Một Đêm Thành Hoan

Chương 55: Để chị dạy cậu

Chương 55: Để chị dạy cậu

Mặt Hắc Tử đỏ bừng, chỉ một cây cỏ cách đó khoảng ba bốn mét, giọng nói run rẩy:
- Chị, cái kia có thể trị thương, cũng không xa, chị để tôi đến đó hái.
- Vậy... cậu nhanh lên.
Lâm Toa Toa thấy cây cỏ quả thật khá gần, lúc này mới từ từ buông tay Hắc Tử ra.
Khi cánh tay mềm mại cách xa ngực cô, tim Hắc Tử đột nhiên chùng xuống. Cảm giác này không thích chút nào, nhưng cậu cũng không biết tại sao mình lại có tâm trạng kỳ quái như thế.
Cậu cúi đầu hái cây cỏ, sau đó bỏ vào miệng nhai nhai, rồi xé một mảnh vải áo, cẩn thận đắp thảo dược lên vết thương của Lâm Toa Toa rồi băng lại.
Cuối cùng, Hắc Tử bước đến cạnh bờ sông nhặt quần áo của Lâm Toa Toa về, mặt quay sang một bên:
- Chị, quần áo của chị... mặc vào đi.
Lâm Toa Toa đưa tay nhận lấy, đang chuẩn bị mặc vào, khi ngẩng đầu liền nhìn thấy, mặc dù gương mặt của Hắc Tử có chút ngăm đen nhưng lại rất đẹp trai, tim cô thoáng chút nhảy dựng, trong đầu hiện lên cảnh tượng Triệu Dã Thành ôm ấp Lưu Từ Nhi đối xử lạnh nhạt với cô, còn có thanh âm hoan hỉ của bọn họ trong phòng.
Lúc này, Lâm Toa Toa đột nhiên có một ý niệm đáng sợ trong đầu.
Dựa vào cái gì mà Triệu Dã Thành có thể tìm phụ nữ phong lưu khoái hoạt, còn Lâm Toa Toa cô thì chỉ biết khúm núm, nịnh bợ, ngoan ngoãn ở một bên chờ Triệu Dã Thành y đến sủng hạnh? Nếu Triệu Dã Thành là hoàng đế, Lâm Toa Toa cô cũng không phải là nữ nô. Bộ y tưởng rằng cả đời này của cô không có y là không được sao?
Lâm Toa Toa ném quần áo sang một bên, gương mặt xinh đẹp nhìn Hắc Tử đứng cách cô ba mét có hơn, thanh âm mềm mại nói:
- Hắc Tử, cậu qua đây chút đi.
- Chị, có việc gì thì chị cứ nói.
Hắc Tử quay lưng về phía Lâm Toa Toa, nhưng vẫn lui lại gần Lâm Toa Toa hai bước.
Lâm Toa Toa duỗi tay nắm chặt tay phải Hắc Tử:
- Cậu xoay lại nhìn tôi đi.
Hắc Tử vất vả lắm mới bình tĩnh lại được, con tim nhỏ bé lúc này lại rầm rầm nhảy dựng lên, vô thức thuận theo Lâm Toa Toa, xoay người lại, kinh ngạc nhìn cô.
- Chị có đẹp không?
Lâm Toa Toa dùng sức kéo, để Hắc Tử cúi người xuống, duy trì độ cao bằng cậu.
- Đẹp.
Hắc Tử không chút nghĩ ngợi gật đầu như gà mổ thóc.
- Cậu có thích chị không?
Lâm Toa Toa kéo Hắc Tử đến gần sát gương mặt của mình, ánh mắt ôn nhu như nước, giọng nói kiều mỵ hấp dẫn.
- Thích, rất thích.
Hắc Tử không chút do dự nói. Lời vừa ra đến miệng, cậu liền hốt hoảng vì sự can đảm của mình, cậu cắn chặt môi, cúi đầu thật sâu, giống như đứa trẻ vừa làm sai chuyện gì.
Lâm Toa Toa mỉm cười. Tiểu tử này đúng là thuần phác, nhưng trong lòng của cô đang không ngừng vang lên thanh âm trả thù, khiến cho cô không thể dừng lại, cô tiếp tục dẫn dụ:
- Vậy cậu có muốn chị không?
- Muốn... muốn...
Hắc Tử một lần nữa gật đầu, nhưng rồi lại cau mày hỏi:
- Muốn... muốn cái gì?
Cậu thật sự không hiểu Lâm Toa Toa hỏi cậu muốn là muốn cái gì.
Điều này cũng không thể trách cậu. Cậu mồ côi cả cha lẫn mẹ từ nhỏ, trong nhà chỉ còn một người bà. Mà bà của cậu làm sao có thể dạy cậu mấy chuyện nam nữ chứ?
Lâm Toa Toa nhìn vẻ mặt mơ hồ của Hắc Tử không nhịn được bật lên tiếng cười, sau đó nắm chặt bên dưới của Hắc Tử, trừng mắt nói:
- Đồ ngốc, là... cái này.
Khoảnh khắc cô nắm trong tay vật kia, Lâm Toa Toa không khỏi thầm than một câu. Wow, thật là lớn, lớn đến một cách khác thường.
Cô đột nhiên vô thức so sánh giữa Hắc Tử và Triệu Dã Thành. Tuy Triệu Dã Thành cũng không nhỏ, nhưng so với Hắc Tử thì chỉ sợ thua đến không chỉ hai ba vòng.
- A... chị...
Hắc Tử bị Lâm Toa Toa cầm lấy, cơ thể run lên, huyết dịch toàn thân đều sôi trào.
Lâm Toa Toa biết Hắc Tử còn chưa có kinh nghiệm tình ái, rất nhiều chuyện còn chưa hiểu. Vì vậy cô chủ động nắm tay Hắc Tử, chậm rãi sờ từ trên mặt sờ xuống, cuối cùng đặt lên bầu ngực mềm mại của cô, bắt đầu chuyển động cao thấp.
Hắc Tử bị Lâm Toa Toa khiêu khích, lồng ngực phập phồng kịch liệt, bàn tay lớn đặt trên bầu ngực Lâm Toa Toa cũng theo bản năng đàn ông mà bắt đầu xoa nắn.
- Có muốn thân thêm chút nữa không?
Một tay Lâm Toa Toa kéo một bên vai áo xuống, bầu ngực bên trái nhảy bật ra, hoàn toàn lộ ra trước mắt Hắc Tử. Nụ hoa màu hồng nhạt run lên nhè nhẹ dưới bầu trời đêm, giống như đang lặng im mời mọc Hắc Tử.
Hắc Tử trợn tròn mắt, nuốt từng ngụm nước bọt, đột nhiên cúi xuống há miệng ngậm lấy, như đứa bé hút lấy sữa mẹ.
Lâm Toa Toa bị hành động không được lưu loát của Hắc Tử làm cho bật cười, cô nhẹ vỗ đầu Hắc Tử đang chôn trước ngực cô, oán trách nói:
- Em trai ngốc, ai lại làm thế. Cậu xem chị là mẹ của cậu sao? Nào, để chị dạy cậu nhé.
Nói xong, Lâm Toa Toa cầm lấy một đầu ngón tay của Hắc Tử ngậm vào trong miệng, dùng đầu lưỡi trêu chọc ngón tay cậu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất