Mặt Trăng Đỏ

Chương 873: Cầm Đá Đập Chân

Chương 873: Cầm Đá Đập Chân


Mục sư vừa dùng năng lực từ chối tất cả nguyện vọng để bảo vệ tính mạng, vừa ra sức dụi mắt.
Chỉ sau vài lần dụi mắt, hắn đã có thể nhìn được mọi vật.
Cũng may là đối phương ném đất chứ không phải vôi.
Sau khi thị lực được khôi phục, mục sư đã nhanh chóng duỗi tay ra để chộp lấy khẩu súng bên cạnh.
Nhưng hắn không ngờ lần này hắn lại chộp vào khoảng không.
Hình như có ai đó đã nhân lúc hắn tạm thời mất đi thị lực đá văng khẩu súng mà hắn ném dưới đất ra xa?
Lửa giận vô cớ lớn dần lên trong lòng mục sư.
Nhưng hắn còn chưa kịp phát tiết cơn giận trong lòng thì đã đột nhiên cảm thấy tay phải có cảm giác bị ai đó kéo mạnh.
Mục sư lập tức sửng sốt khi biết có người đang cố tình giật chiếc vali màu bạc trong tay mình.
Trong lòng hắn dâng lên một cảm giác vô cùng khó chịu. Sức ảnh hưởng của năng lực từ chối mọi nguyện vọng vừa rồi vẫn chưa biến mất.
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ người này không muốn làm hại mình, mà chỉ muốn cướp đồ của mình.
Vì chiếc vali không phải là một trong những bộ phận cơ thể mục sư, cho nên đối phương đã thành công trong việc tiếp xúc với chiếc vali trong phạm vi ảnh hưởng của mục sư. Nhưng cũng may là, đối phương có vẻ không mạnh lắm, mục sư vội dùng sức kéo chiếc vali về phía sau.
Trong tầm mắt còn hơi mơ hồ của mình, mục sư nhìn thấy người đang ra sức kéo mạnh chiếc vali của hắn chính là thằng bé với cặp kính dày cộp, vừa nãy còn ngồi trước chiếc laptop ở trên cầu. Lúc đó, trông nó có vẻ rất thật thà và đáng tin. Nhưng bây giờ thì thế nào?
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trên cặp kính của thằng nhóc này, trên mặt nó là nụ cười xấu xa, nó rõ ràng là một thằng quỷ nhỏ.
Mục sư vừa tức giận vừa lo lắng, hắn gần như dùng hết sức lực để kéo chiếc vali lại.
Nhưng không ngờ, khi hắn vừa mới dùng sức kéo mạnh thì đối phương lại bất ngờ buông tay.
Mục sư lập tức bị chính sức mạnh của mình khiến cho ngã ngửa ra sau và lộn nhào trên mặt đất.
“Ha ha ha ha…”
Thằng bé đã thành công với trò đùa dai của mình, và đang chống nạnh chỉ vào vào mục sư rồi đắc ý cười to.
“Đáng chết.”
Mục sư tức giận đến nỗi đôi mắt đã trở nên đỏ hoe.
Hắn luôn đối xử hòa nhã với mọi người, nhưng hắn chưa bao giờ là người có lòng dạ rộng rãi, nếu không muốn nói là hắn thường xuyên nổi giận.
Mấy chuyện gặp phải thường ngày cũng đủ để khiến hắn tức giận đến nỗi ban đêm thường không ngủ được, huống hồ bây giờ ở trước mặt những dị biến giả của Thanh Cảng, hắn cảm giác mình đã bị người khác làm nhục, hơn nữa, người vừa làm nhục hắn còn là một đứa trẻ?
Cổ họng vô thức phát ra một tiếng gầm, hắn cố sức bò dậy, lúc này thị lực của hắn gần như đã hồi phục.
Hắn quyết định sẽ giết sạch tất cả kẻ địch mà không chút nể tình.
Đúng lúc này, hắn trông thấy đứa trẻ đó bất ngờ rút ra một khẩu súng tiểu liên mini.
Với nụ cười xấu xa trên mặt, nó chĩa súng vào mục sư rồi bóp cò.
Mồ hôi lạnh không ngừng rịn ra trên trán mục sư, hắn nhanh chóng búng ngón tay:
“Từ chối nguyện vọng…”
Đây là lần thứ hai hắn liên tục sử dụng năng lực này.
Khi giọng nói của mục sư vang lên, những viên đạn đã vọt ra khỏi nòng súng trong tay thằng bé.
“Tạch tạch tạch…”
Mấy viên đạn rơi xung quanh mục sư, khiến bùn đất bắn tung tóe.
Sau đó, trong nháy mắt, có rất nhiều viên đạn bắn trúng vào hai chân, bụng dưới và bàn tay của mục sư. Cơn đau dữ dội và cảm giác khó tin đồng thời ập đến trong tâm trí mục sư. Hắn hét lên đau đớn, cả người cuộn lại trên mặt đất, giống như một con tôm.
“Á…”
Nhìn thấy những vết thương trên cơ thể mục sư, thằng bé đứng ở phía đối diện cũng lập tức sửng sốt.
Bàn tay đang cầm khẩu tiểu liên mini của nó đang run lên dữ dội.
Khuôn mặt nhỏ của nó trở nên trắng bệch, dường như nó hoàn toàn không ngờ sẽ xảy ra một cảnh tượng như vậy.
Trước khi gần như ngất đi vì đau đớn, nhìn vẻ mặt kinh hoàng của thằng bé, mục sư đột nhiên ý thức được vấn đề nằm ở đâu.

Năng lực của hắn được gọi là “nguyện vọng”, nhưng thực ra là một loại biến dạng của tiềm thức.
Hắn thường xuyên nhắc đến nguyện vọng, mục đích là để mê hoặc kẻ địch.
Một số kẻ địch đã thực hiện những hành động khôn lỏi khi phát hiện ra năng lực của hắn.
Chẳng hạn như, vì biết được hắn có thể từ chối nguyện vọng, bóp méo nguyện vọng, nên đã cố ý hy vọng đòn tấn công của mình sẽ không trúng đích, hoặc là không tấn công vào hắn, muốn sử dụng phương pháp này để đánh lừa năng lực của hắn và làm tổn thương hắn.
Đáng tiếc là, họ chỉ đang tự lừa gạt chính mình.
Bất kể trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng trong tiềm thức thấp nhất của mình, muốn tấn công, thì sẽ tấn công.
Cho dù kẻ địch cố tình nổ súng vào chỗ khác, nhưng thực ra, họ vẫn luôn hy vọng những viên đạn này sẽ bay về phía hắn.
Loại ý nghĩ trong tiềm thức này là không thể thay đổi được.
Cho nên, ở một mức độ nào đó, năng lực từ chối nguyện vọng của hắn là không thể chống lại.
Không ai có thể phản bội tiềm thức của mình.

Trong lúc cận chiến, loại năng lực này gần như là một sự tồn tại không có cách phá giải, cho đến khi hắn gặp đứa trẻ này.
Nó vốn dĩ không muốn bắn trúng hắn.
Nó chỉ đang đùa dai, muốn nổ súng ở xung quanh cơ thể hắn mà thôi.
Nó thậm chí không giống với những kẻ tự lừa gạt chính mình, trong tiềm thức của nó chính là đang chơi khăm và nó không hề có ý nghĩ muốn làm hại người khác.
Tuy nhiên, vì hắn đã từ chối nguyện vọng của nó, nên trò chơi khăm của nó đã thất bại.
Vì vậy, những viên đạn này đã bắn trúng cơ thể hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất