Mộng Uyên Ương

Chương 4:

Chương 4:
“Nhị ca bỏ trốn rồi.” Tô Hòa ngập ngừng nói với ta, thấy ta đang thêu quạt mà không phản ứng, chàng lại bổ sung, “Phụ thân nói là để lại thư đi tìm quân phản loạn.”
Một mũi kim đột nhiên đâm mạnh xuống, máu lập tức nhuộm đỏ con chim hạc đang bắt cá trên mặt hồ tĩnh lặng.
“Nhan Nhan sao lại bất cẩn như vậy.” Tô Hòa kinh ngạc nắm lấy đầu ngón tay ta, đưa vào miệng mút.
Ta cố nuốt nước mắt vào trong, “Ta về xem mẫu thân.”
Ngày hôm đó về thăm nhà, nhị ca ở ngay sau cánh cửa.
Khi mở cửa sổ ta đã nhìn thấy vạt áo của huynh ấy, nhưng vẫn nói ra lời thấu tim gan.
Ta đau, liền muốn tất cả mọi người cùng đau theo.

Đến phủ Đại học sĩ thì đại ca vừa hạ triều về, huynh ấy bây giờ đang nhậm chức ở Bộ Lễ.
Mấy ngày nay không có việc gì, ngày nào cũng đi điểm danh.
“Nhị ca chắc đã rời đi mấy ngày rồi, trong nhà không ai phát hiện.” Đại ca nhìn ta.
“Đã đi tìm rồi, vẫn chưa tìm thấy.”
“Triều Nhan, hãy về sống cuộc sống của mình cho tốt. Còn nhị ca con, mỗi người đều có duyên phận riêng.”
Ta đi bái biệt phụ thân mẫu thân, họ trông già đi rất nhiều.
Phụ thân tiễn ta ra cửa, thở dài nói, thế sự này, sống là tốt rồi.
Ừ, sống là tốt rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất