Một Gáo Nhược Thủy

Chương 7

Chương 7
Vệ Thừa Tắc mặc lễ phục đỏ rực, đã đứng sẵn ở cổng thành từ sớm. Phía sau hắn là văn võ bá quan và vô số công tử quý nữ đi cùng.
Thấy ta tiến vào thành, dân chúng xung quanh ném hoa tươi, chào đón ta trở về.
Vệ Thừa Tắc chầm chậm tiến lên, đưa một tay về phía ta.
“Minh Châu, ta đến đón nàng về rồi. Về cung với ta đi!”
Không đợi ta phản ứng, Mạc Hàn đã nhanh hơn một bước, kéo ta vào lòng.
“Nương tử, khí hậu kinh thành trở lạnh, đừng tùy tiện chạm vào bất cứ thứ gì, coi chừng bị bệnh. Đến lúc đó, vi phu lại phải thức đêm sắc thuốc cho nàng đấy.”
Tay Vệ Thừa Tắc cứng đờ giữa không trung, hắn không thể tin nổi nhìn ta.
“Minh Châu, hắn là ai? Sao lại gọi nàng là ‘nương tử’? Nàng… đã thành thân rồi sao?”
Nhìn vẻ mặt ghen tuông của Mạc Hàn, ta vội vàng bày tỏ thái độ.
“Điện hạ, đây là phu quân của ta, Mạc Hàn. Chúng ta đã thành thân ở Yến Bắc rồi.”
Vệ Thừa Tắc như không nghe thấy, lẩm bẩm: “Minh Châu, lúc nàng đi ta đã nói sẽ chờ nàng mà? Chờ nàng trở về chúng ta sẽ thành thân…”
Ta vô tội chớp mắt: “Ồ, vậy sao? Nhưng ta không nghe thấy! Hơn nữa, điện hạ năm xưa đã ngay tại cổng thành này, trước mặt thiên hạ ba lần vỗ tay hủy hôn với ta, lẽ nào điện hạ đã quên rồi sao?”
Mặt Vệ Thừa Tắc lập tức trắng bệch, hắn ôm ngực như thể vô cùng đau đớn.
“Lúc đó cô không biết, người cô yêu thật lòng là ngươi! Từ khi ngươi đi, cô ngày đêm nhớ nhung ngươi, mới nhận ra cô đã không thể sống thiếu ngươi!”
Ta cười: “Vậy còn Quận chúa Lật Dương? Người trước đây chẳng phải nói không phải nàng ta thì không cưới sao? Những ngày ta rời kinh, hẳn là người đã cưới nàng ta về rồi chứ.”
Tạ Tư Vận từ trong đám đông đi ra, nhìn ta với ánh mắt đầy hận thù.
“Lục Minh Châu, ngươi hại ta mất hết thể diện trước mặt thiên hạ, còn khiến Thái tử ca ca không muốn cưới ta. Bây giờ ngươi oai phong quá nhỉ, chắc ở quân doanh Yến Bắc, ngươi đã quyến rũ không ít tướng sĩ rồi chứ?”
Nàng ta thậm chí còn bắt chước ta rải thơ, rải những bài thơ dâm tục do nàng ta tự nghĩ ra khắp nơi.
Đáng tiếc. Binh sĩ dưới trướng ta nhanh chóng xuất hiện, bắt giữ Tạ Tư Vận ngay tại chỗ.
“Ngươi dựa vào đâu mà bắt ta, bài thơ này chỉ ngươi được rải, ta không được rải sao?”
Vệ Thừa Tắc cũng lên tiếng cầu xin: “Minh Châu, A Vận dù sao cũng là con gái của trưởng công chúa, đường cô của ta. Ngươi vì những bài thơ này mà bắt nàng ta, e rằng khó ăn nói. Ngươi giao nàng ta cho ta, ta sẽ thay ngươi trút giận.”
Ta cười khẩy: “Người nghĩ ta bắt nàng ta là vì những chuyện tình cảm nhi nữ này sao? Trong mấy năm ta ở Yến Bắc, Tạ Tư Vận không ít lần ngáng chân Lục gia quân, nghi ngờ có tội phản quốc, thông đồng với địch! Lần này ta phụng mệnh quốc gia bắt nàng ta lại!”
Thật bất ngờ, Vệ Thừa Tắc không còn quan tâm đến chuyện của Tạ Tư Vận nữa mà hộ tống ta và Mạc Hàn vào cung.
“Bắt thì cứ bắt, năm đó nếu không phải vì nàng ta, ta và ngươi đã sớm thành thân rồi.”
Hắn nói câu này với Mạc Hàn, Mạc Hàn vẫn bình thản, kéo ta ôm chặt hơn một chút.
Vệ Thừa Tắc cuối cùng cũng im lặng.
Hoàng thượng lâm bệnh nặng, đã mời Mạc Hàn vào xem mạch riêng.
Ta không muốn ở riêng với Vệ Thừa Tắc, nên đi dạo quanh cung. Các cung điện trong cung rất giống nhau, ta vô tình đi nhầm, lại vào đúng căn phòng năm xưa Vệ Thừa Tắc dùng để cất giữ thơ họa.
Cuộn thơ năm xưa Vệ Thừa Tắc ôm chặt trong lòng, không cho ta chạm vào, giờ đang nằm yên trên bàn. Góc cạnh đã hơi ố vàng, có lẽ đã được ngắm nhìn mỗi ngày, chính là bài Tần Vương Phú do ta làm.
Năm đó, Vệ Thừa Tắc đã sai người ném ta ra ngoài, ta chịu cô cô giáo dưỡng đánh vào lòng bàn tay. Dù ta liên tục xin lỗi, hắn vẫn không chịu mở lời bảo dừng.
“Người như ngươi, không xứng chạm vào bài thơ này!”
Phía sau có tiếng động. Vệ Thừa Tắc của ký ức non nớt năm nào giờ đã trưởng thành, chầm chậm bước về phía ta.
“Minh Châu, xin lỗi. Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu được không?”
Ta lắc đầu: “Điện hạ, ta đã xuất giá rồi. Phu quân của ta rất yêu ta, ta cũng rất yêu y.”
Ánh mắt Vệ Thừa Tắc gần như điên loạn: “Hắn chết rồi, ngươi sẽ tha thứ cho ta đúng không? Chỉ cần Mạc Hàn chết, ngươi sẽ là của ta!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất