Chương 464: Chiến Trường Tu La
Nam tử đầu quấn lụa trắng xua tan pháp lực, thi thể nữ thần thông giả Mộc gia rơi xuống, mỉm cười:
- Đúng là tiểu hài tử, cũng ảo tưởng không thực tế giống các đời Nhân Hoàng trước.
Mặc dù một kiếm của hắn chặt đứt cánh tay nữ thần thông giả Mộc gia nhưng kiếm ý cũng đã chạy khắp toàn thân nữ thần thông Mộc gia giả, làm cho nguyên thần nữ tử bị kiếm ý xoắn giết thành tro bụi.
Với trình độ kiếm đạo của hắn, hắn thậm chí không cần trực tiếp làm đối phương bị thương, chỉ bằng vào kiếm ý là có thể tiêu diệt nguyên thần của đối phương.
Mộc Ánh Tuyết siết chặt nắm đấm, cố nén nộ khí, không có phát tác.
Người chết là tộc nhân của nàng, nhưng đối mặt Bá Cẩu thần bí khó lường, nàng cũng không dám tùy tiện động thủ.
Nam tử đầu quấn lụa trắng xoay đầu lại, nhìn về phía tộc trưởng của các tộc. Sau lưng hắn chính là từng cự nhân núi nguy nga, Chân Thiên cung khí thế phi phàm, hắn thản nhiên nói:
- Các vị tộc trưởng Tây Thổ, các ngươi tạo phản làm loạn là vì quyền lực của Chân Thiên cung, thật tình không biết quyền lực Chân Thiên cung là ta cho. Ta cho các ngươi một con đường sống, các ngươi hiện tại lui về, chặt đầu Tần Nhân Hoàng đưa tới dưới Chân Thiên cung, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ.
Tần Mục nghiêm túc, nhìn về phía thủ lĩnh các tộc Tây Thổ, có không ít người đã dao động.
Lần này hắn kéo đại quân Tây Thổ đại tới cũng không phải bền chắc như thép, đều là bởi vì lợi ích nên tụ tập tại đây. Những nữ tộc trưởng Tây Thổ phần lớn xinh đẹp như hoa, thậm chí có tình cảm không cạn với Tần Mục. Nhưng cũng giống giáo chủ và tông chủ các môn phái Trung Thổ Duyên Khang, những nữ tử xinh đẹp này sẽ đặt lợi ích chủng tộc của mình lên đầu tiên.
Cảm tình cá nhân cũng không thể vặn vẹo tâm lý và phán đoán của các nàng.
Nếu như các nàng bởi vậy lui bước, Tần Mục cũng không kinh ngạc.
Đột nhiên, Mộc Ánh Tuyết lắc lắc lục lạc trên cổ tay, phát ra tiếng keng keng keng giòn tan, cười nói:
- Các ngươi ai cũng có thể lui, nhưng Mộc gia ta không lui được. Mộc gia ta nợ Hùng gia, phải trả cho Hùng gia. Nếu không, lương tri của ta bất an suốt đời!
Hòa Y Y lạnh nhạt nói:
- Ngọc Bác Xuyên chết tại Quân thành, ta khó thoát tội lỗi, không bằng dứt khoát lật đổ Ngọc gia khống chế. Hòa gia ta cũng không lui được.
Liễu Như Nhân do dự, nhìn sang Liễu Chân Khanh bên cạnh quan tài nhỏ. Liễu Chân Khanh cầm một cây kẹo hồ lô, là Hùng Kỳ Nhi cho nàng.
Nữ tử đang liếm láp kẹo hồ lô, đột nhiên ngẩng đầu cười ngọt ngào, nói:
- Đúng như Tần giáo chủ nói, một phân thân Chân Thần mà thôi, giết chết không khó. Chân Thần muốn hạ giới quá khó khăn. Mẫu thân, ta thu kẹo hồ lô của Kỳ Nhi muội muội, cần phải làm chút chuyện vì Hùng gia. Hơn nữa...
Nàng cười còn ngọt ngào hơn trước, nói:
- Ai có thể bảo đảm Ngọc gia sẽ không tính sổ? Lòng dạ của các nàng rất nhỏ. Trừ đi Ngọc gia, mẫu tử Hùng gia khống chế Chân Thiên cung còn cần dựa vào Liễu gia ta. Lợi ích lớn đi kèm nguy hiểm lớn, cớ sao mà không làm?
Tần Mục yên lòng.
Mặc dù Liễu Chân Khanh có hình dáng tiểu nha đầu, nhưng quả thực là một lão hồ ly. Nhìn như đồng ngôn vô kỵ nhưng lại nói ra tiếng lòng của các đại thế gia Tây Thổ.
Lời này đủ làm các đại phiệt động tâm, Bá Cẩu cũng không thể nào thay đổi tâm tư của các nàng.
Trong các đại gia tộc, có lẽ chỉ có Mộc Ánh Tuyết là thật tâm thật ý muốn giúp mẫu tử Hùng Tích Vũ và Hùng Kỳ Nhi, nàng là vì tha tội. Những người khác hoặc nhiều hoặc ít sẽ suy nghĩ vì lợi ích, nhưng đối với Tần Mục mà nói, như vậy đủ rồi.
Nam tử đầu quấn lụa trắng cười nói:
- Người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Cho dù các ngươi là nử tử thanh thuần thoát tục nhưng đều ngu muội vô tri, phụ lòng túi da trên người. Cũng được, các ngươi muốn chết, như vậy ta chỉ có đưa các ngươi đi chết.
Hắn đang muốn xoay người rời đi, đột nhiên Hòa Y Y cười nói:
- Bá Cẩu đã tới, ngươi cũng không cần đi!
Vô số tảng đá bên người nàng phun trào, cũng bay về phía nam tử đầu quấn khăn trắng.
Cùng lúc đó, hầu như tất cả tộc trưởng thế gia Tây Thổ đều thi triển thủ đoạn, sau lưng Phương Thải Điệp là từng cự nhân núi giơ sơn trụ to lớn lên cao. Lấy ngọn núi làm vũ khí, quét thẳng về phía nam tử đầu quấn lụa trắng.
La Doãn Ngọc rút kiếm đâm tới, vô số lưỡi phi kiếm theo sát nàng, lợi kiếm quét qua cự nhân núi và tấn công nam tử đầu quấn khăn trắng.
Mộc Ánh Tuyết bấm tay liên tục, hai tay Phúc Vân Hi kéo xuống dưới một cái. Vô số lôi đình bắn ra, sấm chớp mưa bão cuốn lấy kịch độc của Mộc Ánh Tuyết và bay về phía nam tử đầu quấn khăn trắng.
Mẫu tử Liễu Như Nhân và Liễu Chân Khanh mở xiềng xích trên thần quan hoàng kim, từng sợi xiềng xích như vòi rồng màu đen quấn lấy nam tử đầu quấn khăn trắng.
Thủ lĩnh các đại thế gia Tây Thổ không nói quy củ giang hồ, không nói hai lời đã cùng tiến lên, cho dù thế nào cũng phải lưu Bá Cẩu lại.
Tần Mục âm thầm gật đầu:
- Làm tốt lắm.
Nam tử đầu quấn lụa trắng đi về phía Chân Thiên cung, sau lưng có kiếm đạo lóng lánh, kiếm đạo tấn công từng người.
Trận pháp của Hòa Y Y còn chưa dung hợp đã bị cắt ra một đường, cự nhân núi cầm sơn trụ đánh tới bị cắt đứt. Sấm sét mưa bão giữa không trung bị chặn đánh, vắt ngang trời cao, xiềng xích trên quan tài hoàng kim bị mũi kiếm điểm trúng và bay ngược trở về.
- Hảo kiếm pháp! Đơn thuần chỉ dùng kiếm pháp, toàn bộ Tây Thổ không có ai là đối thủ của hắn. Quả thực là kiếm pháp tốt!
Vẻ mặt Tần Mục ngưng trọng, nam tử đầu quấn lụa trắng có kiếm pháp xuất thần nhập hóa, đạt đến tình trạng kiếm đạo quỷ thần khó lường. Trận pháp kiếm pháp thế tục đã rất khó ngăn cản hắn.
- Kỳ Nhi, sử dụng Thanh Long châu!
Hùng Kỳ Nhi thôi phát Thanh Long châu, hào quang màu xanh bộc phát, long ngâm thét dài, ánh sáng xanh bao phủ Chân Thiên cung.
Những nơi ánh sáng xanh đi qua, tất cả đều bị mộc hóa. Cho dù là cự nhân núi của Chân Thiên cung cũng cứng ngắc, trên người biến thành màu xanh đậm, vô số dây leo sinh trưởng.
Nữ tử Chân Thiên cung trên đỉnh đầu của cự nhân núi bị Thanh Long châu khống chế. Ba ba ba, trên đầu mọc ra chồi non và hoa cỏ.
Thanh Long một trong tứ đại linh bảo châu của Chân Thiên cung, nó lại bộc phát uy lực kinh người trong tay tiểu nha đầu Hùng Kỳ Nhi. Nam tử đầu quấn lụa trắng bị ánh sáng chiếu vào cũng cứng đờ, thân thể đang mộc hóa.
Thanh Long châu cường hãn vượt quá tưởng tượng.
Nhưng vào lúc này, trong biển mây mờ ảo, có vài nữ tử xuất hiện bên trong Chân Thiên cung. Bọn họ đứng trên đám mây, trong tay từng người cầm một viên bảo châu.
Ba viên bảo châu bay lên không trung, càng ngày càng sáng. Trong một viên bảo châu có con rùa đuôi rắn, một viên bảo châu khác có tinh hồn Bạch Hổ, còn có một viên bảo châu xuất hiện ánh lửa, có thần điểu ngao du tỏng đó.
Ba viên bảo châu chiếu sáng bầu trời, va chạm với ánh sáng xanh của Thanh Long châu, Thanh Long châu trong tay Hùng Kỳ Nhi chấn động mạnh. Tiếng long ngâm cao vút, một con Thanh Long bay ra khỏi bảo châu, vừa thoát khỏi Thanh Long châu, Thanh Long biến hóa vô cùng lớn. Thân thể khổng lồ phi hành và uốn lượn quanh ngọn núi, to lớn kinh người.
Phía trước Chân Thiên cung, ánh sáng ba đại linh bảo càng ngày càng sáng. Bạch Hổ, Đằng Xà Huyền Quy, Chu Tước cũng bay ra khỏi bảo châu. Bạch Hổ hùng cứ đỉnh núi, ngửa mặt lên trời gào thét. Chu Tước bay cao, vỗ cánh tạo thành biển lửa. Huyền Quy vượt biển, biển cả dưới chân dâng trào, hải dương nổi trên bầu trời, Đằng Xà xuyên qua biển cả.
Ba nữ tử Chân Thiên cung cùng thúc giục ba linh bảo khác, hợp lực đối kháng Hùng Kỳ Nhi. Ba đại linh bảo liên thủ cũng ngăn chặn uy lực của Thanh Long châu.
Nam tử đầu quấn lụa trắng mất đi dấu vết mộc hóa, mỉm cười. Phi kiếm sau lưng vào vỏ, bóng dáng biến mất trong Chân Thiên cung.
- Diệt trừ các nàng.
Hắn lập tức quát lớn.
Dấu vết mộc hóa trên người cự nhân núi và đệ tử Chân Thiên cung mất đi, uy lực Thanh Long châu bị áp chế, các nàng cũng có thể thoát thân.
Ánh sáng xanh biến mất trên người cự nhân núi. Từng cự nhân núi xê dịch thân thể khổng lồ, cầm lợi kiếm lớn như núi lao thẳng vào đại thế gia Tây Thổ.
Hòa Y Y quát lớn, xe bắn đá cực lớn tự động vận chuyển, từng cánh tay to lớn ném những người đá hình thể nhỏ ra xa. Người đá cực lớn trong mắt cự nhân núi lại cực nhỏ nhưng những người đá này cũng nện vào thân cự nhân núi.
Ánh lửa bắn tung tóe trên không trung, từng người đá bị đánh nát giữa không trung, hủy diệt dưới vũ khí to lớn của cự nhân núi.
Đó là bảo vật trấn giáo, nằm trong tay các cự nhân núi liền tỏa ra uy năng kinh người. Từng người đá bị đánh thành bột mịn, biến thành tro bụi giữa không trung.
Nhưng vẫn có không ít người đá rơi vào thân cự nhân núi, những người đá kia leo lên thật nhanh, cũng lao tới đầu của cự nhân núi.
Trên người cự nhân núi, đệ tử Chân Thiên cung như lâm đại địch. Từng người thúc giục công pháp đến cực hạn, cũng gọi linh của những người đá chung quanh. Không ngừng có người đá sụp đổ tan rã, biến thành từng đống đá ngổn ngang.
Soạt!
Mưa rào xối xả, mưa to và sấm sét màu xanh lục ập xuống, thần thông giả Mộc gia và thần thông giả Phúc gia liên thủ bố trí mưa độc.
Trong mưa to còn có sấm sét màu xanh lục, trong sấm sét cũng mang kịch độc. Sấm sét hòa với nước mưa rơi vào người đám cự nhân núi.
Càng nhiều nữ tử bay ra khỏi Chân Thiên cung, vô số linh binh bay tới, từng đám vòng bạc bay đi và xuyên qua dãy núi.
Từng vòng vàng vòng bạc bay trong mưa rào, sấm sét và nước mưa trói buộc các vòng linh binh, những cái vòng này rơi xuống chân núi.
Trong Chân Thiên cung, nữ tử khống chế Huyền Vũ châu thúc giục Huyền Vũ châu. Biển cả chảy ngược và chạm vào mây đen, cũng chiếm đoạt sấm sét và mây đen trên cao.
- Giết!
Từng nữ tử bên cạnh Tần Mục gào thét chói tai, xe bắn đá cực lớn bước đi về phía trước. Sau khi đi gần một dặm liền ngồi xuống, rất nhiều nữ tử nhảy lên khung lớn, bị xe bắn đá bắn đi.
Rất nhiều cự nhân núi tấn công từ phía sau, cũng va chạm với cự nhân núi bảo hộ Chân Thiên cung. Hàng vạn đệ tử Phương gia đứng trên đỉnh đầu cự nhân núi, linh binh đếm không hết bay ra và chém giết với các nữ đệ tử Chân Thiên cung.
Vô số dây leo kéo dài trên không trung cuốn về phía cự nhân núi. Nữ tử Hi gia chân đạp dây leo, xuyên qua các ngọn núi và tấn công nữ tử Chân Thiên cung trên đỉnh núi, dây leo quấn quanh từng ngọn núi lớn.
Ầm ầm!
Từng ngọn núi hình tháp đè xuống, không biết bao nhiêu nữ tử Hi gia hóa thành bột mịn. Chẳng qua không có người kịp bi thương, nữ tử Phương gia điều khiển từng con giao long là trường hà và đại giang lao vun vút giữa dãy núi, cũng tấn công vào các thác nước và sông dài trên núi. Có cự nhân nước đếm không hết đứng trong sông lớn, tay cầm huyền băng biến thành đao kiếm và xông vào kẻ địch trước mặt.
Chân Thiên cung biến thành chiến trường tu la thật lớn, mà chiến sĩ trong chiến trường lại là những nữ tử xinh đẹp động lòng người.
- Long béo, ngươi bảo vệ Kỳ Nhi!
Tần Mục hành động, hắn nhảy lên hòn đá đang di chuyển của Hòa Y Y. Quân thành cực lớn phân giải hoàn toàn, biến thành từng dòng thủy triều chở bọn họ lao đi trên không trung.