Bị người thanh niên trào phúng như vậy, làm cho ông chủ không chút tự nhiên, ngượng ngùng nói:
"Tiểu Ngả đã theo tôi hơn mười năm rồi, không có khả năng không có tình cảm.""Tôi thấy ông có cảm tình với nàng thí đúng hơn? Tiểu Ngả này nhìn giống một người máy, không có cảm xúc" Người thanh niên nhàn nhạt nói.
Sắc mặt ông chủ nhất thời trở nên ngưng trọng, nhưng mà cũng không thể cãi, không sai, Tiểu Ngả là do một tay ông bồi dưỡng ra, máu lạnh không có tư tưởng, bọn họ chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ, không hơn không kém gì một cái máy.
Có thể nói Tiểu Ngả giống như bị tự kỷ, không có suy nghĩ gì cả, giống như một cái máy chỉ biết nhận lệnh, không có tình cảm, chih3 biết cảm giác của bản thân, ngoài ra, không còn gì cả.
Trong đầu của nàng, chỉ đơn giản hai vấn đề là nhận lệnh và chấp hành nó.
.
Vương Tiếu Yên nằm trong lòng ngực của Dương Minh, hưởng thụ cái cảm giác này, lần đầu tiên lên giường với Dương Minh, ít nhiều gì cũng có cảm giác là do thua cuộc, nhưng mà bây giờ, Vương Tiếu Yên lại thích cái cảm giác này, thậm chí là thời gian không có Dương Minh ở bên cạnh, nàng ta còn có chút chờ đợi.
Số phận về sau sẽ như thế nào, không ai có thể nói rõ cả. Vương Tiếu Yên thậm chí có một xúc động, nếu sau này Hắc Hồ Điệp thật sự không thể trở thành tổ chức đứng đầu thế giới, thì nàng sẽ bỏ trốn với Dương Minh, không còn muốn quan hệ với gia tộc nữa.
Nhưng mà, đây chỉ là suy nghĩ thoáng qua của Vương Tiếu Yên mà thôi, nàng ta cũng biết rằng điều này không có khả năng. Thứ nhất, thế lực của gia tộc có thể nói là khổng lồ, thậm chí là bây giờ Vương Tiếu Yên cũng không xác định là có người của gia tộc đang theo dõi bên cạnh hay không nữa, nhưng hẳn là có!
Thứ hai, cũng chính là điều quan trọng nhất, Dương Minh có thể từ bỏ hết tất cả những gì hắn đang có sao? Đáp án hiển nhiên là không thể rồi, cha mẹ người nhà u ở Tùng Giang, hơn nữa hắn cũng có sự nghiệp của mình, các cô bạn gái của hắn đều là người Tùng Giang, Dương Minh không có khả năng bỏ trốn rồi.
Trừ phi là mình giết hết những người bạn gái bên cạnh hắn, nhưng mà cho dù như vậy, thì cũng xác định được một điều là Dương Minh sẽ giết mình. Cho dù không giết mình thì cũng không thể sống với mình được.
Nghĩ đến đây, Vương Tiếu Yên thở dài một hơi, cuộc sống con người thật kì quái, một người mà mình cảm thấy ghét không chịu được tự nhiên lại sinh hảo cảm với hắn, thậm chí còn đến mức là không muốn rời xa. Hơn nữa còn chỉ xảy ra trong một thời gian ngắn, làm cho tâm hồn của Vương Tiếu Yên không khỏi hoảng hốt. Có phải là mình đã lún quá sâu rồi không?
"
"Có người
" Dương Minh bỗng nhiên vỗ nhẹ vào mông của Vương Tiếu Yên, nhẹ giọng nói.
"Cái gì?
" Vương Tiếu Yên hồi phục tinh thần, nghe Dương Minh nói như vậy, thần kinh cũng khẩn trương lên.
"Có người lẻn vào biệt thự
" Dương Minh bình tĩnh nói: "Đi thôi, chúng ta cùng đi xem
"
Chỉ một âm thanh rất nhỏ, nhưng đã làm cho Dương Minh nhất thời cảnh giác, dùng dị năng nhìn thoáng qua ngoài, thấy bên ngoài biệt thự có một bóng người đang leo tường vào, rón rén xông vào đây, lúc này đang dùng dụng cụ mở cửa để vào.
Thần sắc Vương Tiếu Yên căng thẳng, nàng ta biết được năng lực của Dương Minh, tuy rằng không biết làm sao Dương Minh biết là có người lẻn vào, nhưng mà nghĩ rằng sẽ không sai.
Hai người nhanh chóng mặc áo ngủ vào, nhưng mà, Vương Tiếu Yên nhìn nhìn cái cổ áo, do dự hỏi: "Như vậy có thể đi ra ngoài không.
"
"Không sao, là nữ
" Dương Minh lắc đầu, mở cửa phòng, nhẹ nhàng lẻn ra ngoài.
"Nữ?
" Vương Tiếu Yên lẩm bẩm lại lời của Dương Minh, trong lòng cả kinh, ngay cả là nam hay nữ Dương Minh cũng đoán ra được?
Có thể là do lựa chọn đúng, cũng có thể nói là số trời, để cho mình gặp phải một quái thai như Dương Minh, quả thật lợi hại gấp trăm lần người thường.
Nhưng mà, Vương Tiếu Yên càng kỳ quái, một người lợi hại như vậy tại sao lại không tham gia bất kỳ tổ chức nào, là một đại hiệp độc hành? Sao lại gia nhập một tổ chức sát thủ nho nhỏ như vậy chứ?
Ngẩm lại, Vương Tiếu Yên cảm thấy may mắn, đúng vậy, thật sự quá may mắn!
Đi theo Dương Minh xuống lầu, Dương Minh có thể nhìn trong bóng đêm, còn Vương Tiếu Yên thì quen thuộc nhà của mình, cho nên hai người không cần bật đèn cũng có thể hành động như thường.
Tiểu Ngả từ nhỏ đã được trải qua huấn luyện đặc biệt, cho nên thị giác và thính giác vô cùng nhạy bén. Tuy rằng Tuy rằng Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng mà, cho dù chuyên nghiệp cỡ nào thì trong đêm khuya ở một biệt thự yên tĩnh thì không có khả năng đi lại không phát ra tiếng động.
Chỉ một âm thanh rất nhỏ thôi cũng khiến cho Tiểu Ngả cảnh giác.
Kiểm tra mọi nơi một chút, Tiểu Ngả lắc mình, núp sau rèm cửa sổ phòng khách.
Bởi vì vóc người nhỏ nhắn, cho nên sau khi trốn ở rèm cửa, Tiểu Ngả không để lộ ra bất kỳ cái gì, rèm cửa cũng không lòi ra dấu vết nào.
Dương Minh và Vương Tiếu Yên đi xuống lầu, thấy bên trong phòng khách không có kẻ nào, cửa lớn cũng đã được Tiểu nGả đóng lại, tất cả đều yên lặng, không có dấu vết bị người ngoài đột nhập vào.
Vương Tiếu Yên kiểm tra một chút, cũng không phát hiện ra có gì không thích hợp, nhưng mà Dương Minh đã lên tiếng: "Ra đi, tôi không muốn ra tay
"
Yên tĩnh, sự yên tĩnh của màn đêm, không một tiếng động.
Dương Minh cười nhạt một tiếng, trực tiếp đi đến hướng rèm cửa sổ, dị năng không phải đồ trang trí, trong thời khắc mấu chốt luôn có tác dụng rất lớn.
Nhưng mà, không đợi Dương Minh đến gần, rèm cửa sổ đã động trước. Một phóng đen phóng ra từ trong rèm cửa, trong tay cầm một con dao sáng bóng, đâm tới hướng Dương Minh.
Dương Minh không dám chậm trễ, nhìn tư thế của cô gái này, chỉ biết rằng nàng ta đã được huấn luyện nghiêm khắc, cũng không phải loại người đơn giản, vội vã lắc mình qua một bên, tránh một kích của cô nàng này.
Cô gái này nhìn rất đẹp, mũi cao thẳng, con mắt to tròn rất là moe, thế nhưng tựa hồ như thiếu cái gì đó, làm cho người ta có cảm giác không được tự nhiên.
Nhìn thấy Dương Minh tránh né, cô gái cũng không hề kinh ngạc, thậm chí là không có bất kì biểu tình gì trên mặt, tựa hồ như đây chẳng phải là một chuyện gì ghê gớm, giơ con dao lên một cách máy móc, đâm đến hướng Dương Minh lần nữa.
"Cô là người sao? Là ai phái cô đến?
" Lúc Dương Minh hỏi cái này, đã tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm vào cô gái, hy vọng có thể thấy được điều gì, nhưng mà không ngờ lại làm cho hắn thất vọng.
Cô gái căn bản là không có biểu tình gì, sau khi nghe câu hỏi của Dương Minh xong, cũng không có bất kì sự dao động gì, điều này làm cho kế hoạch muốn dùng dị năng để tra xét cô gái của Dương Minh thất bại.
Nhưng mà, trong lòng Dương Minh cũng cảnh giác lên, cô gái ngoại trừ dùng dao đâm mình liên tục thì không có bất kỳ động tác khác! Thậm chí trong mắt đều có vẻ giống như chết lặng, không có biểu tình gì cả, tuy rằng hai mắt của cô ta to tròn và rất moe, nhưng mà lại có vẻ như vô cảm. không có bất kỳ một tia cảm xúc nào trong đó.
Tử sĩ! Trong lòng Dương Minh chấn động, không tự kìm hãm nghĩ đến hai chữ này! Tuy rằng chưa gặp qua tử sĩ chân chính, nhưng trong tư liệu mà Phương Thiên đưa cũng đã từng đề cập đến vấn đề này.
Tử sĩ, hoặc gọi là cảm tử đội, nói về những người đánh thuê, có thể vì báo ân hoặc cũng vì tiền mà bán mạng cho một quý tộc hoặc cho một người chủ nào đó, nhiệm vụ cơ bản là đột kích hoặc là ám sát.
Bọn họ làm những chuyện này, hoặc là tự nguyện hoặc là bị ép buộc, nhưng nói chung là trước khi chấp hành nhiệm vụ đều uống thuốc độc, hoặc là giấu thuốc độc trong răng, nếu như thất bại thì sẽ tự sát vì sợ bị bắt được.
Nhưng mà, đó là loại thông thường, có một loại tử sĩ khác ghê gớm hơn, được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, điểm khác biệt so với tử sĩ ở trên chính là, những người này đã được bồi dưỡng từ nhỏ, bị tiến hành tẩy não, bọn họ dường như là một cái xác không hồn, mỗi ngày chỉ làm đúng một việc, đó chính là kiên quyết nghe lời của ông chủ!
Bọn họ không có suy nghĩ, không có chủ kiến, hoàn toàn giống như một cái máy. Loại tử sĩ này, cũng là loại khó đối phó nhất, bởi vì bọn họ không sợ chết, khó chơi hơn loại tử sĩ ở trên hay là lính đánh thuê nhiều!
Nghĩ đến đây, Dương Minh không còn muốn ra tay lưu tình nữa, khi mà cô gái mặc đồ đen này cầm dao đâm đến hắn lần thứ hai, Dương Minh đã bổ một chưởng thật mạnh vào các đầu ngón tay trên bàn tay cầm dao của cô ta, con dao liền rơi xuống đất.
Tuy rằng Dương Minh là loại người thương hoa tiếc ngọc, nhưng mà cũng phải chia đối tượng, cái kia chỉ là đối với những cô gái bên cạnh hắn, còn với một cỗ máy giết người, nếu thương hoa tiếc ngọc chỉ đổi lấy lại sự tàn nhẫn mà thôi.
Dương Minh dồn sức đánh vào đầu bàn tay của cô gái, làm cho cô ta nhất thời bị lảo đảo, còn con dao thì bị rớt xuống đất, nhưng mà, không biết cô ta móc từ đâu trên người ra một con dao thứ hai, tuy rằng bị Dương Minh đánh rất đau, nhưng mà ngay cả kêu thành tiếng cũng không có, chỉ hừ nhẹ một tiếng, rồi cầm lấy con dao chém xuống cánh tay phải của Dương Minh.
Dương Minh rút tay tránh né, trong lòng cũng xác định vài phần. Có thể suy đoán của mình không sai, đây là một tử sĩ, là một tử sĩ được tẩy não và trải qua huấn luyện nghiêm khắc!
Dương Minh càng nghĩ càng lộn xộn, kẻ thù của mình chỉ có mấy người, dùng đầu ngón tay cũng có thể đếm hết được, Vương gia đã xong đời, Âu Dương gia ở tỉnh P đã bị mình tiêu diệt, Ngụy Đức Khang thì bị nổ chết, Ngụy Tiến thì đã đi nước ngoài. rốt cục là ai muốn đối phó mình. chờ một chút, bây giờ là nhà của Vương Tiếu Yên, chẳng lẽ mục tiêu của cô ta là Vương Tiếu Yên?
Người mà Vương Tiếu Yên đã trêu chọc rốt cục là người có thế lực như thế nào? Từ sự kiện ở Macao lần trước đã có thể nhận ra, Vương Tiếu Yên thật sự có một kẻ thù, nhưng mà hai người đánh lén Vương Tiếu Yên không có cùng đẳng cấp với cô gái này.
Hai người ở Macao cùng lắm chỉ là một sát thủ, nhưng cô gái này lại là một tử sĩ! Ông chủ đứng sau có thể huấn luyện ra một người như vậy, đương nhiên cũng không tầm thường rồi.
Vương Tiếu Yên chỉ là một thủ lĩnh của một tổ chức sát thủ nho nhỏ, làm sao mà lại gây thù kết oán với một người ghê gớm như vậy đượ?
"Tôi hỏi cô một lần nữa, là ai phái cô đến, bằng không tôi sẽ không khách khí, đừng tưởng rằng cô là con gái thì tôi sẽ không dám làm gì cô
" Dương Minh cười nhạt một tiếng nói: "Cái tôi am hiểu nhất chính là Bóp Zú Long Trảo Thủ vào Kim Cương Liêu Âm Thối!"