Chương 111: Nguy cơ tức là trong nguy hiểm có cơ hội. (3)
Vân Chiêu thái độ càng cứng rắn hơn: “ Học sinh không thể cho tiên sinh lương thực được, cho dù trong tay con có lương thực, có rất nhiều, nhưng không thể cho dù chỉ một hạt. Nay gần như toàn bộ bách tính trong huyện Lam Điền đóng quân bên kho lương nhìn chằm chằm bảo vệ lương thực của họ, vì lưu dân ùn ùn kéo tới làm họ sợ lắm rồi.”
“ Mỗi ngày số lương thực lấy ra đưa tới công trường được trăm người đức cao vọng trọng do bách tính đề cử ra, họ không lấy tiền công, không lấy lương thực, nhưng chủ động giám sát toàn bộ quá trình sử dụng mà các nơi hiến lên. Đừng nói học sinh là huyện lệnh, cho dù là hoàng đế tới đây cũng đừng hòng lấy được một hạt lương thực, lương thực này chỉ để nuôi một vạn người ở công trường thôi.”
Từ tiên sinh thống khổ rên lên: “ Nhưng đều là mạng người cả ....”
“ Không sai, lương thực chính là mạng người của huyện Lam Điền, cho người khác lương thực, bằng với lấy mạng của người trong huyện, học sinh là huyện lệnh huyện Lam Điền, trước tiên phải quản tính mạng bách tính của mình đã. “ Vân Chiêu hết sức bình tĩnh trả lời: “ Học sinh đang muốn đóng cửa biên cảnh Lam Điền, không cho lưu dân vào nữa.”
“ Ngươi là tên súc sinh vô nhân tính. “ Từ tiên sinh đùng đùng nổi giận rống vào mặt Vân Chiêu, có điều, ông nhanh chóng bình tĩnh lại, hai tay rung bàn làm việc của Vân Chiêu mấy cái, gương mặt đầy thống khổ: “ Ta nói không lựa lời rồi .... Chỉ là có lưu manh ác bá ở Lam Điền thừa cơ ức hiếp những nữ tử kia ...”
Truyện "Minh Thiên Hạ Chương 111: Nguy cơ tức là trong nguy hiểm có cơ hội. (3)" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để Tải App về Để Đọc Truyện Miễn Phí nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này