Một Đời Mò Mẫm, Bước Đi Trên Băng Mỏng

Chương 7

Chương 7
Không khí ngưng trệ trong khoảnh khắc, phía sau truyền đến một tiếng kêu thảm thiết:
"Đệt——! Đau chết mất!"
Lục Dịch nằm trên sofa, có lẽ vì quá kinh ngạc khi thấy Tạ Diễn, điện thoại cầm không chắc, rơi thẳng xuống mặt một cú trời giáng.
Thấy phản ứng của bọn tôi đều lớn như vậy, Sở Chước có chút khó hiểu hỏi:
"Mấy cậu quen nhau à?"
Đâu chỉ là quen, cậu không thấy ánh mắt của Thẩm Diệp hình như muốn giết người sao?
Tôi thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này Lục Dịch lén lút nhích lại gần Sở Chước, khẽ khàng ghé tai nói gì đó.
Sở Chước liên tục gật đầu, vẻ mặt như bừng tỉnh.
Cậu ta chắc đã biết người hôm đó ở сăng tin hất cơm của Thẩm Diệp, cứu bọn tôi khỏi cảnh bị quấy rầy về sau chính là Tạ Diễn rồi.
Lúc này Thẩm Diệp cười lạnh một tiếng, lên giọng:
"Sở Chước, nghe cậu tả thì thầy giáo này của cậu lợi hại lắm nhỉ. Hay là để anh ta chỉ đạo bọn này luôn đi."
Mấy người bọn tôi từ nhỏ đã tiếp xúc với những thứ này, kỹ năng và sở thích được bồi dưỡng vô số, Thẩm Diệp nói vậy, không nghi ngờ gì là đang làm khó Tạ Diễn.
Tạ Diễn khẽ nâng mí mắt, vẻ mặt có chút mệt mỏi, dường như từ tận đáy lòng khinh thường trò trẻ con khiêu khích của Thẩm Diệp.
Giọng anh ta không chút lên xuống, một câu trả lời bình thường đến không thể bình thường hơn:
"Sở thiếu gia là chủ thuê, tôi đều nghe cậu ấy."
Sở Chước hứng thú nhìn cảnh này, rồi lập tức đồng ý.
Tôi thở dài, lấy điện thoại ra, dựa vào sofa lướt video.
Nhưng luôn cảm thấy có gì đó đang nhìn chằm chằm mình.
Ngẩng đầu lên nhìn, Thẩm Diệp và Sở Chước đang đứng đều có vẻ mặt phức tạp, mang theo những suy nghĩ riêng mà nhìn tôi.
Mãi đến khi Thẩm Diệp lại mở miệng:
"Hựu Lễ, cậu đi đi."
Lại là tôi?
Bệnh à.
Khóe miệng tôi giật giật, vô cùng bất lực.
Tôi học dốt nhất lớp là vì tôi không muốn học, nhưng piano của tôi có thể coi là có ưu thế nhất trong đám người này.
Thẩm Diệp rõ ràng là muốn tôi cho Tạ Diễn một bài học.
Lục Dịch lúc này hào phóng giơ tay, cười hì hì, tỏ vẻ hơi ngại ngùng ghé vào tai Thẩm Diệp tự tiến cử:
"Thật ra, tôi cũng được mà. Dù sao Tạ Diễn cũng khá hợp gu tôi, tiếp xúc nhiều cũng..."
Thẩm Diệp đạp cậu ta ra, không chút nể nang nói:
"Cút, đàn của cậu á, vớ vẩn."
...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất