Động tác giơ kiếm của Cát đại thúc đã triệt để chọc giận Thúy Thanh Ma Xà. Đám nhân loại nhược tiểu, cư nhiên dám khiêu khích vĩ đại Ma Xà ta. Vốn Thúy Thanh Ma Xà hung tàn, càng thêm dữ tợn nhổm dậy, cái đuôi vuốt trên mặt đất, càng thêm hung mãnh vạn phần, đập nát từng tảng đá vụn.
Thân xà thật lớn hướng về phía trước trườn tới, đá vụn cứng rắn trên mặt đất lại không làm cho lân da cứng rắn của con rắn lưu lại dù chỉ là một chút vết tích.
Cát đại thúc nhìn thấy một màn này, hít sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển vào trên trọng kiếm, tỏa ra quang mang đỏ rực. Đấu khí cường đại, thiêu đốt không khí bốn phía nóng rực lên.
Thúy thanh Ma Xà phun ra xà tín (lưỡi rắn) thật dài của nó, năng lượng trên đuôi nhanh chóng ngưng tụ, lấy không khí xung quanh đuôi nó làm trung tâm, trong nháy mặt nhiệt độ hạ thấp. Hai loại nhiệt độ lạnh nóng giao nhau, làm cho hư không bốn phía dâng lên từng đạo phong ba.
- Hây…
Cát đại thúc hét lớn một tiếng, đầu ngón chân điểm nhẹ, lao tới về phía Thúy Thanh Ma Xà hung tợn, trọng kiếm với khí thế lăng nhiên gây ra từng tiếng xé gió, hung hăng đâm tới con mắt của Thúy Thanh Ma Xà.
- Xuy…
Đầu rắn của Thúy Thanh Ma Xà không nhúc nhích, cái đuôi không ngừng đong đưa kia, bỗng nhiên hướng về hư không quét tới. Lực đạo cường đại, mang theo từng đợt gió lốc, gào thét trong hư không, chứng minh lực đạo cực đại trong đó.
Không hề do dự, trọng kiếm của Cát đại thúc, hung hăng chém về phía cái đuôi to lớn kia, kình khí cường đại sinh ra từ va chạm, phát ra một tiếng nổ lớn, kéo theo mây mù cuồn cuộn.
Cát đại thúc không hổ danh là một lão dong binh đầy kinh nghiệm đã từng trải qua mọi thử thách, một chiêu không có hiệu quả, liền lướt qua đuôi của Ma Xà, hung hăng chém vào bụng của nó. Một đạo vết máu nhàn nhạt xuất hiện tại chỗ bị chém.
- Ngao…
Kịch liệt đau đớn truyền đến từ bụng, để Thúy Thanh Ma Xà rống lên một tiếng đau nhức, vẻ hung tàn trong ánh mắt càng kịch liệt tăng lên. Nhân loại ghê tởm, cư nhiên dám đả thương ta Thúy Thanh Ma Xà vĩ đại.
Là một ma thú tứ giai, Thúy Thanh Ma Xà đã có trí lực không thấp. Hơn nữa cái tâm trả thù trong ma thú cũng là một loài rất mạnh.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLThân thể to lớn của Thúy Thanh Ma Xà mạnh mẽ di chuyển, mang theo từng đợt gió thổi, mở to cái miệng, bộc lộ ra bên ngoài hai cái răng nanh sắc bén, hướng về vừa mới né tránh qua một bên Cát đại thúc hung hăng lao tới.
- Cẩn thận!
Mấy người Áo Hỏa kinh hãi thét lớn, mặc dù bọn hắn muốn tiến lên hỗ trợ. Chính là bọn họ minh bạch, thân chỉ có đẳng cấp Nhân Cấp, căn bản là không phát huy ra được tác dụng gì, ngược lại sẽ trở thành gánh nặng cho Cát đại thúc.
Mũi chân Cát đại thúc không ngừng di động, nhìn cái răng nanh đang nhanh chóng lao tới cắn mình, hắn hiểm hiểm tránh được. Thế nhưng, Thúy Thanh Ma Xà cũng không vì vậy mà buông tha. Cái đuôi mang theo thật nhiều hàn khí, lúc này cũng mang theo lực phá núi, quét ngang tới Cát đại thúc. Cát đại thúc phải thúc dục đấu khí toàn thân, nắm chặt trọng kiếm chém tới.
- Bính…
Trên trọng kiếm truyền đến thật lớn lực lượng, làm cho Cát đại thúc bay ngược ra ngoài. Thụt lùi mấy bước, khó khăn lắm mới ổn định được thân thể, thế nhưng cũng lưu lại dấu chân thật sâu trên mặt đất. Có thể thấy được lực lượng to lớn trong đó.
- Cát đại thúc…
Hai người Áo Hỏa kinh hãi đỡ lấy Cát đại thúc. Bọn họ không nghĩ rằng, chỉ là một Thanh Thúy Ma Xà tứ giai. Dĩ nhiên có thể một kích làm cho Cát đại thúc thân là một lục giai Sư Cấp thành như thế. Tại trong lòng bọn họ, Cát đại thúc vẫn là một tồn tại mạnh mẽ.
Nghệ Phong thấy một màn như vậy, đáy lòng cũng có chút kinh hãi. Thúy Thanh Ma Xà cư nhiên cường đại tới như vậy, Cát đại thúc muốn đánh bại nó là không thể a.
Cát đại thúc từ trong lòng lấy ra Hồi Khí Tán do Nghệ Phong phối trí, cảm giác được trong bụng dưới chậm rãi trào lên từng đợt khí lưu bổ sung đấu khí vừa mới tiêu hao, lúc này mới thở dài một hơi.
Không có Hồi Khí Tán, hắn thật không dám tiếp tục đấu cùng với con súc sinh này. Nghĩ vậy, hắn không khỏi nhìn thoáng qua Nghệ Phong đang mỉm cười đứng ở nơi xa.
- Hai ngươi các ngươi tránh xa một chút. Bằng không ta cũng không bảo vệ được các ngươi. Tình Nhi, ngươi đánh chỗ bảy tấc ở bụng dưới của nó, ta hấp dẫn lực chú ý của con súc sinh này.
Cát đại thúc phân phó rất nhanh.
Mặt hai huynh đệ Áo Hỏa hơi đỏ, nhưng cũng biết hai người mình chỉ có thể trở thành gánh nặng, lúc này mới lui về phía sau.
Nghệ Phong nghe được phân phó của Cát đại thúc, ngược lại mở to con mắt, nhìn chằm chằm vào Tình Nhi, hắn không phát hiện nha đầu này rất mạnh a.
- Cát đại thúc… Ta đã biết.
Nói xong, hai tay xinh đẹp của Tình Nhi không ngừng thay đổi ấn quyết. Rất nhanh, tại ánh mắt nghi hoặc của Nghệ Phong, một đạo bạch quang từ trong thân thể chậm rãi tách ra.
- Thuật phân thân…
Nghệ Phong kinh hãi nhìn tình hình trước mắt, hắn nhìn mà không thể tin được: hai thiếu nữ mười sáu tuổi diện mạo giống hệt nhau đứng thẳng tại trong tầm mắt của mình. Cùng làn da trắng như tuyết, cùng là khuôn mặt thanh tú khả ái, cùng nụ cười như hoa nở.
Nghệ Phong ngơ ngác đứng yên tại chỗ. Hai người Tình Nhi trước mắt, để hắn phải tin tưởng. Tình Nhi sử dụng chính là thuật phân thân trong truyền thuyết.
Thuật phân thân. Có thể mượn đấu khí, tách ra một phân thân có thực lực không thua kém bản thể. Mà bởi vì phân thân chỉ là năng lượng, nó căn bản là không bị thương. Cho nên, chỉ cần hồn lực của bản thể có thể cầm cự, phân thân không bị đánh tan, hắn vẫn có thể tiếp tục công kích.
Tuy thuật phân thân mạnh như vậy. Thế nhưng, có thể tu luyện nó lại không có mấy người. Chỉ cần yêu cầu tu luyện đầu tiên hà khắc không phải người có thể thực hiện được của nó, nguyên hồn có thể chia lìa, đã để cho vô số người chùn bước. Linh hồn mỗi người là một thể hoàn chỉnh, nếu muốn chia lìa là gần như không thể, chiếu xuống dưới, có thể chia lìa linh hồn, đều là người chết.
Thứ hai, thuật phân thân nhất thiết phải là người đơn thuộc tính. Một người, hoặc nhiều hoặc ít, đều có ngũ hành thuộc tính. Thế nhưng, đơn thuộc tính chỉ có duy nhất một thuộc tính trong ngũ hành. Việc này cũng tạo thành, nếu người có đơn thuộc tính tu luyện, thì bằng gấp mấy chục lần người bình thường.
Nghệ Phong cười khổ lắc đầu, thảo nào nha đầu này mới có mười sáu tuổi đã tu luyện đến Nhân Cấp. Ha ha, thì ra nàng là đơn thuộc tính.
Mới tu luyện đến Nhân Cấp. Nói rõ là bình thường nàng lười biếng rồi.
Nghệ Phong quan sát trên dưới thân thể đã hơi hiển lộ vẻ thành thục của Tình Nhi, trong lòng mọc lên một cỗ đố kị. Thuật phân thân a, nghe nói đẳng cấp càng cao, càng phân ra được nhiều phân thân. Chậc chậc, kia chẳng khác nào là thực lực đề thăng gấp mấy lần. Một Sư Cấp cũng có thể đối kháng với Tướng Cấp a.
Vốn Nghệ Phong còn có một tia cảm giác về sự ưu việt, lúc nhìn thấy thuật phân thân của Tình Nhi, biến mất không còn một mảnh. Hắn cũng nhớ lại lời lão nhân nói: thế giới này rất lớn, rất thần kỳ. Sự việc ngươi chưa nhìn thấy còn nhiều, có thể thần kỳ tới mức cho ngươi lập tức tự sát.
- Tình Nhi, nhớ kỹ, là bảy tấc của nó.
Lúc Cát đại thúc nói xong, quơ trọng kiếm, hướng về Thúy Thanh Ma Xà, lần thứ hai hung hăng chém tới.
Nghệ Phong không có nhìn về hướng Cát đại thúc, mà cái đầu lại nhìn về phía Tình Nhi, đối với thuật phân thân mà lão nhân cũng phải khen ngợi không dứt miệng, hắn cũng rất muốn chiêm ngưỡng phong thái của nó. Phân thân so với bản thể còn trâu bò hơn. Chậc chậc, nếu như mình học được thì có nhiều trâu bò a. Đáng tiếc, tuy nguyên hồn của mình cường đại, thế nhưng cũng không thể phân ly.