Chương 868: Cái Giá Của Nguyện Vọng
“Soạt…”
Mục sư phản ứng rất nhanh, khi Trần Tinh bất ngờ rút súng ra, hắn đã lùi ra sau một bước, giơ chiếc vali màu bạc lên chặn ở trước mặt.
Tuy nhiên, động tác rút súng của Trần Tinh đã thu hút sự chú ý của hắn, nhưng mối nguy lại đến từ phía sau.
Phía sau vốn trống không, lúc này đột nhiên vang lên tiếng cỏ dại bị ai đó giẫm lên.
Như thể có một luồng hơi thở âm u nào đó nhanh chóng áp sát sau lưng hắn.
Đó chính là người phụ nữ vẫn luôn đi theo hắn. Cô ấy đã đi theo hắn từ ngôi làng nhỏ đó đến tận nơi này. Hắn rất kiên nhẫn, mãi vẫn không ra tay với cô ấy. Cô ấy cũng rất kiên nhẫn, hình như vì biết rõ một mình cô không phải là đối thủ của hắn, vì vậy một mực nhẫn nhịn. Mãi đến khi đến cây cầu đá này, cô ấy mới bắt đầu phối hợp với đồng bọn của mình một trước một sau giáp công hắn…
Mục sư mỉm cười và nhanh chóng lên tiếng:
“Thu lấy cái giá của nguyện vọng.”
“Ngươi hãy nhận một phát súng của ta.”
“…”
Dứt lời, hắn thậm chí không thèm nhìn mà bất ngờ kê khẩu súng lên vai rồi bắn một phát súng về phía sau.
“Pằng!”
Một người phụ nữ bay ra và hứng phải một viên đạn ở chính giữa ngực và bụng.
Đến lúc này, hắn mới có thể nhìn rõ tướng mạo của cô ấy. Đó là một người phụ nữ hơn hai mươi tuổi trang điểm rất tinh tế.
Dị biến giả của Thanh Cảng – Bà Đồng.
“Đó là năng lực gì?”
Cô gái tóc ngắn trên cầu sửng sốt khi mục sư nổ súng.
Bà Đồng luôn là một người làm việc rất cẩn thận, vì vậy, dù theo dõi mục sư lâu như vậy nhưng cô ấy vẫn không vội ra tay. Cho dù vừa rồi, trong khoảng thời gian ngắn, cô ấy và mình đã có một pha hợp tác nhỏ với nhau, mượn hành động của mình để che giấu đòn tấn công của cô ấy…
Chỉ là, không ngờ mục sư lại không cần nhìn mà vẫn có thể bắn trúng cô ấy?
Trông có vẻ như Bà Đồng đã chủ động nhào đến trước họng súng của hắn.
Trong lúc cảm thấy lo lắng, Trần Tinh nhanh chóng bóp cò và bắn liên tiếp ba phát.
Có thể nhận ra Trần Tinh không phải là dị biến giả hệ con nhện, nhưng kỹ thuật bắn súng của cô rất tốt. Với khoảng cách chưa đầy ba mươi mét, cả ba viên đạn đều bay về phía phần giữa ngực và bụng của mục sư một cách chuẩn xác, coi tính sát thương là ưu tiên hàng đầu.
Dù gọi là bắt giữ nhưng không một ai dám nương tay khi chiến đấu với các kỵ sĩ của Giáo hội Khoa học và Công nghệ.
“Cạch!”
Trong lúc Trần Tinh nổ súng, cô gái có dáng vẻ giống như một nữ sinh trung học đang ngồi ở trên trụ cầu bên cạnh – Tửu Quỷ cũng đứng dậy. Cô ấy nhẹ nhàng đặt chiếc cốc giữ nhiệt phía sau trụ cầu, như thể lo lắng nó sẽ bị đạn lạc bắn trúng, sau đó, những ngón tay thon dài của cô đan vào nhau... tạo thành một động tác thủ ấn.
“Tử Khẳng Ưu Mị U”
“…”
Cũng ngay lúc này, cậu học sinh tiểu học ở trên cầu bất ngờ đóng laptop lại.
Sau đó, hắn nhanh chóng đứng dậy và trốn vào một nơi an toàn.
“Pằng!”
Phối hợp chặt chẽ với động tác của những người trên cầu, một tiếng súng đột ngột vang lên ở phía xa.
Người vừa nổ súng chính là Thằn Lằn đang ẩn mình trong bóng tối.
…
Chỉ trong nháy mắt, mục sư đồng thời bị nhiều dị biến giả khác nhau tấn công.
Mục sư thậm chí không thèm nhìn, mà trực tiếp bắn một phát súng về phía sau, lập tức bắn trúng một người.
Phát súng này chính là mục sư đang nhận lại sự báo đáp thuộc về mình.
Khi phát hiện có một người đang đi theo phía sau mình, mục sư bèn đồng ý với nguyện vọng đi theo phía sau mình của người đó.
Theo logic này, hắn đương nhiên có thể thu được cái giá mà đối phương phải trả.
Đối phương đang trả nợ, cho nên bất kể hắn bắn phát súng này về hướng nào, đối phương cũng sẽ bị bắn trúng.
Nhưng sau khi bắn phát súng này, hắn chợt linh cảm có điều gì đó không ổn.
Mặc dù phía sau vang lên tiếng vật nặng rơi xuống đất, nhưng đồng thời cũng có âm thanh của cỏ dại bị ai đó giẫm lên. Vì vậy, nhân lúc xoay người hạ eo né tránh viên đạn bay đến từ trên cầu, hắn vừa quay đầu lại và nhìn thấy một người phụ nữ với ngoại hình chỉnh tề đang bò nhanh vào trong bụi cỏ.
Người phụ nữ đó đã bị bắn trúng nhưng vẫn chưa chết.
Cùng lúc này, hắn cảm thấy cảnh vật xung quanh dường như bắt đầu trở nên hư ảo.
Dường như cảnh vật chân thực đang mờ đi, nhường chỗ cho một thế giới màu đỏ tươi, dần dần nuốt chửng lấy hắn.
Đây là một loại sức mạnh làm biến dạng năm giác quan.
Viên đạn không rõ bay đến từ đâu kia cực kỳ hiểm độc, bắn thẳng vào sinh thực khí của hắn.
... Có thể khẳng định, viên đạn này được bắn ra bởi một dị biến giả hệ con nhện.
... Hơn nữa còn là một dị biến giả hệ con nhện rất bỉ ổi và nham hiểm!
…
Mục sư thở ra một hơi thật sâu.
Đối mặt với nhiều đòn tấn công cùng lúc ập đến như vậy, mà hắn vẫn không hề hoảng sợ.
Trên thực tế, đáng lẽ hắn phải có phản ứng trước khi những đòn tấn công này ập đến, chỉ là, việc búng ngón tay và nhanh chóng nói ra mấy chữ này cũng cần thời gian, cho nên nhìn bề ngoài, sau khi bị tấn công hắn mới thực hiện những hành động này.