Chương 066: Vầng trăng trên trán Bao Chửng. (1)
Bao Chửng cười ha hả, ông ta luôn theo dõi Thiết Tâm Nguyên, sau khi biết y sửa đường, đồng thời nhận tin báo đội ngũ người Hồi Hột sắp đi qua, đoán rằng cường đạo chưa cam tâm sẽ ra tay lần cuối nên giăng mẻ lưới lớn bắt trọn ổ, tới lúc này hoạt động thanh trừng Di Lặc giáo mới thực sự kết thúc:” Lão phu đúng là tính hết tất cả, chỉ không ngờ thiếu mất vài rương cống phẩm.”
Thiết Tâm Nguyên cảm thấy điệu cười của Lão Bao chướng tai vô cùng:” Không nhìn ra Chu Thông lại là người của phủ Khai Phong, hắn sở dĩ tới xin dưa hấu ăn là muốn thăm dò phải không?”
“ Không chỉ Chu Thông, Hà bác sĩ cũng do lão phu phái tới, đáng tiếc bị Tạp Lạp Nhĩ bắn thương, nếu không làm gì có chỗ cho ngươi thừa nước đục thả câu?” Bao Chửng không giấu:
Thiết Tâm Nguyên vốn cho rằng kế hoạch của mình vô cùng kín kẽ, không ngờ bị Bao Chửng nhìn thấu hết còn lợi dụng ngược lại, chỉ muốn kiếm kẽ hở mà chui vào.
“ Không cần thất vọng, ngươi cũng bản lĩnh lắm, dám trộm đồ dưới vành mắt lão phu, lại còn xóa dấu vết thành công, nếu không có ả vương Bà Tích tham tài đó để lộ, lão phu e rằng phải gánh cái tội danh tham ô bốn rương cống phẩm rồi.”
Nhắc tới chuyện này Thiết Tâm Nguyên có chút tức giận, chất vấn:” Phủ tôn ngài phát hiện ra Trương Tường có vấn đề muốn mượn tay học sinh trừ hắn đã đành, nhưng vì chọc giận học sinh, hại thảm Vương Bà Tích có quá lắm không?”
“ Hừ, trên đời này lão phu hận nhất là thứ gian phu dâm phụ, không dùng hình với cả Lý Xảo đã là nể mặt với ngươi lắm rồi. “ Bao Chửng cười gằn:” Đánh Vương Bà Tích, quả nhiên khiến ngươi lộ ra bản tính cục phân chó của mình cũng thơm hơn hoa nhà người khác. Còn ngươi, vì sao không xử trí cả hai tên nha dịch kia, ngoài ra lão phu muốn biết cách qua một đêm biến người khỏe mạnh thành xác không hồn, cách này có thể giúp lão phu trừ được nhiều phiền toái.”
Thiết Tâm Nguyên đứng dậy, chắp tay nói:” Một mình học sinh biết thứ này đã thương hại tới đạo trời rồi, phủ tôn không biết thì hơn, nếu không thiên hạ chẳng biết có bao nhiêu người chết uổng.”
“ Sẽ không có người chết uổng, chỉ có kẻ đáng chết, ngươi xem thiên hạ chúng sinh vô vàn, bọn họ như những con dê sống dưới sự chăn dắt của mục nhân, uống nước, ăn cỏ vui vẻ biết bao. Nhưng luôn có những con dê không giữ quy củ, chúng nghĩ cách xúi bẩy những con dê khác, muốn mình biến thành mục nhân mới ...”
Hôm nay Thiết Tâm Nguyên trải qua hai khổ nạn, một là nghe mẹ kể quá trình nữ nhân sinh con gian nan thế nào, giờ nghe Lão Bao giáo dục một bài chủ nghĩa ái quốc phong kiến thuần túy.
Theo như lời Lão Bao, toàn bộ kẻ bất pháp muốn lật nhào chế độ phong kiến đều đáng bị đầy vào u minh địa ngục chịu khổ.
“ Hủy Trương Tường, ngay cả huynh đệ tỷ muội của học sinh cũng thấy học sinh đáng bị sét đánh, còn đi giết cha hắn, ngài khỏi nghĩ nữa.”
Bao Chửng đột nhiên chuyển giọng ôn tồn như trưởng bối:” Ngươi có biết lão phu từng cho rằng, ngươi là nhân tuyển nắm giữ phủ Khai Phong tốt nhất không. Mặt ngươi đủ dầy, không ngại hủy danh dự ai, giết ai, tâm tư linh hoạt, thoải mái vùng vẫy trên triều, không như lão phu luôn bị người ta đàn hặc, ngồi ở vị trí này chỉ cần giữ trái tim công tâm vì nước thì ngươi còn làm được nhiều việc hơn lão phu.”
“ Giờ xem ra lão phu đã kỳ vọng vào ngươi quá cao rồi, Trương Tường là tên thực thái sự ma giả, cha hắn cũng thế, loại bí xã xưa nay lấy gia tộc làm mục tiêu truyền đạo ấy di hại vô cùng.”
Thiết Tâm Nguyên kiên quyết lắc đầu:” Đấy là chuyện của ngài, đừng ép lên đầu học sinh.”
Bao Chửng lạnh nhạt nói:” Không cần tới ngươi, Trương Quả bóp chết nhi tử, làm trái nhân luân đã bị đi đày ngàn dặm rồi.”
Thiết Tâm Nguyên rùng mình:” Ông ta có đi qua một nơi gọi là rừng Dã Trư không?”
Bao Chửng không hiểu:” Rừng Dã Trư ở đâu?”
Thiết Tâm Nguyên chỉ chỉ bầu trời âm u:” Là cái nơi thuận tiện cho quan sai giết người, nghe nói quan sai Đại Tống ta hay làm thế.”
Bao Chửng chỉ cười không đáp, lấy một yêu bài đồng ném cho y:” Cho ngươi, đây là quá mã bài, một loại yêu bài quan phủ cấp cho bách tính có công, xuất ra từ Đề hình ti, có thẻ bài này giới nghiêm bình thường, quan phủ kiểm tra không có sức ước thúc với ngươi.”
“ Quan trọng nhất là qua trạm thuế, có thứ này thuế lại sẽ không ngăn ngươi, khi đi xa có thể ở lại dịch trạm, ngang quan ngũ phẩm, lúc khẩn cấp có thể mượn ngựa của cấp cước dịch đệ, có thứ này ngươi thuận tiện hơn.”
Thiết Tâm Nguyên nghe thế ném lại như bị bỏng tay:” Học sinh không định rời Đông Kinh, cũng không định dùng thứ này làm việc bất pháp, phủ tôn thu lại đi.”
“ Ha ha ha, cứ cầm lấy rồi sẽ có lúc cần dùng, hiện giờ thanh danh của ngươi truyền khắp thế giới ngầm của Đông Kinh, người ta kháo nhau nhờ có ngươi liều mình một trận, phủ Khai Phong mới quét sạch được đạo phỉ xung quanh.”
Thiết Tâm Nguyên run rẩy:” Kẻ, kẻ nào độc ác như thế?”
“ Là lão phu.” Bao Chửng nói gọn, vỗ bàn đánh sầm, uy nghiêm quát:” Ngươi là Thái học sinh của Đại Tống, không lâu nữa sẽ tuyển chọn làm quan, ngươi hưởng thụ ân ngộ của hoàng đế, không đứng cùng bên với quan phủ, chẳng lẽ định làm đồng bọn của Di Lặc giáo, Bạch Liên xã, lục lâm đại đạo sao? Lão phu thấy ngươi là nhân tài có thể đào tạo, nên giúp ngươi chặt đứt tiếp xúc với những thành phần đó tránh tương lai đi vào ngã rẽ.”
Thiết Tâm Nguyên nghiến răng ken két:” Nhưng những kẻ đó tìm học sinh hoặc mẹ học sinh báo thù thì sao?”
Bao Chửng hừ một tiếng:” Bao năm qua lão phu giết ác ôn, trừ gian nịnh, diệt tham quan còn ít à, người nhà lão phu có ai là không sống khỏe mạnh? Phàm người làm việc lòng vô tư thì cần gì lúc nào cũng phải dè chừng phòng bị?”
“ Ngươi vì quốc gia diệt từ gian nghiệt, công với xã tắc, lợi cho bách tính thì có thể ưỡn ngực đi giữa đường phố, đám phỉ tặc toàn gan chuột, lần này sợ vỡ mật rồi, sao dám mưu sát ngươi?”
Lời của Bao Chửng nghe đường hoàng chính nghĩa lắm, nhưng loại căn bản không bận tâm tới tính mạng của bản thân hay người thân mới làm thế, còn mình và mẹ đều là ngọc quý, làm sao đi va chạm với đám ngói nát?
Thiết Tâm Nguyên quyết định từ nay về sau ra đường phải hết sức cẩn trọng, trang bị bản thân giống như hồi nhỏ đối phó với biến cố bất ngờ.
(Chú: Đây là khu rừng Lâm Xung bị hai anh quan sai đưa vào tâm sự)