Một Giây Một Hồn Hoàn Niên Hạn, Thứ Nhất Hồn Hoàn Mười Vạn Năm

Chương 32: Cái thứ nhất Phong Hào Đấu La: Chùy Đấu La

Chương 32: Cái thứ nhất Phong Hào Đấu La: Chùy Đấu La
Đợi đến cùng Thẩm Bình cơm nước xong xuôi, mua thêm chút quần áo thích hợp, trở lại biệt thự đã là hơn chín giờ đêm. Sau khi rửa mặt, La Phong bước vào biệt thự và phát hiện nơi này bài trí không hề thua kém biệt thự của mình ở khu Thiên Dương. Quả nhiên, thiên tài đi đến đâu cũng nhận được sự đãi ngộ đặc biệt!
Sau khi cất đồ đạc, làm quen với môi trường biệt thự, La Phong tắm rửa rồi lấy điện thoại di động ra xem tài liệu về vị Phong Hào Đấu La kia. Ngày mai là ngày cậu đi bái sư, nên cần tìm hiểu trước. Không lâu sau, tài liệu hiện ra trước mắt La Phong.
[Hoàng Đại Chùy, cấp 94 Phong Hào Đấu La, danh hiệu bắt nguồn từ võ hồn Chùy, một trong những cực phẩm võ hồn, xếp thứ 9 trong 82 loại cực phẩm võ hồn. Mấy chục năm qua chỉ thu nhận hai đồ đệ...]
La Phong xem kỹ phần giới thiệu phía sau, thoáng có chút cười khổ. Theo tài liệu, vị Chùy Đấu La này đã thu nhận đồ đệ 32 năm, kết quả chỉ có hai người thành công. Tỷ lệ thông qua có vẻ hơi thấp! Nhưng hiện tại, chỉ còn vị Phong Hào Đấu La này nhận đồ đệ. Hơn nữa, ông ấy còn là hiệu trưởng đời thứ sáu của Đại học Võ Hồn Đế Đô, một vị lão hiệu trưởng. Ngoài ông ấy ra, La Phong không có lựa chọn nào khác.
Xem xét lại, La Phong quyết định đi ngủ sớm để sáng mai đến bái sư.
...
Ngày hôm sau nhanh chóng đến. La Phong ăn sáng xong liền đi đến địa điểm Chùy Đấu La thu nhận đồ đệ. Địa điểm này ở hậu sơn Đại học Võ Hồn Đế Đô, cách khá xa.
Khi đến nơi, La Phong phát hiện nơi đây đã xếp hàng dài người. Ngoài cậu ra, đa số là sinh viên năm hai, có cả sinh viên năm ba, thậm chí cả năm bốn. Theo yêu cầu của Chùy Đấu La, chỉ cần có thể di chuyển được hình chiếu của chiếc Chấn Thiên Chùy đó là xem như bái sư thành công, không yêu cầu phải là sinh viên. Vì vậy, mỗi ngày đều có không ít người đến đây thử sức, nhưng tất cả đều thất bại trở về.
"Ai, ta lại thất bại, đây đã là lần thứ chín rồi." Phía trước, một sinh viên năm hai đang cố gắng lay động chiếc Chấn Thiên Chùy, nhưng đương nhiên là thất bại.
"Chẳng lẽ ta chỉ là rác rưởi trong số thượng phẩm võ hồn ư?" Người này tên là Chu Mộc, võ hồn là Thanh Linh Đao, xếp thứ 39 trong 132 loại thượng phẩm võ hồn.
"Biết mình là rác rưởi thì cút đi!" Lúc này, có người cười nhạo. Đó là một sinh viên năm hai khác, chính là Mã Lục Giáp, quán quân kỳ thi vũ khảo tỉnh Vân năm ngoái. Cậu ta thức tỉnh cực phẩm võ hồn Chui Địa Thử, xếp thứ 48 trong các cực phẩm võ hồn. Năm ngoái cậu ta đã thử một lần nhưng tiếc là thất bại. Năm nay, cậu ta quyết định thử lại vì hồn lực của mình đã tăng lên gần cấp 10 so với năm ngoái, lần này cậu ta rất tự tin.
Chỉ thấy Mã Lục Giáp đi đến trước hình chiếu Chấn Thiên Chùy, bắt đầu khởi động gân cốt. Hành động này tự nhiên thu hút sự chú ý của mọi người. Mã Lục Giáp là một nhân vật khá nổi tiếng trong Đại học Võ Hồn Đế Đô vì năm ngoái cậu ta đã xếp thứ ba trong cuộc thi tân sinh toàn trường.
"Ta thấy lần này Mã Lục Giáp nhất định sẽ thành công."
"Chắc chắn rồi, hồn lực của cậu ta đã đạt cấp 36, đây là đỉnh cao của sinh viên năm hai."
"Nghe nói Hồn Hoàn thứ ba của cậu ta đã là ngàn năm Hồn Hoàn, Hồn Kỹ thứ ba cũng là hệ sức mạnh, lần này nhấc chiếc Chấn Thiên Chùy lên chắc chắn không có sai sót."
Mọi người xôn xao bàn luận. Mã Lục Giáp nghe thấy vậy, trên mặt lộ rõ vẻ đắc ý. Từ sau lần thất bại năm ngoái, cậu ta đã nỗ lực tu luyện gấp bội, nhất định phải rửa sạch nhục nhã trong năm nay.
Chỉ thấy cậu ta nắm chặt chuôi Chấn Thiên Chùy.
"Hồn Kỹ thứ ba: Càn Khôn Thủ!" Với sự hỗ trợ của Hồn Kỹ thứ ba, khí tức của Mã Lục Giáp tăng vọt. Cánh tay vốn trắng nõn đột nhiên trở nên cơ bắp cuồn cuộn.
"A!" Cậu ta hét lớn, rồi cố gắng nhấc chiếc Chấn Thiên Chùy lên...
Chỉ là, điều khiến cậu ta và mọi người không ngờ tới là chiếc Chấn Thiên Chùy vẫn không hề phản ứng, không có chút dấu hiệu dịch chuyển nào, chứ đừng nói đến việc nhấc lên.
"Cái gì? Mã Lục Giáp lại thất bại?"
"Ha ha ha, hôm nay có trò vui rồi. Tên phía trước cứ tưởng mình chắc chắn thành công, cuối cùng lại mất hết mặt mũi."
"Ta không tin!" Tuy nhiên, đối mặt với sự chế giạo của mọi người, Mã Lục Giáp không chịu bỏ cuộc, lại thử thêm vài lần nữa nhưng kết quả vẫn không có động tĩnh gì.
"Không nhấc được thì nhanh đi đi, còn nhiều người phía sau lắm!"
Cuối cùng, Mã Lục Giáp đành phải rời đi. Sau khi cậu ta đi, lần lượt có không ít người khác lên thử, nhưng kết quả vẫn không có động tĩnh gì, thậm chí mấy sinh viên năm bốn cũng đã thử qua. Phải biết, những sinh viên đó đều có hồn lực trên cấp 50.
"Đến lượt ta!" La Phong kích động nói. Trong lúc xếp hàng, La Phong đã quan sát những người thử nghiệm và nhận ra rằng chiếc Chấn Thiên Chùy dường như không dựa vào cấp độ hồn lực.
Mà là dựa vào phẩm chất võ hồn. La Phong suy đoán như vậy là bởi vì cậu phân tích hai đồ đệ trước đó của Chùy Đấu La. Hai vị đồ đệ đó dường như cũng là cực phẩm võ hồn. Một người là Tuyệt Thiên Cự Kiếm, xếp thứ 12 trong các cực phẩm võ hồn, một người là Phi Thiên Vân Bức, xếp thứ 20 trong các cực phẩm võ hồn. Cộng thêm thông tin thu thập được trước đó, La Phong phỏng đoán chỉ những người có võ hồn nằm trong top 20 cực phẩm võ hồn mới có khả năng di chuyển được hình chiếu Chấn Thiên Chùy. Bởi vì đồ đệ thứ hai của Chùy Đấu La trước đây chỉ có thể di chuyển chiếc Chấn Thiên Chùy được một chút mà thôi! Còn mình thì có Tiên Thiên và Chí Tôn hai đại võ hồn hỗ trợ, nhấc lên sẽ không quá khó khăn!
Nghĩ đến đây, La Phong tiến lên.
"Mẹ kiếp, tên kia là ai vậy? Sao chưa từng thấy?" Nhìn thấy La Phong tiến lên, không ít người phía sau bàn tán. Bởi vì họ đã từng đến đây nhiều lần, mọi người đều quen mặt nhau, còn La Phong là một gương mặt hoàn toàn mới.
"Tôi vừa mới nói chuyện với cậu ta, cậu ta là một tân sinh, đặc chiêu, đã vào trường sớm."
"Đặc chiêu ư? Tôi nhớ chỉ có những thí sinh vũ khảo xếp hạng top 10 mỗi tỉnh mới có tư cách này thôi à? Vậy thì tên kia chắc chắn sẽ thành công?"
"Thành công cái quái gì, đã hơn mười năm rồi có ai thành công đâu." Mọi người hiển nhiên không đặt La Phong vào mắt.
La Phong lúc này đi đến trước hình chiếu Chấn Thiên Chùy. Cậu hít một hơi thật sâu, nắm chặt chuôi Chấn Thiên Chùy. Từ biểu hiện của những người thất bại trước đó, cậu biết món đồ này rất nặng.
Kết quả là, La Phong trực tiếp dùng sức nhấc lên...
Biu!
Một giây sau, vì dùng sức quá mạnh, chiếc Chấn Thiên Chùy bị La Phong ném thẳng lên bầu trời, bay càng lúc càng cao, cuối cùng gần như biến mất, chỉ còn là một chấm sáng lấp lánh.
"Hả? Nhẹ vậy?" La Phong không nói gì. Lúc trước nhìn những người kia mặt mày nhăn nhó như bị táo bón, cậu còn tưởng nó rất nặng. Kết quả lại là như thế này?
Lúc này, những người đang xem trò vui xung quanh cũng sững sờ mặt mày.
"Chúng ta có nhìn nhầm không?" Một lúc lâu sau, mọi người mới lên tiếng. Một sinh viên năm nhất mới vào trường đã trực tiếp nhấc lên, hơn nữa theo tài liệu, hai đồ đệ trước đó của Chùy Đấu La chỉ di chuyển được chiếc Chấn Thiên Chùy một chút, không nhấc lên nổi. Nhưng bây giờ, tân sinh này lại ném nó lên trời? Hơn nữa còn trông như nhấc một quả bóng da vậy, chuyện này khiến đám sinh viên "lão làng" này còn mặt mũi nào đây?
Yên tĩnh, toàn trường chìm trong im lặng như tờ. Không ai nói thêm lời nào.
Phải đến hơn mười phút sau, mọi người mới nhìn thấy một bóng đen từ trên không rơi xuống. Đó chính là chiếc Chấn Thiên Chùy mà La Phong đã ném lên trời. Đồng thời, một vết nứt không gian mở ra, sau đó dưới chân La Phong xuất hiện một pháp trận truyền tống...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất