Chương 396: Xe chỉ luồn kim
Trốn trong phạm vi giếng Mặt Trời bao phủ, chờ người khác vây công mình, đây không phải phong cách của Tần Mục. Tác phong của hắn chính là nắm lấy bất cứ cơ hội nào, sử dụng thủ đoạn lôi đình thi triển một kích trí mạng.
Đồ tể đã từng nói với hắn, nhìn thấy cơ hội không khó, nhìn thấy cơ hội và nắm lấy cơ hội mới là anh hùng. Nhìn thấy cơ hội nhưng trốn tránh không dám hành động chính là người vô tích sự.
Rất nhiều người mạnh hơn đồ tể mạnh nhưng cuối cùng đều chết trong tay hắn, tất cả là do đồ tể dũng mãnh tinh tiến. Hắn không lo trước lo sau, nhìn thấy cơ hội sẽ tiến lên nắm lấy cơ hội.
Tần Mục nắm lấy cơ hội lần này, thừa dịp ma thần đang lợi dụng miệng vận chuyển Trọng Thân Ma tộc tiến đánh giếng Mặt Trời, đối phương không rảnh thoát thân. Hắn sẽ điều khiển thuyền Thái Dương xông phá màn trời do giếng Mặt Trời hình thành, dùng mặt trời đập nát đối phương.
Cố thủ trong giếng Mặt Trời, ngăn cản công kích của đối phương lại không phải tác phong của hắn. Đi theo tiết tấu của đối thủ, chỉ sẽ gặp phải vây công, đối phương muốn đánh thế nào thì đánh thế nào.
Mà hắn lại muốn đánh theo tiết tấu của mình, lao ra đánh, trực tiếp phá vỡ đầu kẻ địch, đánh giết thủ lĩnh đối phương.
Ngươi đánh ngươi, ta đánh ta, ta đánh thắng thì ngươi phải chết.
Mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy.
Đây chính là tinh túy trong đao pháp đồ tể.
Thân thể lão tộc trưởng Mục Nhật tộc đang mềm nhũn, hắn nhìn thấy Tần Mục rút xiềng xích kéo mặt trời đập chết Trọng Thân Ma Thần kéo về. Mặt trời đốt cháy bốn phía, mặt đất biến thành dung nham nóng chảy.
Đột nhiên, khóe mắt Tần Mục co giật, lão tộc trưởng cũng phát hiện không đúng, bọn họ đồng thời nghe thấy tiếng đứt đoạn bên trong mặt trời.
Tần Mục nháy mắt mấy cái, hắn lay động xiềng xích, mặt trời chấn động. Hắn không dám sử dụng ra toàn lực, dường như sợ mặt trời sẽ vỡ ra.
Lão tộc trưởng run rẩy đứng lên, đột nhiên mặt trời vừa mới bay lên không phát ra vài tiếng răng rắc. Lão tộc trưởng ngẩng đầu nhìn lên cao, mặt trời xuất hiện một vết nứt đáng sợ, hắn ngã ngồi xuống đất.
- Không có việc gì, không có việc gì.
Tần Mục an ủi:
- Không có vỡ! Mọi người an tâm!
Hắn dùng một đòn đánh nát Trọng Thân Ma Thần nhưng vô số Trọng Thân Ma tộc trên thuyền Thái Dương vẫn tấn công điên cuồng, tiếp tục đồ sát, đồng hóa chiến sĩ Mục Nhật tộc.
Cùng lúc đó, vô số Ma tộc thôn phệ lẫn nhau, lớn ăn nhỏ, từ đó giúp thân thể của mình càng lúc càng lớn, tu vi thực lực càng ngày càng mạnh giống như quả cầu tuyết đang lăn. Ba con Trọng Thân Ma tộc khổng lồ xuất hiện trên thuyền Thái Dương, còn có càng nhiều Trọng Thân Ma tộc không ngừng lao vào trong miệng chúng, chủ động dâng hiến cho đối phương.
- Ta giết chết không phải chân thân của Trọng Thân Ma Thần?
Tần Mục giật mình, hắn quát lớn một tiếng. Lúc này mặt trời trên bầu trời bộc phát chân hỏa, nó từ trên lao xuống dưới, trong khoảng khắc đã đốt thuyền Thái Dương đốt một lần.
Thái Dương Chân Hỏa bốc cháy hừng hực, thuyền Thái Dương biến thành một chiếc hỏa thuyền, vô số Trọng Thân Ma tộc bị thiêu cháy, chúng hóa thành khói đen và tan rã trong biển lửa.
Hắn khống chế thuyền Thái Dương hoàn chỉnh, mặc dù chiếc thuyền này là bảo vật dùng dẫn dắt mặt trời mọc từ phương đông, lặn về phương tây, nó cũng nắm giữ lực công kích cường đại. Lúc trước Viêm Tinh Tinh khống chế thuyền Thái Dương, bởi vì mặt trời là dập tắt cho nên không thể bộc phát uy năng cường đại. Tần Mục đã thắp sáng mặt trời, chiếc thuyền cũng bộc phát hung uy của mình.
Mặc dù Thái Dương Chân Hỏa vô cùng kinh khủng nhưng Mục Nhật giả không có bao nhiêu uy lực. Từ nhỏ Mục Nhật giả đã sinh hoạt trên chiếc thuyền này, hô hấp của bọn họ đều là thuần dương khí, có sức chống cự với chân hỏa cực cao.
Hồ Linh Nhi, Linh Dục Tú và Tư Vân Hương lại dẫn bầy giao và Long Kỳ Lân tiến lên, bọn họ đang chém giết trên không trung. Thái Dương Chân Hỏa cũng không quét sạch nơi đó, tiểu hồ ly hưng phấn đứng trên đầu Mặc Giao, nàng hô to gọi nhỏ nhưng không có bao nhiêu lực.
So sánh với bầy giao, thực lực của nàng không có ý nghĩa.
Tần Mục thiêu chết vô số Trọng Thân Ma tộc. Ba tên Trọng Thân Ma tộc khổng lồ không bị thiêu chết, bọn chúng nhanh chóng bò ra khỏi hỏa diễm, đột nhiên tung người nảy lên. Chúng vỗ đôi cánh xương lao thẳng về hướng Tần Mục ở trung tâm thuyền Thái Dương.
Mấy tên Trọng Thân Ma tộc lao tới, chúng vươn tay rút ma thần binh cắm trên đỉnh đại điện, ma uy đáng sợ bộc phát.
- Đừng dùng mặt trời đập!
Lão tộc trưởng nhìn thấy Tần Mục đang muốn vung mặt trời lên, vội vàng kêu lớn:
- Lại đập sẽ vỡ thật! Để những lão đầu chúng ta ngăn cản chúng!
- Phiền phức!
Tần Mục dừng tay, nhìn bốn phía, tìm kiếm chân thân Trọng Thân Ma Thần.
Lão tộc trưởng quát một tiếng, gọi mấy vị trưởng lão xông lên nghênh chiến ba tên Trọng Thân Ma tộc. Thân thể ba tên Trọng Thân Ma tộc vô cùng to lớn, thực lực mạnh mẽ, cho dù đấu với lão tộc trưởng và mấy vị trưởng lão cũng không lâm vào thế hạ phong.
Lão tộc trưởng cầm lấy một chuông đồng, chuông đồng phát ra tiếng loong coong. Chiếc chuông này không giống bảo vật trên thế gian, trên vách chuông xuất hiện từng lạc ấn phù văn. Tiếng chuông vừa vang lên, phù văn trên vách chuông bắn ra các hỏa cầu bắn về phía đối thủ.
Nhưng chiến kích gãy chính là ma thần binh cực kỳ lợi hại, có thể tuỳ tiện đánh tan tất cả thần thông đánh tới.
Tần Mục dõi mắt quan sát chung quanh, nhìn thấy bóng tối Đại Khư thâm trầm, cũng không biết Trọng Thân Ma Thần giấu chân thân ở nơi nào.
Đột nhiên, trong bóng tối truyền tới tiếng bước chân dồn dập, mặt đất không ngừng chấn động. Tiếng bước chân truyền khắp bốn phương tám hướng, càng lúc càng nhanh, đột nhiên tiếng bước chân biến mất, biến thành tiếng xé gió.
Tiếng xé gió cực kỳ sắc nhọn, Tần Mục cảm giác nội tâm nặng nề. Nhìn thấy từng tên Trọng Thân Ma tộc khổng lồ bay ra khỏi bóng tối, lao thẳng về phía thuyền Thái Dương.
- Quả nhiên không phải chân thân!
Tần Mục giật mình, đột nhiên Vô Ưu kiếm ra khỏi vỏ, lẳng lặng nổi bồng bềnh giữa không trung, không nhúc nhích.
Trên thuyền Thái Dương, mặt trời treo cao, chiến sĩ Mục Nhật tộc nắm chặt vũ khí, vô cùng khẩn trương. Ngẩng đầu nhìn lên không trung, nhìn thấy từng con quái vật to lớn tấn công thuyền Thái Dương, bóng mờ trải rộng làm lòng người sợ hãi.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên kiếm quang bay tới, trung tâm thuyền Thái Dương xuất hiện một mặt trời màu bạc, kiếm ý kiếm khí kinh khủng như ánh nắng bắn ra khắp bốn phương tám hướng.
Lúc này, thần uy của Vô Ưu kiếm quét sạch bầu trời, trên trời xuất hiện một cơn mưa máu đen. Vô số chân cụt tay đứt rơi từ trên không trung xuống đất, hầu như chất đầy thuyền Thái Dương.
Trên không có một tên Ma tộc tránh thoát kiếm quang tấn công, lại bay thẳng tới bên cạnh bốn thần trụ. Nó xuyên qua hai thần trụ và nhắm thẳng về hướng Tần Mục.
Ông!
Con mắt ở giữa gương mặt Trọng Thân Ma tộc bắn ra ánh sáng màu đen chiếu vào mặt Tần Mục.
Bốn trảo của nó cũng đâm vào ngực, đâm thật sâu vào huyết nhục Tần Mục, trong ma nhãn sinh ra bóng tối đáng sợ. Bóng tối kia có thể thôn phệ mọi thứ, thần hồn Tần Mục bị kéo vào bên trong.
Người trên thuyền hoảng hốt, lão tộc trưởng và tất cả trưởng lão khiếp sợ, vội vàng bỏ qua ba tên Trọng Thân Ma tộc to lớn lao về hướng này. Chẳng qua ba tên quái vật đuổi kịp và ngăn chặn bọn họ, không cho bọn họ đi cứu viện Tần Mục.
- Là ta cố ý thả ngươi tới gần.
Đôi mắt Tần Mục nhìn thẳng vào ma nhãn của Trọng Thân Ma tộc, ánh mắt lóe sáng:
- Ta phải dựa vào ngươi đồng hóa tìm ra bản thể ngươi giấu ở đâu.
Ánh mắt ma nhãn Trọng Thân Ma tộc chiếu vào mặt hắn, trong đầu Tần Mục xuất hiện vô số âm thanh. Trong nháy mắt, hắn nhìn thấy vô số bóng dáng tạo thành rừng rậm, những bóng dáng kia chính là Trọng Thân Ma tộc.
Cảnh vật trong mắt Tần Mục biến mất, chỉ còn lại bóng dáng Trọng Thân Ma tộc tạo thành rừng rậm. Rừng rậm rất rộng, phạm vi bao phủ càng lúc càng lớn, có đến cả trăm vạn bóng dáng Ma tộc đang lao tới.
Tư duy của những Ma tộc này tạo thành hồng thủy, không ngừng tấn công vào đầu óc Tần Mục, muốn đồng hóa hắn biến thành đồng loại của mình.
Tần Mục thôi thúc Bá Thể Tam Đan công, linh thai tương dung cùng hồn phách. Trong đầu xuất hiện một mặt trời bao quanh linh thai, bảo vệ linh đài, cũng đốt tư duy ý thức xâm nhập thành tro bụi.
Bóng dáng trong bóng tối càng ngày càng nhiều, Tần Mục cảm giác tim mình đập nhanh. Nhiều Trọng Thân Ma tộc như vậy, tư duy hội tụ vào một chỗ tấn công linh đài của hắn.
Linh đài bị công chiếm, linh thai không chống đỡ được bao lâu liền bị Trọng Thân Ma tộc đồng hóa, hắn nhất định phải tìm ra chân thân ma thần trước khi bị đồng hóa.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt hắn xuyên qua tầng tầng núi sông, hắn nhìn thấy một ma thần đang nằm sắp trên sông.
Đó là Trọng Thân Ma Thần, thân ở giữa hai ngọn núi lớn, tứ chi kẹt trong dãy núi. Trong núi là một con sông, sông ngòi chảy xiết, sau lưng hắn là một cánh cửa.
Trọng Thân Ma tộc lao ra khỏi cánh cửa như thủy triều, không ngừng bay về hướng này.
Vô số Trọng Thân Ma tộc bay nhanh trên mặt sông, có phi hành trên không trung, không ngừng thôn phệ lẫn nhau, biến thành từng Ma tộc khổng lồ.
Trong nháy mắt Tần Mục “nhìn thấy” ma thần, ma thần cũng phát hiện ra hắn, ma thần ngẩng đầu lên. Đôi mắt hắn đầy nghi hoặc, dường như có phần không hiểu.
Ngay sau đó, ma thần nhìn thấy ánh sáng xuất hiện trong bóng tối giữa hai ngọn núi, ánh sáng càng ngày càng chói mắt. Ánh sáng đang lao vút về hướng này, khi ánh sáng càng lúc càng lớn, tốc độ càng lúc càng nhanh. Nó biến thành một mặt trời rơi từ trên trời xuống, xuất hiện trên đường sông.
Những nơi mặt trời đi qua, nước sông bốc hơi trong nháy mắt, tất cả Trọng Thân Ma tộc ven đường bị đốt thành tro bụi hoá khí bốc hơi.
Không gian vặn vẹo chung quanh mặt trời, dãy núi lắc lư rất mạnh giống như biến thành cự nhân đang nhảy múa.
Trọng Thân Ma Thần nói ra ma ngữ thật dài, thông qua chấn động tư duy truyền vào trong đầu Tần Mục:
- Tiểu tử, chỉ thích đập loạn.
Thân thể hắn chấn động, cánh xương sau lưng lay động, từng xương trong cánh bay ra ngoài. Từng khối xương cánh chính là một thanh ma thần binh, hình thái giống như kích gãy cắm trên thuyền Thái Dương, chúng ngăn cản mặt trời đang lao tới.
Xuy xuy xuy!
Từng cán chiến kích bắn vào trong mặt trời, tốc độ mặt trời giảm bớt, càng ngày càng chậm. Rốt cuộc mặt trời xuất hiện trong lòng chảo sông, sau khi lăn về phía trước ngàn trượng mới dừng lại.
Răng rắc!
Mặt trời của thuyền Thái Dương nứt ra, chia thành hai nửa, ma thần ngửa mặt lên trời cười dài. Nhưng vào lúc này, bên trong mặt trời nứt ra chính là Thái Dương Ngọc nhãn, ngọc nhãn cao tới mấy trượng. Nó quay một vòng, đột nhiên đồng tử mở ra, một tia sáng trắng như tuyết bắn vào mắt ma thần.
Ma thần kêu thảm thiết kinh thiên động địa, vội vàng nghiêng đầu né tránh công kích. Ánh sáng cắt qua đồng tử của hắn, cắt ra gương mặt, vết cắt sâu thấy xương.
Trong tích tắc hắn né tránh, phía sau mặt trời nứt ra kia, Vô Ưu kiếm hóa thành một tia sáng bay vào miệng hắn, lại xuyên qua ót, từ sau đầu đâm vào đại não ma thần.
Vô Ưu kiếm giống như xe chỉ luồn kim, nó liên tục đâm nhiều thẳng vào đầu đối phương trăm ngàn lần, lại hóa thành một tia sáng quét qua cổ đối phương.
Đột nhiên kiếm quang thu lại, đầu của ma thần bị đâm thủng trăm ngàn lỗ, cái cổ hơi lắc lư sau đó trượt xuống. Thân thể ma thần ngã về phía sau, âm thanh lớn như sấm sét vang vọng thiên địa.