Nhìn thấy Vương Thiên Long tiến đến, Kỷ Khuynh Nhan đứng dậy bắt tay.
"Chào ngài, quản lý Vương. Tôi là Kỷ Khuynh Nhan tổng giám đốc của tập đoàn Triều Dương, trước đó đã nói chuyện với ngài qua điện thoại."
"Chào ngài, Kỷ tổng, không có từ xa tiếp đón, xin đừng nên trách móc."
Vương Thiên Long vô cùng khách khí, cũng không có bại lộ mối quan hệ của mình cùng với Lâm Dật.
Bởi vì lúc mới xuất hiện, ông ta đã nhận được nhắc nhở của Lâm Dật, vì thế ông ấy hết sức phối hợp và đáp ứng những yêu cầu của Kỷ Khuynh Nhan, chính mình nhất định phải nhiệt tình một chút.
Tuyệt đối không thể làm chậm trễ việc ông chủ tán gái.
Thái độ của Vương Thiên Long khiến cho tâm lý Kỷ Khuynh Nhan chấn động.
Trước đó trao đổi qua ở trong điện thoại, Vương Thiên Long cũng rất khách khí, nhưng thủy chung đều bảo trì một cỗ cảm giác xa cách, phương thức và giọng điệu nói chuyện đều rất chính thống.
Nhưng lần này thì không giống nhau lắm, vô cùng nhiệt tình và thậm chí có vẻ còn mang theo một chút tôn kính.
"Thưa Vương quản lý, lần này tôi tới đây, chủ yếu là muốn trao đổi với ngài về địa điểm tổ chức sự kiện. Công ty của chúng tôi muốn tổ chức một buổi họp báo, muốn hỏi một chút xem khán phòng của khách sạn Bán Đảo, thời gian sắp tới có trống hay không."
Kỷ Khuynh Nhan đã nghĩ kỹ về kết quả, khẳng định sẽ bị Vương Thiên Long từ chối.
Còn về kỳ tích mà Lâm Dật nói tới, căn bản không thể xảy ra.
Dù sao trước đó đã từng hỏi qua, cho dù lần này mình đích thân tới, cũng không thể có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Quy mô của tập đoàn Triều Dương bày ra trước mắt, mặt mũi của mình cũng không lớn đến như vậy.
"Không có vấn đề gì, Kỷ tổng muốn tổ chức vào ngày nào? Tôi sẽ bố trí an bài."
Vương Thiên Long lịch sự đáp.
"Vâng, hả?"
Kỷ Khuynh Nhan bỗng chốc sững sờ, có chút không thể tin được những lời Vương Thiên Long vừa nói.
"Ngài nói cái gì? Bây giờ lịch trình có thể còn chỗ trống rồi?"
Vương Thiên Long gật gật đầu, nói:
"Đúng vậy, Kỷ tổng muốn sử dụng địa điểm vào bất kỳ lúc nào, đều có thể đưa ra thời gian."
Kỷ Khuynh Nhan vui mừng nhướng mày,
"Vậy thì cảm ơn Vương quản lý, tôi dự định mười ngày sau sẽ tổ chức buổi họp báo."
"Không có vấn đề gì, tôi sẽ sắp xếp. Kỷ tổng còn có yêu cầu nào khác không? Chỉ cần là việc chúng tôi có thể làm được, đều sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn."
"Không, không có, về mặt bố trí phối cảnh thì chúng tôi sẽ tìm chuyên gia tới làm, những việc còn lại cũng không cần làm phiền thêm đến Vương quản lý."
Đến tận bây giờ, Kỷ Khuynh Nhan đều cảm thấy có chút khó tin.
Trước đó đã thông báo rõ ràng, gần nửa tháng tới đều không có thời gian trống, hiện tại chính mình đến nói thoáng qua một lượt, thời gian đều có thể tùy ý lựa chọn.
Rốt cuộc thì đây là tình huống gì đây?
Cô cũng chỉ là tùy tiện đến thử vận may một cách ngẫu nhiên, hoàn toàn không có ôm bất cứ hy vọng nào, vậy mà kỳ tích đã thật sự xảy ra?
Thật không thể tin nổi.
"Vậy được, đợi lát nữa tôi sẽ thông báo cho nhân viên cấp dưới, đem ngày hôm đó chốt lịch và không tiếp nhận sự kiện nào khác."
"Vậy thì cám ơn Vương quản lý."
Kỷ Khuynh Nhan nói ra:
"Còn về khoản tiền đặt cọc của khách sạn chúng ta là bao nhiêu? Tôi sẽ báo bên tài vụ chuyển khoản ngay bây giờ cho các vị."
"Không cần, không cần."
Vương Thiên Long khoát tay nói,
"Lấy nhân phẩm của Kỷ tổng, cũng không cần giao tiền đặt cọc, không cần thiết, sau này kết toán chung một lần là được rồi."
Kỷ Khuynh Nhan có chút không thể tin vào tai của mình.
Mặt mũi của mình lớn như vậy sao?
Không thể nào đâu? !
Nhưng hình như mình cũng không nghe lầm mà.
"Thật sự không cần tiền đặt cọc sao?"
"Đương nhiên không cần, có thể phục vụ cho Kỷ tổng, là vinh hạnh của chúng tôi."
"Vương quản lý quá khách khí, đây cũng là vinh hạnh của chúng tôi."
Lại đơn giản lịch sự thêm vài câu, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan liền rời khỏi khách sạn Bán Đảo.
Vương Thiên Long khách khách khí khí đưa tiễn hai người ra bên ngoài, còn tiếp tục đưa mắt nhìn hai người rời đi.
Vương Thiên Long cảm giác màn biểu hiện hôm nay của mình khá ổn, có vẻ như không hề mắc sai lầm.
"Vương quản lý, ngày 7 tháng sau, khán phòng đã được tập đoàn Vân Khải đặt chỗ từ trước. Nếu như chúng ta đơn phương vi phạm hợp đồng, phải bồi thường số tiền gấp ba lần số tiền trong hợp đồng."
Phó quản lý nói.
"Gấp ba tính là gì, gấp mười lần cũng bồi!"
Vương Thiên Long nói ra:
"Nếu làm trễ nải việc ông chủ tán gái, chúng ta đều phải cuốn gói rời đi!"
. . .
Sau khi ra khỏi khách sạn Bán Đảo, hai người cùng nhau lên xe, Kỷ Khuynh Nhan vô cùng vui sướng, tâm trạng kích động còn chưa hề lắng xuống.
"Lâm Dật, anh đúng là vị cứu tinh của tôi, không ngờ bị anh nói trúng, vậy mà thật sự xuất hiện kỳ tích."
"Tôi đã nói rồi, cố gắng thử thêm một chút, có lẽ kỳ tích sẽ xảy ra."
"Ừm đúng vậy, nhờ có tôi tin tưởng anh, nếu không vẫn chưa thể giải quyết được chuyện này."
"Kỷ tổng, tôi cảm thấy trước tiên cần gác lại sự kiện này một chút, hình như cô nên thực hiện lời hứa kia rồi."
Lâm Dật nói ra.
Kỷ Khuynh Nhan khẽ giật mình, khuôn mặt cũng trở nên đỏ bừng.
"Sao anh vẫn còn nhớ việc này chứ?!"
"Chẳng lẽ Kỷ tổng muốn chơi xấu sao?"
"Không phải đâu, tốt xấu gì tôi cũng là tổng giám đốc của tập đoàn Triều Dương, làm sao có thể không giữ lời hứa được chứ."
"Vậy tốt rồi, hiện tại hãy thực hiện lời hứa đi."
Lâm Dật cười ha hả nói.
"Còn đang ở trong xe thế này, tôi làm sao thực hiện lời hứa, chờ về nhà rồi nói."
"Không có vấn đề gì."
Nói xong, Lâm Dật hung ác đạp mạnh chân ga, Pagani phát ra tiếng gầm gừ giống như một con dã thú, bỏ lại những chiếc xe hai bên phía đằng sau.
Sắc mặt Kỷ Khuynh Nhan đen lại, chỉ vì muốn nhìn mình biểu diễn mấy cái tư thế squat, vậy mà anh ta chạy xe đến mức liều mạng như vậy?
Dựa theo địa chỉ đánh dấu trên bảng hướng dẫn, mất không đến 20 phút là có thể chạy xe về đến nhà của Kỷ Khuynh Nhan.
Nhà của Kỷ Khuynh Nhan nằm trong khu biệt thự Vân Thủy thuộc thành phố Trung Hải.
Ở trong số tất cả biệt thự của Trung Hải, biệt thự Vân Thủy cũng không được coi là cao cấp, chỉ có thể xếp vào vị trí trung bình.
Với giá trị con người của Kỷ Khuynh Nhan, ở chỗ này cũng hợp tình hợp lý.
Nhìn thấy chiếc Pagani màu bạc từ từ lái tới, những người bảo vệ ở cửa khu biệt thự đều thất thần.
Mặc dù những người sống ở biệt thự Vân Thủy, nguyên một đám người không phú thì quý, nhưng hầu hết bọn họ lái xe đều là xe đua trị giá mấy triệu thôi.
Đây vẫn là lần đầu tiên họ nhìn thấy có người lái xe Pagani đây.
Mẹ nó, giàu thật!
"Mở cửa."
Bởi vì đây là khu biệt thự tư nhân, nếu như không có thẻ ra vào cổng, thì sẽ không cho phép đi vào, vì vậy Kỷ Khuynh Nhan lên tiếng chào hỏi bảo vệ gác cửa.
"Chào Kỷ tổng."
Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan, bảo vệ không nói hai lời lập tức mở cửa, để cho xe đi vào.
Đưa mắt nhìn theo Lâm Dật lái Pagani vào khu biệt thự, bảo vệ chạy chậm về đến chỗ người gác cổng.
"Anh Vương đừng ngủ nữa, Kỷ tổng ở biệt thự số tám, đã bị người hạ đổ!"
"Không thể nào, Kỷ tổng chính là nữ tổng giám đốc nổi tiếng cao ngạo, lạnh lùng, người tặng hoa đều xếp hàng dài, thế mà bị người nào tán đổ rồi?"
"Không phải sao, tôi nhìn người lái xe, là một tên tặc lớn lên đẹp trai, mà lại còn lái xe Pagani Zonda, có vẻ như giá trị hơn 28 triệu, tuyệt đối là siêu cấp phú nhị đại."
"Xem ra Kỷ tổng cũng không phải là tiên nữ không dính khói lửa trần gian, chỉ là những người theo đuổi nàng trước kia đều không đạt được điều kiện vật chất đầy đủ."
"Ai, quả nhiên mỹ nữ đều là chuẩn bị cho đại gia, ngay cả nữ nhân như Kỷ tổng cũng bị bắt rồi, cảm giác cuộc sống này hoàn toàn tối đen."
. . .
Khi xe chạy đến biệt thự số 8, Kỷ Khuynh Nhan cởi dây an toàn ra, chuẩn bị xuống xe.
"Kỷ tổng, có phải cô quên chuyện gì hay không?"
Vừa mới bình tĩnh được trở lại, Kỷ Khuynh Nhan lại đỏ bừng cả khuôn mặt, tức giận đến dậm dậm chân.
"Ai nha, tôi biết rồi, mười động tác squat, không thể thiếu anh."
"Không phải, tôi nói không phải chuyện này."
Lâm Dật cầm điện thoại di động ra, và nói:
"Đã đến nơi rồi, có phải nên thanh toán tiền chuyến xe này hay không?"
-----
Dịch: MBMH Translate