Chương 291: Linh thú tập kích
Linh thú tập kích
Phía trên bình nguyên tây bắc rộng lớn mênh mông, một đạo kiếm quang sắc bén lưu chuyển, sau đó là lấy tư thế sét đánh không kịp che tai phóng ra, tốc độ cực nhanh.
Bên trong tiếng vang rầm rầm, quang mang kiếm quang tán đi, lộ ra một đạo thân ảnh đạp kiếm mà đi. Thân ảnh ấy mày kiếm mắt sáng, một đôi mắt giống như tinh thần sáng rực.
Hắn đạp kiếm mà đi, trôi nổi trên hư không, nhìn bình nguyên tây bắc mênh mông vô bờ kia, nhất thời nhíu mắt.
- Tây Huyền Thành sắp đến rồi… Đại trưởng lão an bài ta đến viện trợ Tây Huyền Thành. Chẳng lẽ Tây Huyền Thành thật sự phát sinh ra chuyện tình đáng sợ sao? Tu La Môn lần nữa xuất thế… Quả thực khiến cho người ta bất ngờ.
Đường Ngâm một thân áo bào trắng bay phất phới trong gió, ánh mắt có chút đăm chiêu, sau đó một đạo kiếm quang liền tiếp tục ngự kiếm bay nhanh về phía trước.
Thanh Phong Đế Quốc đại loạn, vô số thành trì lâm vào trong chiến tranh, chiến tranh đẫm máu, chiến tranh đổ máu, đã khiến cho vô số quân sĩ tử vong. Oán khí ngập trời kia cơ hồ phải tràn ngập trời đất.
Thiên Cơ Tông trên Vô Lượng Sơn làm đại tông Nam Cương, đối với việc này tự nhiên là không thể ngồi yên không để ý đến. Hơn nữa một vị trưởng lão Man Thần Điện nơi Man Hoang ngã xuống tại Thanh Phong Đế Quốc này, đối với Man Thần Điện chính là một chuyện tình thập phần oanh động.
Trưởng lão kia thân thể là chí tôn, tu vi cũng phi thường mạnh mẽ tuyệt đối, chính là tồn tại Bán Bộ Chí Tôn. Loại cao thủ này đều ngã xuống tại Thanh Phong Đế Quốc, bọn họ như thế nào có thể không coi trọng. Cho nên Man Thần Điện liền phái người đến tra xét, liền phát hiện Thanh Phong Đế Quốc hiện nay đã lâm vào nội loạn. Mà nội loạn này… tựa hồ là có người phía sau lưng khống chế.
Khi bọn họ phát hiện được sự tình này thì cũng gặp phải tập sát, Chiến Thánh thất phẩm Man Thần Điện cũng ở tại nơi này bị tập sát ngã xuống mấy tôn. Chỉ có mấy người chật vật đào tẩu, bất quá bởi vì đào tẩu được mấy người nên cũng liền truyền ra được tin tức này.
Tu La Môn ngàn năm trước đã từng bị giết… lại lần nữa xuất hiện rồi. Hơn nữa còn chủ đạo một hồi chiến tranh của Đế Quốc. Tuy không biết có âm mưu gì nhưng với bản tính tà ác của Tu La Môn, khẳng định sẽ không làm chuyện tốt gì!
Các đại thế lực cường đại Nam Cương đều thu được tin tức Man Thần Điện phát tới, cho nên đều phái ra đệ tử cường đại các nơi, tiến đến trợ trận.
Thế lực của Vũ Vương có trợ giúp của Tu La Môn, còn các thế lực lớn còn lại phái cường giả đến trợ trận cho hoàng đế Thanh Phong Đế Quốc.
Hai người trong lúc nhất thời thật ra trở nên ngang nhau về thế lực.
……
- Đây là Địa Lang!
Một tiếng thét kinh hãi, nhóm binh sĩ quân Tây Huyền Quân thứ ba đều rống giận lên, đều vây quanh con sói lớn từ dưới nền đất lao ra.
Loại Địa Lang này sinh hoạt dưới nền đất, tốc độ di động phi thường nhanh. Thổ địa đối với bọn họ giống như quan hệ cá gặp nước, là một loại linh thú tây bắc thập phần hiếm thấy. Phẩm cấp của bọn chúng là linh thú cấp bốn, sức chiến đấu không mạnh, nhưng vẫn luôn xuất hiện bất ngờ khiến người bị thương.
Hơn nữa lực cắn của loại Địa Lang này rất mạnh, một khi bị cắn, ít nhất đều phải thấy máu. Giống như binh sĩ bị cắn kia, cả cánh tay thiếu chút nữa rơi ra, máu tươi bắt đầu khởi động cuồn cuộn.
Dù sao cũng là binh sĩ được huấn luyện, vũ khí nâng lên, đều đâm về phía Địa Lang lao ra từ dưới nền đất này. Trong lúc nhất thời tiếng kêu tràn ngập cả bên trong quân đội.
Chu Việt làm thống lĩnh của quân thứ ba, sắc mặt giờ phút này thật không tốt. Lúc này vừa mới ra quân liền gặp phải linh thú khó chơi như vậy, quả thực có thể gọi là xuất sư bất lợi…
Địa Lang rất nhanh liền bị bọn lính đánh đuổi, trở lại dưới nền đất, nhưng tinh thần của bọn binh lính cũng trở nên căng thẳng, rốt cuộc không thể thả lỏng.
Địa Lang… đôi mắt Bộ Phương thật ra hơi hơi sáng ngời, nhìn thấy một đầu Địa Lnag ngã trên mặt đất, bị bọn binh lính đâm chết, hắn liền có hưng trí được nghiên cứu.
Những người khác của Hỏa Đầu Quân đều đang bảo hộ quân như lương thảo, đều không có thời gian chú ý đến hắn.
Chất thịt của Địa Lang này rất không tệ a, Bộ Phương sau khi lật qua lật lại thân thể của Địa Phương, đôi mắt cũng hơi hơi nhíu lại.
Bầy sói sinh hoạt dưới nền đất này, chất thịt trải qua linh khí ngầm cọ rửa, có loại cảm giác đặc thù.
Bộ Phương nâng tay lên, vỗ vỗ thân hình của Địa Lang, đứng lên. Hắn có chút tiếc nuối thở dài một hơi, túi không gian hệ thống hiện nay không thể sử dụng, nếu không hắn đã có thể trực tiếp thu thi thể của Địa Lang này vào trong đó.
Cấp bậc của nguyên liệu nấu ăn này tuy thấp nhưng chất thịt lại rất không tệ, làm ra hương vị hẳn là tốt lắm.
Địa Lang tuy bị đánh lùi, nhưng quân thứ ba cũng rơi vào tình trạng thần hồn nát thần tính. Một trận chiến này tuy đã đánh lùi Địa Lang nhưng binh lính cũng bị thương rất nhiều, trong doanh địa vang lên một mảnh kêu rên.
Loại linh thú xuất quỷ nhập thần này là khó khống chế nhất.
Bất quá mặc kệ như thế nào, hành quân vẫn cần phải tiếp tục, ngày hôm sau, Tây Huyền Quân tiếp tục thẳng bước.
Chỉ là lúc này đây, bọn họ lại gặp phải linh thú. Thời điểm đi ngang qua một tảng đá vỡ đôi, Phong Ngữ Xà cấp bốn tính cách vốn hẳn phải thực lười nhác cũng bùng nổ, đều triển khai công kích với bọn binh lính, làm cho không ít binh lính đều bị trọng thương.
Phong Ngữ Xà này tuy độc tính cũng không quá mạnh nhưng cắn một ngụm cũng phải suy yếu đến năm ba ngày, cũng là một loại linh thú làm cho người ta đau đầu.
Linh thú lúc này đây bùng lên, lần nữa làm cho khí thế của Tây Huyền Quân liền giảm xuống vài phần.
Thống lĩnh Chu Việt của quân thứ ba liền có một cỗ dự cảm bất hảo. Những linh thú này vô duyên vô cớ công kích quân đội như vậy… tuyệt đối là có vấn đề. Hắn hành quân nhiều năm như vậy, cũng không phải lần đầu tiên gặp phải những linh thú này, chỉ là chưa bao giờ gặp phải linh thú chủ động công kích quân đội.
Chỉ là hắn cũng không nghĩ ra chỗ nào có vấn đề rồi. Quân đội đành phải tiếp tục đi về trước, nhưng ngay sau đó, quân thứ ba lần nữa gặp phải mấy đợt linh thú tập kích. Những linh thú này đều là linh thú phẩm cấp không cao nhưng số lượng nhiều, phi thường khó chơi…
Khí thế Tây Huyền Quân đã hoàn toàn xuống thấp, bọn binh lính đều than trời oán đất, mặt mày rũ rượi.
…….
Phía trên một tòa Hoàng Thổ Đại Sơn, quân kỳ đang tung bay, từng đạo binh sĩ cưỡi linh thú đều đứng lẳng lặng.
Bên trong những binh lính này, có một người hơi thở hung ác nham hiểm, khoác lên hắc bào. Binh lính chung quanh đối với người áo đen này đều thập phần cung kính.
- A Mỗ Ni tiền bối… Tây Huyền Quân nếu không nằm ngoài sở liệu, bọn họ sẽ rất nhanh liền đến Mạc La Thành. Đến lúc đó có Mạc La Thành có Tây Huyền Quân duy trì, chúng ta sẽ trở nên thập phần bị động.
Một vị quân sĩ bộ dáng tướng quân cau mày nói.
- Mặc Lâm tướng quân, ngươi chính là đại tướng dưới trướng Vũ Vương, tâm tính phải phóng khoáng một chút. Tây Huyền Quân từ Tây Huyền Thành hành quân đến nơi này, tuyệt đối sẽ có kinh hỉ. Lão phu chính là chuẩn bị cho bọn họ rất nhiều đại lễ, đợi đến khi bọn họ đến dưới chân núi này, đó là lúc Tây Huyền Quân bị giết.
Lão giả mặc hắc bào cười khặc khặc.
Trong lòng Mặc Lâm nhất thời rùng mình, không dám chậm trễ, lão giả hắc bào này chính là một cường giả tu vi đạt đến thất phẩm. Có hắn tọa trấn, vốn hẳn rất nhanh có thể đánh hạ Mạc La Thành kia. Chỉ là trong Mạc La Thành đột nhiên xuất hiện cường giả Chiến Thánh thất phẩm, khiến cho thế công của bọn họ tạm thời bị giam hãm.
Đánh hạ Mạc La Thành mới có thể hình thành tư thế ép sát, công phạt đại thành đệ nhất tây bắc kia, Tây Huyền Thành.
Tây Huyền Thành hiển nhiên cũng đã biết nguy cấp của tình thế hiện nay, cho nên phái quân tiến đến trợ giúp.
- Báo! Thám tử phía trước báo lại, quân thứ ba Tây Huyền Quân đã tiến nhập phạm vi vách núi.
Ngay khi Mặc Lâm tướng quân cùng lão giả hắc bào nói chuyện phiếm, có thám tử chạy nhanh đến báo cáo, nhất thời đôi mắt của Mặc Lâm cùng lão giả kia đều sáng ngời, sau đó phóng lên ngựa, giúc ngực đi về phía trước, mang theo bọn binh lính phóng nhanh như điên.
Quân thứ ba Tây Huyền Quân giờ phút này khí thế phi thường thấp, hết sức kỳ quái trải qua rất nhiều linh thú tập kích như vậy, tinh thần cùng thân thể của bọn lính đều bị tàn phá thật lớn, trạng thái giờ phút này phi thường kém.
Chu Việt cũng biết tình huống hiện tại khó giải quyết, cho nên mệnh lệnh xây dựng cơ sở tạm thời.
Quân thứ ba đã sớm trông gà hóa cuốc, phái ra rất nhiều thám tử đi về trước tra xét, nếu lại có linh thú tập kích, bọn họ cũng đã chuẩn bị thật sẵn sàng.
- Tiếp theo không bao lâu nữa sẽ đến Mạc La Thành kia, hạ lệnh xuống, để cho Hỏa Đầu Quân chuẩn bị tốt một chút, tăng cường trạng thái của mọi người đến tình trạng tốt nhất!
Chu Việt lớn tiếng quát.
Sau đó Hỏa Đầu Quân liền thu được quân lệnh. Tuy bọn người Ngụy Đại Phúc đều có chút mệt mỏi, chỉ là bọn họ vẫn liền vực dậy tinh thần, bởi vì bữa cơm này liên quan đến trạng thái chiến đấu kế tiếp của bọn họ.
Vù vù!
Một mũi tên hữu lực bay nhanh đến, tiếng động dây cung tung tóe như tiếng sấm.
Một thám tử đang tra xét bị mũi tên này trực tiếp xuyên thủng đầu, máu tươi bắn ra tung tóe.
Từng mũi tên phóng nhanh ra như mưa, nhất thời cả nhóm thám tử đều ngã xuống dưới con mưa mũi tên.
Bất quá dưới thế công đáng sợ này, một vị thám tử cả người đẫm máu, cưỡi ngựa tốc hành bay nhanh về phía quân đội Tây Huyền Quân, nơi này có mai phục a! ! Tâm thần thám tử này run rẩy.
Thu được mệnh lệnh bắt đầu nấu cơm.
Bộ Phương cũng là không chút hoang mang dựng lên nắp nồi, đặt nồi lên đóm lửa, chỉ chốc lát khói bếp lượn lờ.
Hắn chính là phụ trách nấu nướng nguyên liệu nấu ăn phổ thông, tự nhiên sẽ không cần hao phí tâm tư gì lớn, thật ra cũng có chút thoải mái.
Chu Việt đứng trước doanh địa, chau mày.
Bỗng nhiên đôi mắt hắn co rụt lại, bởi vì ở xa xa, hắn thấy được một gã thám tử cả người chảy đầy máu, bay nhanh trở về.