Chương 898: Búp Bê Nổi Giận
Lục Tân không muốn Búp Bê phải hứng chịu đòn tấn công của những vũ khí này.
Là đội trưởng, vào thời điểm thích hợp, Lục Tân phải bảo vệ tốt các đồng đội của mình.
…
Nguyện vọng của Lục Tân đã thành công.
Nhưng khi trường lực xung quanh Lục Tân mở ra, những vũ khí bay vào trường lực này từ mọi hướng đều bị ảnh hưởng bởi Lục Tân.
Chúng như những con cá linh hoạt, lần lượt đi vòng qua thân thể của Búp Bê ở phía sau Lục Tân.
“Phập…Phập…Phập…Phập…”
Những vũ khí này đồng thời bay về phía Lục Tân từ mọi góc độ, sau đó lần lượt cắm vào thân thể Lục Tân.
Mặc dù chỉ là những loại vũ khí giả được tạo thành bởi sự đan xen của bức xạ tinh thần, nhưng chúng vẫn đâm xuyên qua cơ thể Lục Tân một cách dễ dàng.
Lục Tân thậm chí có thể cảm nhận được da thịt bị xé rách, lục phủ ngũ tạng đều bị đủ loại vũ khí lạnh như băng cọ xát.
Máu tươi trong cơ thể trào ra như suối.
Vô số “vũ khí” đã cắm vào cơ thể Lục Tân, khiến hắn trông như một con nhím.
…
Những vũ khí này không phải là vật thực, mà được tạo thành từ vô số bức xạ tinh thần.
Nhưng với mật độ bức xạ tinh thần dày đặc như vậy, chúng dường như không khác gì những vũ khí thực sự.
Lục Tân duỗi hai cánh tay ra, cảm nhận đau đớn khi cơ thể bị xé toạc bởi nhiều loại vũ khí khác nhau.
Cảm giác đó rất mới lạ. Khi mỗi loại vũ khí xuyên qua cơ thể mình, Lục Tân đều cảm nhận được xung kích tinh thần mạnh mẽ, cơn đau dữ dội khi máu thịt và thần kinh bị cắt đứt, và thậm chí là cảm giác sợ hãi trong sâu thẳm trái tim con người đối với những thứ được sinh ra để giết chóc này.
Thực ra, Lục Tân không bị đâm, nhưng trên cơ thể hắn lại xuất hiện một số vết thương thực sự.
Loại vũ khí được tạo thành từ vô số bức xạ tinh thần này chủ yếu tấn công vào nhận thức của con người.
Khi Lục Tân nghĩ rằng mình đã bị tấn công, vết thương mới xuất hiện.
Tuy nhiên, cho dù Lục Tân không có nhận thức như vậy, nhưng với bức xạ tinh thần quá dày đặc, những vụ khí đó vẫn có thể tác động đến hiện thực.
Vì vậy, khi bị những vũ khí này tấn công, trên người Lục Tân vẫn thực sự xuất hiện một số thương tích.
“Rất thú vị.”
Vẻ mặt Lục Tân trở nên hơi nhăn nhó, như hắn vừa uống một ngụm rượu cay.
Sau đó, Lục Tân từ từ duỗi hai tay ra, hít một hơi thật sâu rồi vung mạnh xuống.
Bạch bạch bạch!
Đủ loại vũ khí đang cắm trên thân thể đều như những vụn băng bị Lục Tân phủi sạch xuống đất.
Chúng rơi xuống từng mảnh, như một đống sắt vụn chất thành đống dưới chân Lục Tân.
Trên người Lục Tân chỉ còn lại những mảnh vỡ của vũ khí, và những vết thương trông dữ tợn với máu me đầm đìa.
…
Nhìn dáng vẻ khi Lục Tân cản lại tất cả các đòn tấn công, Búp Bê ở sau lưng Lục Tân dường như có vẻ bị dọa sợ.
Biểu cảm của cô hơi ngốc.
Nhưng ngay sau đó, Búp Bê bỗng trở nên hơi lo lắng, cô nhẹ nhàng đáp xuống, đến bên cạnh Lục Tân, cẩn thận duỗi những ngón tay mảnh khảnh ra, nhẹ nhàng chạm vào vị trí da thịt bị nứt ra trên lưng Lục Tân, đầu ngón tay trắng nón của cô lập tức dính đầy máu.
Búp Bê cúi đầu nhìn giọt máu đỏ kia, nước mắt rơi lã chã từ hốc mắt cô.
Chiếc ô nhẹ nhàng rơi xuống, sức mạnh tinh thần xung quanh gào thét như một trận cuồng phong.
Búp Bê tức giận rồi.
---
"Xèo..."
Trong đầu Lục Tân chợt vang lên âm thanh chói tai như miếng thịt mỡ bị quăng vào chảo dầu nóng.
Đầu hắn hơi choáng váng, dường như có thứ gì đó đang được sửa chữa lại.
Cùng lúc đó, Lục Tân nhìn thấy ngọn giáo, thanh kiếm đâm xuyên người mình và thậm chí cả thanh đại đao đang găm ở vai, mém chút nữa đã chẻ đôi mình thành hai nửa, tất cả đều nhanh chóng tan biến. Chúng dần hóa thành bụi phóng xạ tinh thần, sau đó tiêu tán khắp bốn phía.
Đồng thời, miệng vết thương cũng đang dần biến mất.
Đây là một loại chấn thương ở mức độ, nếu bản thân cảm thấy mình bị thương, vậy tổn thương sẽ xuất hiện.
Nhưng nhận thức của con người có chức năng tự sửa sai, tức là sẽ tự khiến bản thân nhận ra một vài nhận thức sai lầm, sau đó nhìn thấy sự thật chân chính.
Cho nên, trong quá trình sửa chữa nhận thức, những tổn thương trên người cũng sẽ dần biến mất.
Trên người của hắn không có vết thương đâm xuyên đáng sợ kia, chỉ có chút vết thương ngoài da do bị sức mạnh tinh thần xẹt qua mà thôi.
Vấn đề không lớn.
Chỉ là…Rõ ràng bản thân đã chặn đòn tấn công của đối phương lại rồi, tại sao Búp Bê đứng đằng sau lại không có bất cứ hành động gì?
Lục Tân thấy hơi ngạc nhiên, vội quay đầu lại, đang lúc chuẩn bị nhắc nhở cô ấy một tiếng rằng có phải đã quên công việc của mình rồi không thì đập vào mắt chính là một Búp Bê mà hắn trước đây chưa từng được nhìn thấy. Điều này khiến hắn kinh ngạc tới mức nói lắp.
Gương mặt nhỏ nhắn trắng như sứ của Búp Bê lúc này đã đỏ bừng cả lên, đôi mắt trong veo, đong đầy nước mắt.
"Ngươi đây là..."
Lục Tân vẫn còn hơi sững sờ, quan tâm hỏi han. Nhưng Búp Bê không trả lời, chỉ chăm chăm nhìn thẳng về phía trước bằng ánh mắt tức giận.
Tiếng phần phật vang lên, bốn phía thình lĩnh nổi cuồng phong.
Khi tinh thần hỗn loạn đạt tới một trình độ nhất định sẽ nổ tung trong nháy mắt, tựa như thuốc súng bị châm lửa đốt cháy vậy.