Chương 86-1: Dùng sức mạnh trong xe
Gương mặt Mạc Tiểu Lâu vẫn lạnh băng, nghe Lâm Phỉ Phỉ lớn tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh, ghé mắt liếc xéo Lâm Phỉ Phỉ:
- Gã đàn ông kia là ai?
Lâm Phỉ Phỉ bị anh ta hỏi đột ngột thì giật bắn mình, lập tức hiểu Mạc Tiểu Lâu chính là đang hỏi Hoắc Minh Lãng, vội vàng lắc đầu:
- Tôi…không biết.
Ai ngờ, vốn Mạc Tiểu Lâu đang rất bình tĩnh, nghe vậy liền phát hỏa, cởi bỏ thắt lưng an toàn trên xe, sau đó không nói hai lời cởi dây an toàn trên người Lâm Phỉ Phỉ, hai bàn tay to lớn nắm lấy hai vai của cô, ném vào băng ghế phía sau, còn thân hình của anh ta thì đè lên.
- Mạc Tiểu Lâu, anh muốn làm gì? Thả tôi ra, thả tôi ra.
Lâm Phỉ Phỉ sợ chết khiếp, hai tay ôm chặt trước ngực, muốn đẩy Mạc Tiểu Lâu ra.
Nhưng cô là phụ nữ, có thể có bao nhiêu khí lực chứ? Mạc Tiểu Lâu chỉ dùng một tay đã chế trụ được hai tay của cô trên đỉnh đầu, một tay còn lại bóp chặt cằm của cô, vẻ mặt bình thường vốn cợt nhả lúc này nghiêm túc vô cùng, giống như một tướng quân thiết huyết.
- Tôi hỏi lại một lần nữa, người đàn ông kia là gì của cô?
Hai mắt Mạc Tiểu Lâu nhìn chằm chằm vào Lâm Phỉ Phỉ đang bị anh ta đè lên.
Thân là huynh đệ sinh tử của Sở Tây Hàng, không ai biết rõ tình cảm của Sở Tây Hàng đối với Lâm Phỉ Phỉ bằng anh ta. Anh ta chưa từng nhìn thấy Sở Tây Hàng yêu một người phụ nữ nào sâu như vậy. Cho nên, anh ta tuyệt đối không cho phép Lâm Phỉ Phỉ có hành vi phản bội Sở Tây Hàng.
Tuy số lần gặp mặt Mạc Tiểu Lâu chỉ mới bốn lần, nhưng Lâm Phỉ Phỉ chưa từng nhìn thấy Mạc Tiểu Lâu tức giận như vậy. Hơn nữa, khi anh ta đè lên người cô với tư thế như thế, lại càng khiến cô phát hoảng, càng không dám thừa nhận điều gì, chỉ hoảng sợ lắc đầu, chết cũng không dám nói thật:
- Tôi thật sự không biết anh ta, thật mà…
Mạc Tiểu Lâu nghe vậy, ánh mắt lóe lên ánh sáng tàn nhẫn:
- Cô có biết, khi cô phủ nhận, ánh mắt cô đã phản bội cô không? Nếu cô không biết người đàn ông đó, tại sao anh ta lại đánh cô? Cô chết cũng không thừa nhận chính là có bí mật không muốn ai biết. Anh Tây Hàng yêu cô như vậy, dành hết trái tim mình cho cô. Bây giờ xem ra, cô không xứng với anh ấy. Đã như vậy, hôm nay tôi sẽ phế cô, tránh việc sau này cô khiến cho ba anh em chúng tôi trở mặt thành thù.
Nói xong, bàn tay đang bóp cằm Lâm Phỉ Phỉ chậm rãi buông ra, bàn tay lướt một đường trượt dài từ cái cổ trắng nõn xuống vạt áo trước ngực, anh ta dùng sức xé mạnh. Roạt một tiếng, thanh âm tiếng vải bị xé vang lên. Chiếc áo sơ mi trên người Lâm Phỉ Phỉ bị xé một mảng lớn, bộ ngực trắng như sữa bên trong lộ hết ra ngoài.
- Không, đừng, Mạc Tiểu Lâu, anh không thể làm vậy. Anh là anh em của Tây Hàng, còn tôi là bạn gái của anh ấy. Anh không thể cư xử với bạn gái của anh ấy như vậy được?
Lâm Phỉ Phỉ sợ đến mức mặt trắng bệch như tờ giấy, liều mạng giãy dụa.
Cô không hiểu tại sao Mạc Tiểu Lâu lại nói cô sẽ khiến cho ba huynh đệ bọn họ trở mặt thành thù. Cô lại càng không rõ cái câu muốn phế cô trong lời nói của Mạc Tiểu Lâu là có ý gì. Cô chỉ biết lúc này, nếu cô thất thân với Mạc Tiểu Lâu, về sau cô sẽ không còn mặt mũi nào đi gặp Sở Tây Hàng.
Mạc Tiểu Lâu xuất thân gia tộc thượng lưu, từ nhỏ đã có vô số mỹ nữ bên cạnh, phong lưu thành tính. Cho dù đã ngủ với không ít mỹ nữ, nhưng nhìn qua cảnh xuân vô hạn của Lâm Phỉ Phỉ dưới thân, anh ta không cách nào khống chế được nhiệt huyết sôi trào trong người. Ánh mắt đang phẫn nộ chậm rãi chuyển thành dục vọng.
Mạc Tiểu Lâu vội vàng lắc đầu. Đây không phải là mục đích của anh.
Vốn anh không phải muốn Lâm Phỉ Phỉ. Anh chỉ muốn biết rõ Lâm Phỉ Phỉ có phản bội Sở Tây Hàng hay không. Mạc Tiểu Lâu giãy dụa trong lòng, hung hăng nhắm mắt, lạnh lùng nói với Lâm Phỉ Phỉ bên dưới:
- Nếu cô không nói thật, tôi sẽ làm thật đấy.
- Tôi nói…tôi nói….
Lâm Phỉ Phỉ không cách nào chống đỡ được nữa. Cô rất sợ. Ánh mắt đầy dục vọng của Mạc Tiểu Lâu và phần thân bên dưới của anh ta đang từ từ cứng lại đã đẩy sự sợ hãi của cô lên đến điểm cao nhất.
- Anh ta … anh ta tên Hoắc Minh Lãng, là… hôn phu của tôi.
- Vị hôn phu?
Mạc Tiểu Lâu nghe xong, mày càng cau chặt.
Lâm Phỉ Phỉ vội vàng giải thích:
- Tôi đã chia tay với anh ta rồi. Chúng tôi đã không còn bất kỳ quan hệ nào. Trong lòng của tôi chỉ có một mình anh Tây Hàng thôi. Chỉ là Hoắc Minh Lãng cứ quấn lấy tôi không chịu buông. Vốn hôm nay tôi có hẹn với Toa Toa, ai ngờ anh ta đột nhiên xông đến. Sau đó mới xảy ra sự việc vừa rồi.