Nàng Thanh Mai Đến Xin Ở Nhờ

Chương 5

Chương 5
Ta bám sát phía sau hắn.
Vừa bước vào Bạch Lộ Uyển đã có nha hoàn hô: "Lão gia phu nhân đến~"
Đây rõ ràng là một kiểu thông báo, ta đã sống ở hậu viện nhiều năm, sao lại không biết.
Kiều Nham bước nhanh hơn, môi mím chặt, cố gắng kìm nén cơn giận dữ, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào.
Ta theo sát bước chân hắn đi thẳng vào nội thất.
Thẩm Lộ và Nhiễm Duẫn đều ở đó.
Sắc mặt Thẩm Lộ ửng hồng, y phục có chút xộc xệch, thấy chúng ta đột nhiên tiến vào, dường như có chút luống cuống bất an.
Kiều Nham hai mắt phun lửa, giận dữ lên đến cực điểm. Không còn để ý đến điều gì khác, hắn lớn tiếng quát: "Các ngươi đang làm gì!"
Thẩm Lộ chỉ lắc đầu, vẻ mặt ấm ức như làm sai chuyện.
Đôi môi đỏ mọng cắn chặt, đôi mắt ngấn nước, sau đó dịu dàng lúng túng cúi đầu, tự dưng khiến người ta thương xót.
Nhiễm Duẫn kéo nàng ta ra sau lưng mình, lạnh lùng nói với Kiều Nham: "Sao vậy, Kiều Thị lang còn quản chuyện người khác tình chàng ý thiếp hay sao?"
Lòng ta chùng xuống, tình chàng ý thiếp?
Mới có mấy ngày công phu.
Thẩm Lộ quả nhiên thủ đoạn cao minh!
Kiều Nham càng thêm giận dữ, nhưng cũng không tìm được lời nào để phản bác.
Hắn tiến lên muốn kéo Thẩm Lộ: "Lộ Nhi, nàng đừng sợ, nếu hắn ép buộc nàng, cứ nói với ta. Dưới chân thiên tử còn có thể cưỡng ép mua bán sao!"
Thẩm Lộ tránh hắn, trốn sau lưng Nhiễm Duẫn, ánh mắt lấp lánh, yếu ớt dao động giữa hai người.
"Kiều đại ca, Nhiễm... Nhiễm lang hắn... hắn không có làm chuyện gì quá đáng với ta."
Nhiễm Duẫn cười nhạt: "Kiều Thị lang, ngươi tưởng ai cũng đê tiện như ngươi sao, đứng núi này trông núi nọ!"
Một câu nói lập tức khiến sắc mặt Kiều Nham trở nên đặc sắc.
Nhiễm Duẫn nhanh chóng liếc nhìn ta một cái, nhưng vẫn đưa tay ra che chở Thẩm Lộ.
Vẻ kiều diễm và cảm động trên mặt Thẩm Lộ trong nháy mắt đâm vào tim Kiều Nham, hắn làm sao không nhìn ra, Thẩm Lộ đã động lòng với Nhiễm Duẫn.
Hắn thất thần rời khỏi Bạch Lộ Uyển.
Thẩm Lộ liếc nhìn ta một cái, ánh mắt thoáng hiện một tia đắc ý, đợi đến khi nhìn về phía Nhiễm Duẫn, lại ngây thơ như nai con.
Ha~
Ta tức đến mức phải bật cười.
Ta thô lỗ kéo Nhiễm Duẫn ra ngoài, nhỏ giọng hỏi: "A Duẫn, mấy ngày nay ngươi đều ở cùng nàng ta sao? Ngươi uống thuốc mê rồi hay sao, đừng để bị nàng ta lừa, nàng ta..."
Ta nhìn về phía góc áo trong cửa, kéo Nhiễm Duẫn đi xa hơn một chút.
Rồi kể cho hắn nghe lai lịch của Thẩm Lộ.
Hắn lại lớn tiếng nói: "Tiểu Lan tỷ tỷ, ta coi trọng con người nàng ấy, còn quá khứ của nàng ấy, ta hoàn toàn không để ý."
Vạt áo kia ở cửa đã biến mất.
Ta nhìn Nhiễm Duẫn, vẻ mặt hắn nghiêm túc, cứ nhìn thẳng vào ta như vậy, ánh mắt sâu thẳm mà thuần khiết, dường như muốn nhìn thấu tim ta.
Tim ta lỡ một nhịp.
Hoàn toàn không báo trước.
Ta vội vàng dời mắt, như đang trốn tránh điều gì đó.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất