Chương 899: Càn Quét
Dưới sự trợ giúp của loại tinh thần hỗn loạn này, Búp Bê lao vọt về phía trước như tia chớp.
"Ấy, này..."
Lúc này, Lục Tân hoảng hốt ngẩng đầu. Hắn nhìn thấy ngày càng nhiều sức mạnh tinh thần tập trung lại quanh người Búp Bê, những luồng sức mạnh tinh thần đó quá dày đặc, tạo thành một trường lực cường đại. Quan trọng nhất là, trường lực này vô cùng nghe lời, kết quả là Búp Bê như có thêm một nguồn động lực mà cô ấy có thể tùy tâm sở dục.
Lúc này, cô ấy hệt như một viên đạn pháo, chỉ trong một cái nháy mắt đã bay vọt ra khoảng 40-50m.
Làn váy đen nhẹ nhàng phấp phới, cô ấy xuất hiện trước một bức tượng điêu khắc. Bức tượng điêu khắc bảo vệ cho viện bảo tàng Tai Ương này vẫn còn duy trì tư thế vừa mới ném vũ khí trong tay ra, động tác chưa trở về như lúc ban đầu. Dù nhận ra Búp Bê đã xuất hiện ngay trước mặt mình, nhưng dưới tác dụng của trường lực, nó chỉ có thể nâng đầu lên một cách cứng ngắc.
"Rầm!"
Nhưng Búp Bê không cho nó thời gian để phản ứng, cô ấy trực tiếp quơ dù che nắng trong tay, đập mạnh vào đầu nó.
Động tác này và bộ dạng ra sức đập đá của cô ấy hồi ở trên đường núi giống nhau như đúc.
Chỉ là, lúc cô ấy đập đá, tảng đá chẳng bị gì hết, vô cùng cứng đầu; nhưng bức tượng điêu khắc này không có may mắn như vậy, lúc bấy giờ, một trường lực tinh thần cuồng bạo đã được ngưng tụ bên người Búp Bê, theo động tác đập xuống của cô ấy, sức mạnh tinh thần cuồng bạo cũng giáng xuống theo, đập thẳng vào đầu bức tượng điêu khắc này.
Dù là sự thật hay chỉ là sự giả tạo do phóng xạ tinh thần xây dựng thành thì bức tượng điêu khắc cao tới bảy tám mét cũng lập tức vỡ tan, rơi rụng đầy đất.
Có lẽ trong tay cô ấy dường như không phải cây dù che nắng yếu ớt, mà là một cây chùy phá núi.
Trước mặt Búp Bê, thời gian để bức tượng điêu khắc xuất hiện vết nứt cũng không có, nó trực tiếp bị đập cho nát vụn.
"..."
Khung cảnh dã mãn bày ra trước mặt khiến Lục Tân đứng từ xa nhìn lại cũng kinh hãi không thôi.
Nhưng mọi chuyện còn chưa kết thúc, lần này động tác của Búp Bê càng thêm trôi chảy, lưu loát, hơn nữa có dấu hiệu đạt đỉnh. Sau khi đập bể pho tượng điêu khắc, dưới sự nâng đỡ của trường tinh thần lực xung quanh, cơ thể của cô ấy tiếp tục xoay tròn, phóng lên không trung, mép váy màu đen quay thành một vòng tròn.
Chỉ trong vài giây, cô ấy đã vượt ra ngoài phạm vi 20m, vọt tới trước mặt một bức tượng điêu khắc khác, vung dù đập.
Rầm.
Bức tượng điêu khắc này cũng vỡ tan trong nháy mắt.
Nhưng dường như Búp Bê vẫn chưa hài lòng với tốc độ này, cơ thể cô ấy bay lên trời lần nữa, có thể nhận ra cô ấy đang cực kỳ tức giận, hai bên má đã phồng căng lên.
Có vẻ mỗi lần cô gái dễ thương nào tức giận cũng sẽ biến thành cóc, cứ phùng mang trợn mắt hết cả lên.
Búp Bê phồng má tức tối, hai tay nắm chặt cây dù che nắng, nhắm thẳng về phía bức tượng điêu khắc còn lại.
"Phạch!"
Cô ấy mở bung dù ra, sức mạnh tinh thần xung quanh cũng bành trướng theo.
Nhưng lần này cô ấy không mở dù che nắng chỉ để phóng thích ra đòn tinh thần trùng kích đơn giản nhất như trước nữa.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô ấy căng lên, cây dù trong tay xoay tròn, lập tức, từng viên bi tròn hình thành từ sức mạnh tinh thần với mật độ cực dày đặc lần lượt bắn ra từ phía cây dù. Tốc độ của mỗi một viên bi vô cùng nhanh, động năng cực kỳ lớn, hệt như một viên đạn vậy.
Quan trọng nhất là số lượng của chúng rất nhiều, rậm rạp tới mức che trời lấp đất. Chúng xuyên qua khu hoang dã, bay về phía bức tượng điêu khắc đang ngồi còn lại.
"Pằng…pằng…pằng..."
Thứ Búp Bê cầm trong tay hình như không phải dù nữa, mà là một cây súng liên thanh có bề ngoài giống hệt dù che nắng.
Làn đạn tinh thần vô cùng vô tận tỏa ra khắp bốn phương tám hướng.
Trong nháy mắt, cả vùng đất bỗng nổi lên một mảnh phóng xạ tinh thần hỗn loạn màu đỏ đậm, tựa như giọt mực đỏ bùng nổ giữa làn nước trong vắt, từng bức tượng điêu khắc lần lượt bị phá hủy, mảnh vỡ văng tứ tung khắp nơi, khung cảnh thoạt nhìn đồ sộ lạ thường.
Những bức tượng điêu khắc phân bố ở khắp khu hoang dã, bao vây đám người Lục Tân ở giữa, cuối cùng lại bị hủy diệt hoàn toàn chỉ trong mấy giây ngắn ngủn.
Không chỉ phá hủy triệt để những bức tượng điêu khắc, mà ngay cả viện bảo tàng ở lân cận, hoặc đúng hơn là luồng phóng xạ tinh thần lồng vào nhau, được xây nên theo một quy luật nhất định, lúc này cũng hoàn toàn trở nên hỗn loạn. Lấy Búp Bê làm trung tâm, làn sóng sụp đổ dần tràn ra khắp mọi phương.
Cảm giác như thể hàng chỉ ngay ngắn trong máy dệt bỗng bị ai đó làm cho rối tung lên, thậm chí kéo đứt, tạo thành một đống bùi nhùi vậy.
Trong khung cảnh hỗn loạn này, Búp Bê vẫn phùng mang trợn mắt giận giữ, thấy ai ngứa mắt là vung tay đánh.
...
"F* ck..."
Lục Tân há hốc miệng kinh ngạc, qua một hồi lâu vẫn không khép lại nổi.
Sức mạnh tinh thần còn có thể dùng kiểu đó nữa hả?
Trên lý thuyết hình như là có thể, chỉ cần áp sức sức mạnh tinh thần thành từng viên bi nhỏ, rồi thả dần ra ngoài là được.
Như vậy sẽ hình thành một loại đạn tinh thần công suất cao, sức sát thương mạnh.
Nhưng lý thuyết là lý thuyết, trên thực tế, nào ai có thể sử dụng sức mạnh tinh thần đến mức nhuần nhuyễn, hơn nữa trình độ còn khủng bố như vậy chứ?
Hình như chỉ có mình Búp Bê.