Chương 6
Trên đường về, cảnh tượng này cứ quanh quẩn trong đầu ta.
Hắn thật sự yêu Thẩm Lộ rồi sao? Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi?
Cách hắn gọi ta lại trở về "Tiểu Lan tỷ tỷ", nhưng hình như lại không giống như trước kia.
Đêm khuya suy nghĩ quá nhiều, lại mở cửa sổ, trằn trọc mãi không ngủ được, nghĩ đến cảnh A Duẫn che chở Thẩm Lộ.
Ta ốm rồi.
Đáng đời ta.
A Duẫn đã không còn là A Duẫn của ngày xưa nữa, ta dựa vào cái gì mà tùy ý sai khiến hắn giúp đỡ ta chứ.
Nay lại khiến hắn mắc kẹt vào trong vũng bùn đó.
Chuyện không thành, lại còn tự mình rước họa vào thân.
Bên này ta đang ốm, Đào Diệp hầu hạ ta uống hết bát thuốc đắng này đến bát thuốc đắng khác.
Bên kia cuộc tranh giành giữa A Duẫn và Kiều Nham cũng tiến đến giai đoạn gay cấn.
Kiều Nham hạ lệnh đuổi khách đối với Nhiễm Duẫn.
Hắn không phải là người chịu trói tay.
Ánh trăng sáng bấy lâu nay cuối cùng cũng tìm đến, dù là đến để được hắn cứu rỗi, hắn vẫn đâm đầu vào đó.
Đối với Nhiễm Duẫn, kẻ cướp giữa đường này, hắn đương nhiên sẽ không chịu nhượng bộ.
Nhưng dù là dung mạo, gia thế hay quan chức, hắn đều không bằng Nhiễm Duẫn.
Quan trọng hơn là, Nhiễm Duẫn chưa từng thành thân.
Còn hắn, đã có ta là chính thê rồi.
Kết quả tốt nhất chính là ta chết đi, để Thẩm Lộ làm kế thất.
Nhưng ta hiện tại vẫn còn khỏe mạnh, cha ta lại là cấp trên trực tiếp của hắn, dù Kiều Nham có yêu nàng ta đến đâu, cũng không dám vượt mặt ta.
Thẩm Lộ rất rõ, đi theo hai người sẽ có kết quả khác nhau thế nào.
Cho nên khi Kiều Nham muốn đuổi A Duẫn đi, nàng ta không chút do dự nắm lấy tay A Duẫn.
Kiều Nham tức giận đến phát điên, chỉ có thể để người ở lại.
Đêm đó, Kiều Nham đến Bạch Lộ Uyển.
Hắn hứa với Thẩm Lộ: "Ta sẽ ly hôn với nàng ta. Lộ Nhi, cho ta chút thời gian, bây giờ vẫn cần dùng đến cha nàng ta. Nhưng nàng yên tâm, ta hứa với nàng, sau này trong phủ chỉ có một mình nàng là nữ chủ nhân!"
Thẩm Lộ đẩy hắn ra, không bị dụ dỗ.
Kiều Nham bực bội rời đi.
Hắn vừa đi khỏi, A Duẫn lại đến.
A Duẫn ủ rũ cúi đầu.
Hắn nói với Thẩm Lộ, cha hắn đã gửi thư về, không cho hắn cưới một người phụ nữ đã từng kết hôn và đang mang thai làm vợ, ngay cả thiếp cũng không được.
Cho dù là thiếp thất, cũng phải phá bỏ đứa bé trước rồi mới nói, phủ tướng quân không dung thứ huyết mạch hỗn tạp.
Nếu không sẽ đuổi hắn ra khỏi phủ.
Hắn vùi đầu, mắt đỏ hoe.
Lòng Thẩm Lộ nhất thời lạnh lẽo.
Bàn tay đưa ra an ủi hắn cứ dừng lại giữa không trung, rồi chậm rãi hạ xuống.
Nàng ta không gặp A Duẫn nữa.
Đêm đó nàng ta kêu đau bụng, Kiều Nham vội vàng mặc quần áo chạy đến Bạch Lộ Uyển.
Mời đại phu đến, nói là bị kích động, cần phải an thai cho tốt.
Nàng ta rất yếu ớt, ôm chặt eo Kiều Nham nỉ non, không cho hắn đi.
Kiều Nham liền ở lại bên nàng ta cả đêm.
Thẩm Lộ hỏi hắn, lời trước kia nói còn tính không.
Kiều Nham mừng rỡ, đương nhiên là tính.