Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1080: Đều mang ý xấu

Thật ra, tại một nơi chiến loạn như nước X, các chức tước ở đây đều được tự phong cả, thậm chí là một người chỉ cần có một lực lượng vũ trang hơn một ngàn người, cũng có thể tự phong quân hàm chức vụ các loại.

Trong một nước nho nhỏ và chật hẹp như vậy, khả năng t? ồn tại hơn mười tướng, thậm chí là nhiều hơn cũng chẳng sao. So với những quốc gia khác, ám sát một thủ lĩnh ở đây cũng không phải là một việc khó gì, những tên thủ lĩnh này tuy rằng có lực lượng vũ trang mạnh mẽ, nhưng mà chỉ dựa vào hàng nóng để chiến đấu, còn thực lực cá nhân thì chẳng có bao nhiêu cả.

Nhưng mà, cho dù là vậy, cũng không có mấy sát thủ dám nhận nhiệm vụ này, bởi vì sát thủ coi trọng nhất là kỹ xảo, chứ không phải là liều mạng. Bọn họ giết người tuy lợi hại, nhưng mà thường dựa vào hoàn cảnh và những yếu tố xung quanh.

Trong một nơi đầy rẫy chiến loạn như vậy, thì càng chẳng có ai dám nhận nhiệm vụ này, nguyên nhân rất đơn giản, sát thủ tuy rằng có thủ đoạn ám sát cao tay, nhưng mà phần lớn đều không am hiểu xung đột chính diện, nhất là đấu với vũ khí nóng, một đám lính cầm súng bắn một người, cho dù có lợi hại thì cũng bị bắn thành cái mền mà thôi.

Cái này cũng là nguyên nhân mà tên tướng quân Kars dù có ra tiền thưởng cao nhưng cũng chẳng ai dám nhận, ai mà dám lấy mạng ra đùa chứ? Không làm được nhiệm vụ thì thôi, mà chết trong lúc đạn lạc thì mới khổ.

Khi Dương Minh đến đây, điều đầu tiên hắn muốn làm chính là đi gặp tướng quân Kars, dù sao thì Dayton ở đâu hắn cũng không biết, hắn muốn kiếm thêm một chút tư liệu nữa.

Người nước ngoài tại nước X tương đối nhiều, cho nên hai người châu Á như Dương Minh và Vương Tiếu Yên cũng không gây sự chú ý. Những người này cũng giống như bên gia đình của Hoàng Nhạc Nhạc, đến đây để làm ăn. Có rất nhiều người cho rằng, trong một quốc gia đầy chiến loạn này lại là một thiên đường để kiếm tiền, nhưng mà sau khi táng gia bại sản xong bọn họ mới phát hiện ra, quy tắc trò chơi ở đây căn bản không phải là thứ bọn họ có thể theo được.

Ở chổ này, quan hệ, tiền tài đều không dùng, cho dù bây giờ có quen biết với tổng thống tối cao thì sao, nói không chừng hai ngày nữa hắn sẽ bị lật đổ, thì mạng lưới quan hệ xây dựng lâu nay cũng uổn phí.

Mà tiền tài thì càng không dùng được, có tiền nhiều thế nào đi nữa, thì cũng chỉ là bịch tiền di động mà thôi, chỉ có một lực lượng vũ trang cường đại trong tay thì mới có thể đứng vững tại một quốc gia như vậy.

Cho nên, những gia tộc giống như nhà của Hoàng Nhạc Nhạc, đến đây để làm giàu, mà chỉ cần chính quyền thay đổi một cái, là vinh quang của bọn họ cũng đi theo luôn.

Đương nhiên, trừ cái mỏ kim cương của Phương Thiên, bất luận là lực lượng nào lên giành chính quyền, thì bọn họ cũng không ngu đến mức đi đắc tội với vua sát thủ, người như vậy lấy lòng còn không kịp, làm sao mà dám đắc tội? Đắc tội với một người như vậy không có chổ tốt cho họ.

Cho nên, khi tướng quân Kars lên, vẫn không thu hồi lại quặng kim cương, không chỉ như thế, còn tự mình gọi điện đi, làm ra một loạt hành vi biểu lộ, hắn không đắc tội nổi với Phương Thiên.

Tuy rằng tướng quân Dayton ở đâu thì Dương Minh không biết, nhưng mà tướng quân Kars thì dễ dàng tìm được.

Nước X không có giao tiếp nhiều với bên ngoài, cho nên Dương Minh cũng chỉ có thể dựa vào phiên dịch của chính mình mà t? hôi, không thể lên mạng mà dò tìm được.

Nhưng mà, trước đó Phương Thiên đã lấy bản đồ quân sự của nước X từ chổ của tướng quân Kars, cho nên Dương Minh có thể dễ dàng tìm được thủ độ của nước X, trong thành phố thì tương đối hỗn loạn, dân chúng vì muốn sinh tồn nên đã gia nhập vào các lực lượng có thế lực lớn, chứ nếu không khó mà sống nổi.

Ở đây không có xe buýt hay gì cả, chỉ có những chiếc xe tải cà tàng của quân đội làm phương tiện di chuyển, đương nhiên, những chiếc xe này đã được chính quyền Kars cho phép sử dụng.

Dương Minh và Vương Tiếu Yên đón một chiếc xe như vậy, hỏi rõ phương hướng chạy của xe, xong rồi hai người ngồi phía sau, chiếc xe chạy đến nước X.

Tiền thông dụng ở đây không giống với các nước ở châu Phi, dùng chủ yếu là đô la Mỹ, nhưng mà trước đó Dương Minh cũng đã chuẩn bị một ít rồi, tiền phí ngồi xe mỗi người là ba đô la, còn lại thì coi xa gần mà tính tiếp.

Đây là lần đầu tiên Dương Minh đến một quốc gia chiến loạn như vậy, nhưng mà cũng còn tốt hơn trong tưởng tượng của hắn một chút, Dương Minh vốn tưởng rằng, trong các quốc gia chiến loạn này thì trực thăng máy bay xe tăng chạy ầm ầm, chổ nào cũng là phế tích.

Nhưng mà, bây giờ xem ra thực tế không phải là vậy, tốc độ phát triển của thành phố tuy không cao lắm, đại khái là có nhiều nhà được xây theo kiểu của thập niên tám mươi, nhưng mà cũng ngay ngắn rõ ràng.

Nghĩ đến thời gian các lực lượng vũ trang xung đột với nhau, cũng sẽ chọn những chổ thưa thớt ít người, cho nên không phá hủy hết kiến trúc nơi này.

Chứ nếu không, phá hết các tòa nhà rồ, cho dù có thu được chính quyền thì cũng không phải là chuyện tốt gì, nếu mà xây lại thì phải tốn rất nhiều tiền, cái này đối với một chính quyền non trẻ cần rất nhiều tiền để củng cổ bản thân thì quả thật là một con số trên trời.

Cho nên, dù chính quyền có thay đổi kiểu nào, thì những thành phố tòa nhà này cũng sẽ không bị phá hủy quá nhiều, nhưng dù là vậy thì nhìn hàng quán trên đường cũng rất là vắng vẻ.

Trên đường đi, còn có những người địa phương lái xe, nhưng mà khi bọn họ nhìn thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên thì vẫn tiếp tục đi, không có thấy gì kì lạ.

Bản đồ nước X không lớn, thậm chí là còn không bằng một tỉnh trong nước, cho nên, xe nhanh chóng đến được thủ đô nước X.

Dương Minh và Vương Tiếu Yên xuống xe, đi đến chổ chính phủ của tướng quân Kars, chổ này dễ dàng tìm được, vì chỉ cần hỏi người đi đường là biết.

Cho dù chính quyền có thay đổi, thì tòa nhà cầm quyền vẫn sẽ nằm ở đây.

Lúc đến mới phát hiện ra, tòa nhà này không phải xa hoa, thậm chí là có chút cũ nát, nhưng mà cũng có thể hiểu được, mỗi tổng thống ở đây đều không ngồi được lâu, cho nên cũng không có đầu tư dài hạn xây dựng lại tòa nhà này.

Có thể là một năm, có thể là năm năm, cũng có thể là một tháng, lúc nào thì chính quyền cũ cũng có thể bị thay đổi.

Nhưng mà, trước cửa ra vào đều có binh lính canh chừng nghiêm ngặt, Dương Minh và Vương Tiếu Yên là do tướng quân Kars mời đến, cho nên có thể nghênh ngang? đi qua cửa lớn.

Nhưng mà, Dương Minh bây giờ cũng không trực tiếp bộc lộ thân phận, mà chọn cách lén vào trong, cứ như vậy, cũng có thể biểu hiện năng lực của mình và Vương Tiếu Yên, về phương diện khác, cũng có thể tạo thành uy hiếp cho tướng quân Kars, để cho hắn không coi thường mình.

Như vậy, về sau đàm phán về mỏ vàng của Hoàng Nhạc Nhạc, Dương Minh cũng có thể nắm quyền chủ động.

Về phần uy hiếp tướng quân Kars, Dương Minh làm vậy bởi vì còn có một nguyên nhân khác, chỉ là bây giờ chưa phải là thời cơ tốt, cho nên Dương Minh cũng không nói gì với bất kỳ một ai bên cạnh.

Tuy rằng thoạt nhìn lính gác ở đây đều cầm súng và cẩn thận, nhưng mà nếu thật sự nói về mức độ an toàn thì những người này còn kém xa một bảo vệ cửa ở chính phủ một nước lớn.

Những người này đều được chọn ra từ trong quân đội của chính quyền, cũng không được huấn luyện gì cả, cho nên khi Dương Minh và Vương Tiếu Yên đột nhập vào bên trong, cũng chẳng ai phát hiện ra.

Dương Minh móc tư liệu của tướng quân Kars ra coi, là một người châu Âu hơn bốn mươi tuổi, nhưng mà đã thành lập lực lượng vũ trang tại nước X từ rất sớm, rốt cục đến đầu năm nay mới có thể thành công, khống chế được chính quyền nước X.

Dương Minh dùng dị năng nhìn thoáng vào bên trong tòa nhà, dễ dàng tìm được phòng làm việc của tướng quân Kars, lúc này Kars đang ngồi trong phòng, lật lật bản đồ quân sự, cau mày đánh dấu ký hiệu trên bản đồ.

Loại hình chính phủ này thoạt nhìn bên ngoài rất nghiêm ngặt, nhưng bên trong lại chẳng có gì, trong phòng làm việc ngoài trừ Kars ra thì chẳng có bất kì người nào bảo vệ, thậm chí là ngay cả quản chế cũng không có.

Dương Minh và Vương Tiếu Yên đơn giản là treo lên cửa sổ phòng làm việc ở lầu hai, sau đó thoải mái đi đến phòng làm việc của tướng quân Kars.

Dương Minh gõ cửa phòng, bên trong truyền ra tiếng của Kars: "Mời vào"

Kars nói tiếng anh, nhưng mà Dương Minh cũng đã học sơ sơ qua về tiếng anh giao tiếp, vả lại hắn là sinh viên đại học mà, cho nên cũng có thể nghe hiểu được một số câu nói đơn giản.

Dương Minh và Vương Tiếu Yên trực tiếp đẩy cửa vào, dưới ánh mắt kinh ngạc của tướng quân Kars, đỉnh đạc ngồi lên trên ghế sa *** đối diện bàn làm việc của Kars.

"Các người…" Kars sửng sốt, tay mò xuống khẩu súng bên hông theo vô thức.

"Không nên xúc động!" Vương Tiếu Yên móc lấy khẩu súng của Ngũ Lang ra, nhắm ngay đầu Kars.

Động tác của Kars liền dùng lại, sắc mặt cũng trở nên khó coi, bởi vì có họng súng đang nhắm vào hắn, cho nên hắn ta cũng không có bất kỳ cử động nào, chậm rãi giơ tay lên.

"Là ai phái các người đến? Dayton? Hay là…" Tướng quân Kars không hổ là tướng quân nhiều năm, có thể khôi phục thần sắc ngay lập tức.

"Các người là do Phương tiên sinh phái đến?" Hắn ta hít một hơi? vào, sau đó hỏi.

"Đúng vậy… cho nên nói ông không cần xúc động" Dương Minh cười cười, quay đầu nói: "Yên Yên, buông súng xuống di"

"Làm tôi sợ muốn chết, nhưng mà các người rất lợi hại!" Tướng quân Kars nói: "Nếu như là do Dayton phái đến, tôi hẳn là đã chết"

"Phòng thủ của ông không nghiêm mật" Dương Minh nhàn nhạt nói: "Người ta muốn vào thì dễ như trở ban tay, nếu như có tiền thì nên trang bị thêm hệ thống máy quay đi, nếu không, rất có thể chết lúc nào mà không biết. Đương nhiên, cho dù có hay không có hệ thống đó thì cũng không có ý nghĩa gì với chúng tôi"

Tướng quân Kars thất kinh, giơ tay lau mồ hôi trên trán, nếu như bọn Dương Minh là người của Dayton thì mình đã chết queo rồi.

Dương Minh cũng không nghĩ rằng mức độ phòng vệ của chính phủ nơi đây lại tồi tệ như vậy, người bên ngoài tuy nhiều nhưng chỉ dùng để hù người.

"Tôi sẽ nhanh chóng làm, Dương tiên sinh, cảm ơn ngài đã nhắc nhở!" Tướng quân Kars cũng không dám tỏ vẻ trước mặt Dương Minh, vội vã đứng dậy, vô cùng cung kính nói: "Dương tiên sinh, lúc nào ngài hành động?"

"Đưa tư liệu của Dayton cho tôi, sau đó đưa cho tôi một chiếc xe là được" Dương Minh nói: "Nhưng mà lần này, tôi đến nhận mỏ kim cương của Phương tiên sinh, có vấn đề không?"

"Không có, không có!" Tướng quân Kars lắc đầu nói: "Quặng mỏ rất tốt, có thể khai thác bất cứ lúc nào"

"Tôi còn tưởng rằng ông đã bán cho người khác rồi chứ" Dương Minh cười nói: "Tôi nghe nói ở đây thay đổi chính quyền thì sẽ thu hồi lại những thứ này để bán lại"

"A…." Kars nhất thời xấu hổ, cười trừ nói: "Thu của ai, cũng không dám thu của Phương tiên sinh, ngài và Phương tiên sinh nếu muốn mạng của tôi, chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?"

"Ông hiểu là tốt rồi, còn tưởng không biết chứ" Dương Minh thu lại vẻ cười đùa nãy giờ, sắc mặt nhất thời trở nên nghiêm túc.

Tướng quân Kars không hiểu tại sao Dương Minh lại đột nhiên nói mấy cái này, nhưng Dương Minh là người hắn tuyệt đối không đắc tội nổi, cho nên đành phải xấu hổ cười cười, cũng không biết nói gì nữa.

"Được rồi, không nói cái này nữa, nói về chuyện ám sát đi" Dương Minh bây giờ cũng không cần nói nhiều, chỉ cần đe dọa Kars một chút là đủ rồi, về phần chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc, chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ rồi giải quyết cũng không muộn.

Làm nhiệm vụ lần này, Dương Minh cũng đã tính trước, cho nên đã kêu đám Lý Cường đến châu Phi, vừa thu hồi lại quặng mỏ kim cương, vừa thành lập một lực lượng vũ trang.

Nhưng mà, cho dù lực lượng này không mạnh, thì phỏng chừng tướng quân Kars cũng sẽ không dám đắc tội, chỉ là đám người Lý Cường yếu sao? Phỏng chừng là cho dù quân đội chính phủ cũng không phải là đối thủ của họ.

Về việc đến đây của họ, thì cũng không cần tốn nhiều sức như Dương Minh và Vương Tiếu Yên, bởi vì Dương Minh chỉ muốn họ đến, không cần phải trở về.

Cho nên, bọn họ đi bằng nhiều con đường đến châu Phi, sau? đó đi vào nước X một cách chính thức.

"Lực lượng của Dayton này tại phía đông nước X" Kars vừa nói, vừa chỉ tay vào trong bản đồ, đánh dấu lên trên mặt: "Gần đó ngoài lực lượng của Dayton, còn có một lực lượng khác, là lực lượng vũ trang riêng của Kevin Adams, cũng may là bọn chúng không hợp nhau, cho nên không liên hợp, nếu không thì lực lượng của chúng cũng không thể coi thường"

Kars vừa nói, vừa chỉ vào chổ của Kevin Adams, Dương Minh lẳng lặng quan sát vị trí của Kevin Adams, sau đó hỏi: "Cái tên Kevin Adams này có gây uy hiếp gì cho chính quyền của ông không?"

"Tạm thời thì chưa, Kevin Adams là một người rất bảo tư, chiếm lấy nam bộ của nước X, chiếm núi xưng vua, nhưng mà cũng không đánh ai, duy trì tình hình này liên tục nhiều năm. Hắn cũng không mở rộng thế lực ra" Kars trả lời.

"Thế lực của bọn chúng ra sao?" Dương Minh tiếp tục hỏi.

"Thế lực của Dayton mạnh hơn một chút, nhưng Kevin Adams cũng không yếu, bởi vì không có xung đột gì với bên ngoài, cho nên người của hắn bây giờ cũng không thể khinh thường, thật ra mọi người đều rõ ràng, hắn chỉ đang nghỉ ngơi dưỡng sức, nhưng mà trong khoảng thời gian tới có lẽ hắn sẽ không làm gì" Kars nói.

"Gần đó ngoài hai thế lực này ra, còn ai nữa không?" Dương Minh gật đầu, xem ra Kars không phải là một kẻ ngu, vẫn biết dùng cái đầu của mình.

"Không còn, chỉ có hai thế lực này. Nhưng bây giờ xem ra, Dayton tạo uy hiếp về tôi lớn hơn, lúc trước chúng tôi đối đầu, nhưng bây giờ tôi đã chiếm chính quyền, khẳng định là hắn không cam tâm, cho nên đối phó tôi là chuyện sớm muộn, tôi đương nhiên muốn ra tay trước" Kars nói.

"Ra tay trước? " Dương Minh nhún vai, cười nói: "Thật ra, không gạt ông, Dayton cũng đã treo giải giết ông! Chỉ là Phương tiên sinh vô tình chọn ông thôi!"

"A? Tên này cũng muốn thuê sát thủ giết tôi?" Kars nghe xong, nhất thời cả kinh: "Xem ra tôi thật sự không thể giữ hắn lại!"

Thế nhưng, ngay sau đó, Kars liền lâm vào trầm tư, sau khi mình giết Dayton, có xuất hiện một Dayton thứ hai hay không? Khi đó, mình không có sự trợ giúp của Dương Minh, thì nên làm cái gì đây?

Tuy rằng, ngày đầu tiên ngồi lên cái ghế này, Kars đã chuẩn bị tâm lý bị lật đổ, nhưng mà, ngồi càng lâu thì Kars càng lưu luyến.

Hắn không muốn xuống, hắn muốn tiếp tục ngồi trên cái ghế này, nhưng mà có một điều hiển nhiên rằng, đây không phải là sự thật. Bài học của lịch sử đã nói cho hắn biết, chậm thì năm năm, nhanh thì mấy tháng, thì cũng sẽ có người khác giành chính quyền.

Kars thở dài, trong lòng mộng tưởng, nếu như Dương Minh là một người bên cạnh mình thì thật tốt, cứ như vậy, mình cũng sẽ không sợ ai.

Nhưng mà, cái này hiển nhiên là không có khả năng rồi, người như Dương Minh tuyệt đối không thể làm lính của mình được, mình muốn làm lính người ta, người ta chưa chắc đã đồng ý.

Tuy rằng mình thoạt nhìn quyền thế hiển hách, nhưng mà tài phú của người ta cũng không ít hơn mình, ngoài ra, tất cả các tổng thống đời sau đều phải kính nể Dương Minh rất nhiều.

Sau khi đã có? được ảnh chụp và tư liệu của Dayton, Dương Minh liền chào tạm biệt Kars, kêu hắn ở đây chờ tin, còn vấn đề xe cộ, Kars đã chuẩn bị tốt.

Là một chiếc xe jeep cũ, nơi sản xuất không rõ, có thể là từ trong một bãi phế liệu cũ tái chế lại, nhưng mà trong xe có một phần văn kiện của Kars, có phần văn kiện này sẽ giúp giảm rất nhiều phiền phức, đi đường không gặp trở ngại.

Đương nhiên, đến địa bàn của Dayton và Kevin Adams thì cái văn kiện này sẽ không dùng được rồi.

Khi Dương Minh đi rồi, Kars bắt đầu trầm tư, hiên nhiển, Dương Minh đến làm cho tâm tư của hắn lung lay. Cho dù quyền thế không lớn như trong tưởng tượng, nhưng mà Kars cũng rất thích thú cảm giác này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất