Chương 68: Suýt chết vì phong lưu
Triệu Dã Thành muốn kích thích Lâm Toa Toa, nhưng y không biết, đối với phụ nữ, anh muốn kích thích cô ấy như thế nào cũng được, nhưng không nên dùng một người phụ nữ khác để ép buộc cô ấy. Vô số tiền lệ đã chứng minh, hậu quả nhiều khi là ngược lại hoàn toàn.
Bây giờ đã vào ban đêm, sau khi Lâm Toa Toa chạy về phòng của mình, tiếng hát của Lưu Từ Nhi chẳng những không nhỏ, ngược lại còn càng lúc càng lớn, càng lúc càng rõ. Lâm Toa Toa vùi đầu trong chăn. Đáng tiếc, trên núi thật sự quá yên tĩnh, có không muốn nghe cũng không được.
Tương tự, những thôn dân khác cũng nghe thấy, chỉ là không ai lên tiếng, mà cũng chẳng có mặt mũi lên tiếng. Trên núi xuất hiện một cô gái lăng loàn như vậy, bọn họ cũng chẳng cảm thấy vẻ vang gì.
Không một ai biết, trên một cây đại thụ, một họng súng tối om đang nhắm vào Triệu Dã Thành đang điên cuồng bên cạnh cửa sổ.
Người cầm súng chính là Tam mặt rỗ.
Vốn gã vẫn chưa tìm được cơ hội ra tay, không nghĩ đến Triệu Dã Thành lại mở cửa sổ, lại còn làm chuyện đó trước cửa sổ một thời gian dài.
Gã nheo mắt, con mắt còn lại xuyên qua lỗ nhắm trên súng, nhắm ngay bộ ngực đang phập phồng của Triệu Dã Thành, ngón trỏ hơi gấp lại. Trong lúc gã chuẩn bị nổ súng, Lưu Từ Nhi vốn đang ghé vào cửa sổ đột nhiên bị Triệu Dã Thành bóp chặt vú dựng thẳng người, điều chỉnh tư thế một chút.
Thế là lúc này, cả người Lưu Từ Nhi chắn trước người Triệu Dã Thành.
Vốn Tam mặt rỗ đang nhắm trúng ngực Triệu Dã Thành, lập tức đổi thành nhắm ngay vú Lưu Từ Nhi.
Tam mặt rỗ vội thả cò súng, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Nếu vừa rồi gã nổ súng sớm một giây, thì người chết không phải Triệu Dã Thành mà là Lưu Từ Nhi.
Nhưng hình ảnh vừa rồi quả thật khiến người ta nhiệt huyết sôi trào. Tam mặt rỗ một lần nữa giơ súng, xuyên qua kính ngắm nhìn bộ ngực đẫy đà của Lưu Từ Nhi đang bị Triệu Dã Thành xoa nắn thành đủ loại dạng, hận đến nghiến răng nghiến lợi, gân xanh nổi lên, trong lòng nguyền rủa Lưu Từ Nhi vốn hay coi thường gã. Đáng đời bị người ta chơi như vậy.
Cuối cùng, suy nghĩ một lát, Tam mặt rỗ quyết định cất súng.
Thôn trưởng Lưu Đại Hải bị thương, không nằm trên giường một hai tháng là không được. Lúc này, gã đã dễ dàng có được nhiệm vụ nuôi kỳ nhông cực kỳ quan trọng mà Triệu Dã Thành giao cho. Đến lúc đó, có tiền trong tay còn sợ không có gái chơi sao?
Nếu giết Triệu Dã Thành rồi, thì một phân tiền gã cũng không có được. Hơn nữa còn không thay đổi được sự thật Lưu Từ Nhi đã bị người ta chơi.
Nghĩ thấu nhiều vấn đề, Tam mặt rỗ liền cất súng, bắt đầu dùng kính ngắm nhìn cảnh xuân quang bên cửa sổ, trong đầu tưởng tượng người đàn ông đang làm Lưu Từ Nhi mất hồn kia chính là mình.
Triệu Dã Thành không biết mình vừa mới đi dạo Quỷ Môn Quan một vòng, vẫn tranh thủ chạy nước rút trong cơ thể Lưu Từ Nhi.
Lâm Toa Toa rốt cuộc không chịu nổi nữa, cô đi tìm Lâm Phỉ Phỉ. Nhưng lúc này cô đoán, Lâm Phỉ Phỉ nhất định là đang bị Sở Tây Hàng quấn lấy, cô đi tìm người ta chẳng phải là làm bóng đèn sao? Nhưng nếu cứ ở trong phòng như thế này, cô sẽ điên mất.
- A...
Lâm Toa Toa thét lên một tiếng, tung chăn nhảy xuống mở cửa phòng. Cô muốn giết chết đôi cẩu nam nữ kia rồi tự sát. Cô đã không có, đám người đó cũng đừng hòng sống yên.
Không ngờ, khi cô vừa mở cửa phòng, liền nhìn thấy Hắc Tử như bức tượng đứng không nhúc nhích ngoài cửa.
- Hắc Tử, cậu làm gì ngoài này vậy?
Lâm Toa Toa khẽ giật mình. Mấy ngày trước, sau cái lần điên cuồng với Hắc Tử trong rừng, Lâm Toa Toa vẫn luôn lảng tránh cậu. Cho dù đi cùng với Hắc Tử, Lâm Phỉ Phỉ và Sở Tây Hàng lên núi hái thảo dược, cô cũng cố gắng đi cùng Lâm Phỉ Phỉ.
Không phải cô ghét Hắc Tử, mà là cô không muốn tổn thương chàng thiếu niên miền núi chất phác này.
Bởi vì cô có thể cảm nhận được cậu ấy thích cô. Chính vì như vậy, cô lại càng muốn rời xa cậu. Bởi vì cô và cậu là hai người của hai thế giới khác nhau.
- Em...
Hắc Tử vừa thấy Lâm Toa Toa mở cửa, thì hoảng hốt, không biết trả lời ra sao. Kỳ thật, đêm nào cậu cũng đến trước cửa phòng Lâm Toa Toa đứng thật lâu nhưng không dám gõ cửa. Cậu sợ sẽ quấy rầy cô, càng sợ sự đường đột đó sẽ làm cô chán ghét mình. Im lặng một lát, cậu mới gãi đầu:
- Chị, có phải chị muốn ra ngoài không? Để em đi cùng chị nhé.
Lần trước, Lâm Toa Toa nhìn thấy Triệu Dã Thành ân ái với Lưu Từ Nhi mới cùng cậu ra ngoài, sau đó xảy ra quan hệ. Lần này Triệu Dã Thành và Lưu Từ Nhi lại công khai hoan lạc lần nữa, thậm chí còn ồn ào hơn lần trước. Cho nên, Hắc Tử mới vô thức cho rằng Lâm Toa Toa muốn trốn tránh ra ngoài.