảo, tạo cho người ta cảm giác giống như một đàn kiến đang bận rộn. Trần Tinh thấp giọng nói:
“Bất kể Giáo hội Khoa học và Công nghệ đang có ý đồ gì, nhiều người như vậy xuất hiện xung quanh trấn nhỏ Khai Tâm sẽ gây ảnh hưởng đến nhiệm vụ của chúng ta.”
“Các cuộc chiến giữa những dị biến giả một khi dính líu đến những người bình thường sẽ vô cùng rắc rối.”
“…”
Lục Tân hiểu được ý tứ trong lời nói của Trần Tinh.
Ban đầu, khi Lục Tân vừa được tuyển dụng, trong quy tắc của Đặc Thanh Bộ có một đoạn như thế này:
Khi dọn dẹp ô nhiễm đặc biệt, nên cố gắng tránh xa những đám đông.
Thứ nhất là vì như vậy rất dễ làm bị thương những người vô tội, thứ hai là đám đông rất có thể sẽ gây ra những biến số cực lớn trong việc dọn dẹp.
Điều này càng đúng hơn khi đối mặt với Giáo hội Khoa học và Công nghệ vào lúc này.
Những cái khác không nói, chỉ lấy ví dụ về quả bom tinh thần mà đám người Tần Nhiên đã kích nổ ở thành phố vệ tinh số hai của Thanh Cảng, nó đã dựa vào việc hấp thụ sức mạnh tinh thần của những người xung quanh để gây nên một vụ nổ với cường độ tinh thần cực kỳ khủng khiếp. Nếu một quả bom như vậy được kích nổ ở một nơi vắng vẻ không người, thì hậu quả mà nó gây ra là không đáng kể.
Nhưng nếu bị kích nổ giữa đám đông, nó sẽ lập tức gây ra một lực sát thương cực lớn.
Hiện tại, nhìn dáng vẻ cau mày suy nghĩ của Trần Tinh, Lục Tân cũng đang cân nhắc có nên giúp cô hay không.
Thực ra, Lục Tân rất muốn nói với Trần Tinh rằng hắn rất giỏi trong việc thẩm vấn.
Nhưng trước mặt các đồng nghiệp, bộc lộ điều này có vẻ như không hay lắm.
…
“Mặc kệ chúng là ai, chúng ta cứ xông thẳng tới không được sao?”
Thằn Lằn đứng một bên chợt xen lời:
“Trong ba kế hoạch này, bất kể thế nào, thì kế hoạch đang được thực hiện bên trong trấn nhỏ Khai Tâm vẫn là quan trọng nhất, đúng không?”
“Vả lại, dựa vào năng lực của chúng ta, chắc chắn họ sẽ không thể ngăn cản chúng ta được.”
“…”
“Sự việc không hề đơn giản như vậy.”
Trần Tinh khẽ xoa giữa hai lông mày và nói:
“Khi xử lý ô nhiễm tinh thần nhất định phải cẩn thận. Giáo hội Khoa học và Công nghệ đã bắt đầu bố trí một trường vực rộng lớn như vậy từ lâu, hơn nữa còn thu hút gần như tất cả các lực lượng vũ trang từ các tụ điểm xung quanh đến nơi này, nhất định là có dụng ý định của chúng.”
“Nếu chúng ta bỏ mặc những người này và tiến thẳng vào trấn nhỏ Khai Tâm, có vẻ như sẽ đỡ phiền phức.”
“Nhưng cuối cùng, chúng ta rất có thể sẽ rơi vào vòng vây của kẻ địch, thậm chí sẽ phải đối mặt với càng nhiều những rắc rối không đáng có hơn.”
“…”
Thằn Lằn nhìn trộm Lục Tân và nói:
“Chúng ta còn sợ phiền phức sao?”
“Nhưng chúng ta cũng không thể lấy sinh mệnh của những người trong các tụ điểm này ra đùa giỡn được…”
Trần Tinh quay đầu nhìn xuống dưới chân núi rồi trầm giọng nói:
“Theo như thói quen của Giáo hội Khoa học và Công nghệ, những người này ở lại khu vực xung quanh vùng cấm cấp S nhất định vô cùng nguy hiểm.”
“Cho dù phía chúng ta có hai dị biến giả cấp S, và chúng ta không sợ những nguy hiểm này, nhưng những người trong các tụ điểm này bất cứ lúc nào cũng có thể bị ô nhiễm nghiêm trọng, thậm chí có thể bỏ mạng, có thể họ đều không phải là nhân vật gì ghê gớm, nhưng họ đều là con người, là những con người đang bị ô nhiễm.”
“Trách nhiệm của Đặc Thanh Bộ chúng ta là dọn dẹp ô nhiễm và cố gắng hết sức để cứu người. Chúng ta tuyệt đối không thể quên điều này.”
“…”
Khi nói những lời này, Trần Tinh còn cố ý quay đầu liếc nhìn Thằn Lằn.