Mặt Trăng Đỏ

Chương 982: Lòng Thương Cảm

Chương 982: Lòng Thương Cảm


“Đúng vậy, sự cố ô nhiễm lần này có thể coi như đã được giải quyết xong.”
“Nguồn ô nhiễm đã được dọn sạch, những người bị ô nhiễm cũng đã được trị liệu.”
“Đương nhiên, để cẩn thận hơn, tốt nhất là nên bố trí người kiểm tra lại cho họ.”
“…”
Sau khi nghe mẹ giải thích xong, Lục Tân ra ngoài và gọi điện thoại cho Hàn Băng để trao đổi rõ ràng tình hình xử lý ô nhiễm lần này.
Hắn không giấu giếm cô về sự phức tạp của sự cố ô nhiễm lần này:
“Tuy nhiên, dù quá trình giải quyết sự cố ô nhiễm lần này có vẻ đơn giản, nhưng tình hình thực tế vẫn hơi phức tạp, vì thật ra, nguồn ô nhiễm mà bọn ta đã tìm thấy và dọn dẹp chỉ là một phần nhỏ của một nguồn ô nhiễm lớn hơn rất nhiều.”
“Nó giống như hạt giống của thực vật, hay nói cách khác, nó chỉ là một nguồn ô nhiễm thứ cấp.”
“Dù vẫn chưa tìm ra nguồn ô nhiễm thực sự, nhưng ta có thể chắc chắn nó thật sự rất nguy hiểm.”
“…”
Đầu bên kia điện thoại, Hàn Băng lập tức trở nên hơi căng thẳng:
“Nói cách khác, sau sự cố ô nhiễm này, vẫn còn một mối đe dọa lớn hơn?”
“Chuyện này…”
Lục Tân nhớ lại những lời mẹ đã nói trước đó, rồi lắc đầu:
“Hẳn là không có chuyện đó, nguồn ô nhiễm đó không định gây phiền phức cho chúng ta.”
“Ngươi có thể hiểu là nó cố ý thu hẹp tầm ảnh hưởng của mình để tránh gây ra hỗn loạn…”
“…”
Khi nói đến điểm này, Lục Tân phát hiện chuyện này thực sự rất khó giải thích.
Đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu “em gái” của mẹ rốt cuộc là một tồn tại với tính chất như thế nào.
Một sự tồn tại vừa có thể vô thức phát tán tầm ảnh hưởng, vừa có thể tự quyết định có phải gây khó dễ cho Thanh Cảng hay không…
…Đây rốt cuộc là quái vật tinh thần hay là nguồn ô nhiễm?
Nghe Lục Tân giải thích như vậy, Hàn Băng khẽ thở dài, rồi im lặng một lúc lâu.
Lục Tân vội mỉm cười hỏi:
“Ngươi đang nghĩ gì vậy?”
Hàn Băng đáp:
“Ta đang nghĩ loại dầu gội nào có thể ngăn rụng tóc…”
“…”
Lục Tân lập tức không biết phải trả lời cô như thế nào.
Thấy cô gái nhỏ này bị ép đến mức dù bị rụng tóc cũng phải tăng ca…
Mà Lục Tân cũng không biết loại dầu gội nào có thể ngăn rụng tóc, vì tóc của hắn rất dày, vả lại cũng rất hiếm khi rụng.
Vì vậy, Lục Tân lập tức đổi chủ đề:
“Ngoài ra còn một chuyện nữa, không ngờ đội hỗ trợ lần này lại là cảnh sát đặc nhiệm của Văn phòng An ninh…”
“Thật lòng mà nói, ta vẫn cảm thấy những chuyện như vậy nên phái một số người chuyên nghiệp đến hỗ trợ thì hay hơn. Trong quá trình xử lý sự cố vừa rồi, họ đã vô tình bị ô nhiễm... Tất nhiên, các ngươi tuyệt đối đừng trách họ, vì thật ra, họ đã làm việc rất nỗ lực và chuyên nghiệp, cuối cùng còn vô tình bị ô nhiễm, đây đều là vì họ đều có lòng thương hại của một con người…”
“Cho dù đổi thành đội hỗ trợ chuyên nghiệp cũng không chắc sẽ không bị ô nhiễm…”
Nói đến đây, Lục Tân không muốn nói thêm gì nữa.
Đây cũng chính là điều khiến hắn cảm thấy khó chịu nhất trong quá trình giải quyết sự cố lần này.
Lòng thương cảm vốn dĩ là một đức tính tốt đẹp.
Nhưng giờ đây, đức tính tốt đẹp ấy lại trở thành lỗ hổng của ô nhiễm, nó khiến người ta cảm thấy rất ngột ngạt.
Khi phương thức ô nhiễm ngày càng trở nên quỷ dị, những người bình thường phải làm như thế nào mới có thể tự bảo vệ mình?
Trước khi tiến vào biệt thự, Lục Tân từng dặn dò đội trưởng có bộ râu quai nón và những người khác nhất định phải hết sức cẩn thận.
Nhưng nếu đã hết sức cẩn thận như vậy rồi mà vẫn bị ô nhiễm, thì phải làm thế nào?

“Được rồi, ta sẽ báo cáo vấn đề này lên trên, đồng thời cũng sẽ đưa các đề xuất của ngươi vào bản báo cáo.”
Hàn Băng đồng ý, đầu dây bên kia của điện thoại vang lên tiếng động khe khẽ.
Trong đầu Lục Tân hiện lên hình ảnh một cô gái đang đau khổ gõ trán, sau đó, Lục Tân nghe thấy Hàn Băng nói:
“Nhưng lần này thật sự là không có cách nào khác nên bọn ta đành phải điều động họ đến hỗ trợ ngươi.”
“Bây giờ, Thanh Cảng chúng ta đang có quá nhiều việc cần phải xử lý.”
“Có lẽ ngươi vẫn chưa biết, sau cuộc tấn công của Quốc Đảo, Thanh Cảng đã tiến hành bàn bạc với Quốc Đảo.”
“Sau đó thì phát hiện, hiện tại Quốc Đảo đang ở trong trạng thái vô cùng hỗn loạn. Và chúng ta đang phải đối mặt với lựa chọn rốt cuộc có nên tiếp nhận cư dân của Quốc Đảo hay để mặc cho họ ở nguyên vị trí rồi tự sinh tự diệt.”
“Và cuối cùng, lựa chọn của Thanh Cảng chúng ta là chuẩn bị tiếp nhận họ.”
“Đây không phải là vì Thanh Cảng chúng ta tốt bụng như thế nào, chỉ là bởi vì một nơi vừa quá rộng lớn lại vừa bị ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, nếu chúng ta vứt bỏ họ ở Quốc Đảo, để họ tự sinh tự diệt, mặc kệ cho ô nhiễm tiếp tục lan rộng, không ai có thể biết được sẽ mang lại hậu quả như thế nào.”
“Nhưng nếu đã muốn tiếp nhận họ, thì chúng ta phải sử dụng một số lượng lớn nhân lực và tài nguyên của Đặc Thanh Bộ để ngày đêm loại bỏ các nguy cơ tiềm ẩn.”
“Bận rộn đến tận bây giờ mà vẫn chưa có kết quả.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất