Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1089: Lừa gạt liên hoàn

Lý Chí Thành, chúng ta quen biết đã lâu, tính tình của tôi ông cũng rõ!" Tướng quân Kars nói: "Chuyện này, tôi đã nể mặt của ông lắm rồi, không làm cho ông thất vọng! Nhưng mà, các người không tôi ra gì, bên tôi vốn đang khẩn trương tài chính, mà các người cứ kéo dài chuyện tiền thuê, tôi không có biện pháp, đành phải thu mỏ vàng lại bán cho người khac!"

"
Tướng quân Kars, bên tôi có chút khẩn trương về tài chính, cho nên mới bị trì hoãn, tài chính của chúng tôi hôm nay mới đến, ngày có thể dàn xếp một chút được không?" Lý Chí Thành khiêm tốn nói.

"
Dàn xếp không được, chuyện này tôi đã họp quyết định rồi" Kars nói: "Cái này không có biện pháp thay đổi! Nhưng mà, nể mặt bạn bè lâu năm, chuyện trước đó tôi nói sẽ đoạn tuyệt quan hệ với các người chỉ là lời nói lúc tức giận, sau này nếu có chuyện tốt gì, tôi sẽ thông báo cho ông!"

"
Cái này cũng được rồi!" Lý Chí Thành nghe thấy lời nói của Kars rất kiên quyết, cũng biết chuyện này trên cơ bản đã không còn hy vọng, cho nên Lý Chí Thành cũng không kiên trì, vì kiên trì cũng không có tác dụng.

Mà Kars đã nói, còn có thể giữ được quan hệ, về sau có chuyện tốt sẽ nghĩ đến mình, kết quả như vậy cũng tốt rồi, trước mặt Kars, Lý Chí Thành cũng không dám ho he nhiều.

"
Ừ, có việc liên hệ sau, tôi còn bận nhiều chuyện" Kars nói một câu có lệ, rồi cúp máy.

"
Haizzz!" Lý Chí Thành thở dài, xem ra chuyện này không thể thay đổi được rồi, chuyện mỏ vàng đành phải từ bỏ, nếu biết sớm có kết quả như vậy, tự mình đầu tư vào là được, không cần phải chờ Hoàng gia làm gì!

Nhưng mà, Lý Chí Thành đã đổ hết tất cả tức giận lên trên người của Hoàng Hiếu Phương, xem ra, nếu không phải tại Hoàng Hiếu Phương kéo dài, thì chuyện này đã sớm hoàn thành, tất cả mọi chuyện đều là do Hoàng Hiếu Phương gây ra.

Lý Chí Thành cầm lấy điện thoại, chuẩn bị mắng chửi Hoàng Hiếu Phương một trận, để giải mối hận trong lòng! Nhưng mà, khi điện thoại vừa chuyển, Lý Chí Thành liền nhanh chóng cúp điện thoại.

Một suy nghĩ tà ác xuất hiện trong đầu Lý Chí Thành! Ông ta suy nghĩ ra một cách vô cùng hiểm ác! Chính là cứ việc lấy tiền, rồi đổ hết cho nước X!

Ông ta cười gian, rồi cầm lấy điện thoại, gọi cho Hoàng Hiếu Phương: "
Hoàng tiên sinh à, thế nào rồi? Đã suy nghĩ chưa?"

Hoàng Hiếu Phương đang suy tư, nên làm thế nào để cho Hoàng Nhạc Nhạc vào khuôn khổ, nhưng mà trái lo phải nghĩ cũng không có biện pháp, đang suy nghĩ thì Lý Chí Thành gọi đến.

Hoàng Hiếu Phương khẩn trương nghe điện thoại, thấy giọng nói của Lý Chí Thành, liền vội vã nói: "
Lý tiên sinh, tôi không có biện pháp, ông cũng biết, Nhạc Nhạc, rất là bướng bỉnh, không nghe lời tôi!"

"
À, thật sự không được thì thôi" Lý Chí Thành cũng không cần Hoàng Nhạc Nhạc nữa, ông ta chỉ muốn thực hiện kế hoạch của mình: "Tôi đã thương lượng với Thiên Giai, chuyện tình cảm này, cần phải tự mình tranh thủ! Cho nên nó đã quyết định tự mình theo đuổi Nhạc Nhạc!?"

"
A! Như vậy thì quá tốt!" Hoàng Hiếu Phương nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng Lý Chí Thành muốn ép người, nhưng không ngờ lại chịu thỏa hiệp.

"
Haha, tôi cũng nghĩ vậy, mọi người cùng vui là được! Đúng rồi, tiền của ông chuẩn bị đến đây rồi, tướng quân Kars đang khẩn trương lắm rồi, ông cũng biết rồi đấy, chuyện này không thể chậm trễ được!" Lý Chí Thành cười ha hả nói.

"
Như vậy!" Hoàng Hiếu Phương bắt đầu đau đầu, không biết nên nói với Hoàng Nhạc Nhạc thế nào, thở dài một cái rồi hỏi: "Kỳ hạn cuối cùng là khi nào!"

"
Là buổi sáng ngày mai, nếu không đưa tiền, thì người ta sẽ thu mỏ vàng về, không cho chúng ta nữa! Cho nên ông phải nhanh lên!" Lý Chí Thành nói.

"
Được rồi, vậy để tôi suy nghĩ biện pháp!" Hoàng Hiếu Phương nhíu mày nói.

"
Ông nhanh lên!" Lý Chí Thành thấy sự tình đã thành, hài lòng nói: "Ông cứ gom tiền trước đi, khi nào xong thì gọi cho tôi!"

"
Yên tâm đi!" Hoàng Hiếu Phương gật đầu nói: "Trước ngày mai nhất định sẽ giao tiền cho ông"

Cúp điện thoại xong, Hoàng Hiếu Phương bắt đầu khổ sở! Kế hoạch đầu tư tại nước X, không ngờ lại bị ba đứa con phản đối, ngay ca thằng con trai cả Hoàng Vinh Thiên cũng không tán thành, bọn chúng đều muốn dùng tiền này để xây dựng lại tập đoàn, không muốn kiếm tiền từ mỏ vàng nữa!

Hoàng Hiếu Phương gọi điện thoại cho Hoàng Vinh Tiến, nhưng mà chợt nghĩ ra, con trai bây giờ không đứng về phía mình, thì làm sao mà chịu lấy tiền của Nhạc Nhạc ra đưa cho mình?

"
Đúng rồi!" Bóng đèn chợt sáng, trước đó Nhạc Nhạc không phải đã nói rồi sao? Chỉ cần đầu tư cho tập đoàn, là sẽ đồng ý!

Như vậy, mình cứ nói là dùng để đầu tư cho tập đoàn, sau khi lấy được tiền, thì chẳng phải là muốn làm gì thì làm sao? Nghĩ đến đây, Hoàng Hiếu Phương liền hưng phấn, vội vã ra khỏi phòng sách, đi đến phòng của Hoàng Nhạc Nhạc.

Hoàng Nhạc Nhạc đã được thả ra rồi, có thể sử dụng điện thoại, nhưng mà không gọi được cho Dương Minh, nên cũng không thể liên hệ với Dương Minh.

Nàng đâu biết rằng, Dương Minh bây giờ đang ở châu Phi, đang giúp nàng giải quyết chuyện châu Phi! Vốn muốn hỏi ý kiến của Dương Minh về việc sử dụng số tiền kia nhưng mà không gọi điện thoại được, Hoàng Nhạc Nhạc cũng bất đắc dĩ.

Nhưng mà, trong lòng nàng cũng rõ ràng, Dương Minh đã giao số tiền này cho nàng, cũng đã ngầm đồng ý để nàng tự do sử dụng nó, dùng như thế nào thì do nàng quyết định.

Mà trên thực tế, Dương Minh cũng đã nghĩ như vậy, lúc mà Dương Minh giao tiền cho Hoàng Nhạc Nhạc, cũng đã ám chỉ qua.

Mỗi ngày Dương Minh đều có rất nhiều chuyện, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc cũng biết, không liên hệ được với Dương Minh thì sẽ không kiên trì nữa, im lặng chơi game online tiếp, chờ Dương Minh chủ động liên hệ mình.

"
Cốc cốc cốc…" Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

"
Ai thế? Vào đi!" Tâm tình của Hoàng Nhạc Nhạc đang rất vui, ít nhất là cha đã đồng ý để Dương Minh đến nhà, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc cũng không? phiền muộn như trước.

"
Nhạc Nhạc, là cha!" Hoàng Hiếu Phương đẩy cửa vào.

"
Cha, sao cha lại đến đây? " Lý Chí Thành kỳ quái, cha có chuyện gì muốn nói với các con, đều gọi người hầu hay quản gia đi gọi, ít khi nào cha tự xuống lầu đến phòng của con cái.

"
Nhạc Nhạc, cha vừa suy nghĩ rất nhiều, có lẽ là cha quá cố chấp!" Hoàng Hiếu Phương ngồi xuống ghế đối diện Hoàng Nhạc Nhạc, hòa ái nói.

"
Ơ?" Hoàng Nhạc Nhạc sửng sốt: "Cha, cha đang nói cái gì vậy?"

"
Cha luôn cho rằng, gả con cho Lý Thiên Giai thì con sẽ hạnh phúc, nhưng bây giờ ngẩm lại, cái này là một suy nghĩ sai lầm!" Hoàng Hiếu Phương thở dài nói: "Con không trách cha chứ?"

"
Cha, con … con không có!" Hoàng Nhạc Nhạc nghe thấy cha nói như vậy, còn chủ động nhận lỗi, cũng không nói gì hơn.

"
Không có là tốt rồi!" Hoàng Hiếu Phương cười cưới, tiếp tục nói: "Hơn nữa, chuyện bên châu Phi, cha dự định không tiếp tục nữa, đã mất một lần rồi, cũng đã được bài học kinh nghiệm, nên cha nghĩ là từ bỏ!"

"
Cha, cha có thể nghĩ như vậy là quá tốt rồi!" Hoàng Nhạc Nhạc cười nói.

"
Ừ, nhưng mà bây giờ có chuyện cha muốn cầu con!" Hoàng Hiếu Phương khẽ thở dài một chút, giả vờ phiền não nói: "Chuyện này, chỉ có thể cầu con thôi!"

"
Cha, cha có chuyện gì cứ nói, con là con gái của cha mà, giúp được con sẽ giúp hết mình!" Hoàng Nhạc Nhạc xấu hổ nói.

"
Vậy cha nói!" Hoàng Hiếu Phương ngừng lại một chút, sau đó nói tiếp: "Chuyện là như vậy, cách đây một thời gian, chúng ta dùng tiền đầu tư vào mỏ vàng ở châu Phi đã phải mượn nợ một số tiền của ngân hàng!"

"
Đúng vậy, cái này con biết"! Hoàng Nhạc Nhạc gật đầu nói.

"
Bây giờ, bên chúng ta, ngân hàng đòi nợ, mà tài chính trong tập đoàn thì không đủ, cho nên con có thể lấy tiền của con ra, để trả cho tập đoàn được không?" Hoàng Hiếu Phương nói.

Như vậy"
Hoàng Nhạc Nhạc hơi hơi do dự, dù sao yêu cầu của cha cũng rất bình thường, tập đoàn của gia tộc đang gặp khó khăn, tài chính thiếu khuyết, việc này Hoàng Nhạc Nhạc không thể từ chối được.

"Nhạc Nhạc, vốn cha muốn được ăn cả ngã về không, tiếp tục đầu tư cho mỏ vàng, nhưng mà bây giờ ngẫm lại, bên này dù sao cũng có căn cơ, có gốc rễ, cho nên cha muốn xây dựng lại bên này!" Hoàng Hiếu Phương nói.

"Cha bảo đảm là không ép gả con cho Lý Thiên Giai? Không hạn chế tự do của con? Con có thể trở lại đi làm?" Hoàng Nhạc Nhạc đưa ra một loạt yêu cầu.

"Đương nhiên, cha sẽ không hạn chế con nữa, ngoài ra, con có thể trở về đi làm bất cứ lúc nào, về phần chuyện của Lý Thiên Giai, hắn nói hắn muốn dùng năng lực để theo đuổi con, vậy mặc kệ hắn, cho hắn cơ hội hay không là? chuyện của con!" Hoàng Hiếu Phương nói.

"Vậy được rồi!" Hoàng Hiếu Phương thấy cha nói về chuyện đầu tư cho tập đoàn cùng với lời nói bảo đảm của cha, cũng gật đầu, dự định lấy tiền ra.

Dù sao số tiền này được đầu tư lại cho tập đoàn, thì Hoàng Nhạc Nhạc cũng không suy nghĩ nhiều, cho dù Dương Minh có biết, khẳng định cũng sẽ tán thành, nhưng mà Hoàng Nhạc Nhạc đâu nghĩ rằng cha có thể lừa nàng!

Từ nhỏ đến lớn, cha luôn nói một là một nói hai là hai, tuy rằng có chút cố chấp và gia trưởng, nhưng mà chưa từng lừa gạt ai cả, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc không phát hiện ra một chút sơ hở, liền tin tưởng cha.

"Được, lúc nào chuyển tiền? Bên ngân hàng đã thối thúc lắm rồi" Hoàng Hiếu Phương nghe thấy Hoàng Nhạc Nhạc đáp ứng, trong lòng vui vẻ, sợ đêm dài lắm mộng, cho nên vội nói.

"Bây giờ đi, dù sao thì cũng có ngân hàng trên mạng mà, có thể chuyển tiền ngay được" Hoàng Nhạc Nhạc nói xong, liền vào ngân hàng trên mạng, bắt đầu nhập tài khoản và mật mã của mình.

Trong chớp mắt, Hoàng Hiếu Phương cảm thấy tim mình như muốn ngừng đậo, lần đầu tiên ông nói gạt con gái, lại là một chuyện lớn như vậy, nhưng mà, vì vinh quang sau này, Hoàng Hiếu Phương đành phải cắn răng chịu đựng.

"Cha, tài khoản của công ty bao nhiêu? " Hoàng Nhạc Nhạc hỏi.

"Tài khoản của công ty là…" Hoàng Hiếu Phương nói đến đây, liền chần chờ một chút, sau đó mới nói: "Như vậy đi, con gửi vào trong tài khoản của cha trước, chuyển đến tài khoản công ty tương đối phiền phức!"

"
Ừ, vậy cũng được!" Hoàng Nhạc Nhạc cũng không nghi ngờ, gật đầu nói: "Đọc số tài khoản của cha đi!"

Hoàng Hiếu Phương không chuyển vào tài khoản công ty, cũng vì sợ Hoàng Vinh Thiên tiến hành giám sát tài khoản của công ty, nêu như phát hiện ra được chuyển vào một số tiền lớn như vậy, sẽ đến hỏi mình, đến lúc đó khẳng định là bị lộ chắc.

Cho nên, để an toàn, Hoàng Hiếu Phương kêu Hoàng Nhạc Nhạc chuyển vào trong tài khoản riêng của mình, để cho Hoàng Vinh Thiên không phát hiện ra.

"Tài khoảng của cha là…" Hoàng Hiếu Phương đọc số tài khoản cho Hoàng Nhạc Nhạc, Hoàng Nhạc Nhạc chỉ cần gõ con số vào, sau khi Hoàng Hiếu Phương xác nhận lại xong, liền nói: "Không sai, có thể chuyển vào!"

Vì vậy, Hoàng Nhạc Nhạc liền nhấn nút chuyển, sau một hồi, hệ thống thông báo" Chuyển khoản thành công!"

"
Được rồi, cha, cha đi xác nhận đi!" Hoàng Nhạc Nhạc nói.

"Tốt tốt!" Hoàng Hiếu Phương bây giờ kích động đến mức không thể khống chế được rồi, sợ đứng trong phòng của Hoàng Nhạc Nhạc lâu quá sẽ lộ chân tướng ra, cho nên vội vã đi về phòng sách.

Hoàng Nhạc Nhạc cũng không nghĩ nhiều, sau khi chuyển khoản xong, tiếp tục ngồi chơi Bubble, chỉ là gần đây không liên hệ với Dương Minh làm cho nàng có chút phiền muộn, Hoàng Nhạc Nhạc bỗng nhiên nghĩ đến Vương Mi, không biết nàng ta bây giờ thế nào.

Đã lâu rồi không liên hệ với Vương Mi, thật ra trong khoảng thời gian bị giam cầm này, Hoàng Nhạc Nhạc thiếu chút nữa đã quên luôn người bạn tốt này?.

Cầm lấy điện thoại, gọi cho dãy số của Vương Mi ở Tùng Giang, điện thoại nhanh chóng được chuyển.

"Alo?" Bên kia điện thoại truyền ra giọng nói kinh ngạc của Vương Mi, dãy số này nàng không quen thu65oc, là một dãy số quốc tế đường dài.

"Vương Mi à, là mình, Nhạc Nhạc đây!" Lý Chí Thành nghe thấy giọng nói của Vương Mi, hài lòng nói.

"A! Là bạn à!" Vương Mi nhất thời kinh ngạc hét to: "Nhạc Nhạc, xảy ra chuyện gì vậy, lâu như vậy mà không gọi điện, còn tưởng rằng bạn quên mình rồi chứ!"

"
Nhà của mình có chút chuyện, mình phải quay về Singapo, cho nên vừa gọi điện được là gọi cho bạn ngay!" Hoàng Nhạc Nhạc áy náy nói.

"Thế nào, có giải quyết xong chưa?" Vương Mi lo lắng hỏi.

"Không có gì, cơ bản là giải quyết xong rồi" Hoàng Nhạc Nhạc nói: "Bên bạn thế nào? Có tốt không?"

"
Ừ, mình vẫn tốt, người bạn gái của Trương Tân có tìm đến mình" Vương Minh cũng không giấu diếm Hoàng Nhạc Nhạc, thẳng thắn nói.

"A!" Hoàng Nhạc Nhạc cả kinh, nghe Vương Mi nói như vậy, đột nhiên nghĩ đến mình, Dương Minh hình như cũng có bạn gái?

"Thế nào? Sợ rồi à?" Vương Mi nghe thấy tiếng hô của Hoàng Nhạc Nhạc, nhất thời buồn cười nói: "Dương Minh có không ít bạn gái đâu đấy!"

"
Có quan hệ gì với mình!" Hoàng Nhạc Nhạc khẩn trương phủ nhân: "Mình đâu có đi theo hắn về đâu!"

"
Haha! Thật ra chị Triệu, bạn gái của Trương Tân ấy, đối với mình rất tốt!" Vương Mi cười nói: "Cũng không có ghét mình, cũng không nói cái gì khó nghe cả"

"
Bạn sống tốt như vậy, mình cũng an tâm rồi" Hoàng Nhạc Nhạc gật đầu nói: "Đúng rồi, bạn biết Dương Minh gần đây thế nào không?"

"
Dương Minh? Thế nào? Hắn không liên hệ với bạn?" Vương Mi kỳ quái hỏi.

"Trước có liên hệ, nhưng bây giờ không gọi điện thoại được, mình không biết hắn đang ở đâu" Hoàng Nhạc Nhạc nói.

"À, đúng rồi, mình nhớ ra rồi, mấy hôm trước Trương Tân có nói, Dương Minh cần phải đi xa, đến châu Phi để liên hệ về chuyện khoáng thạch gì đó của công ty, đi được vài ngày rồi, có lẽ là vậy nên không gọi điện thoại được!" Vương Mi nói.

"Thì ra là vậy!" Hoàng Nhạc Nhạc nghe xong nhất thời thở phào, chỉ cần Dương Minh không có chuyện gì la tốt rồi, hơn nữa, Dương Minh đi châu Phi, có phải là để giải quyết chuyện của mình không? Tuy rằng nàng nghĩ Dương Minh không có khả năng quen biết người bên đó, nhưng mà nghe Vương Mi nói như vậy cũng rất cao hứng.

"Lo lắng cho hắn?" Vương Mi cười hỏi.

"Mình đâu có!" Hoàng Nhạc Nhạc đỏ mặt nói.

Vương Mi cũng không ép hỏi nữa, tiếp tục tâm sư chuyện xưa, hai người nói chuyện gần cả tiếng đồng hồ sau mới chịu cúp máy, và Hoàng Nhạc Nhạc cũng đem số điện thoại ở Singapo cho Vương Minh, để nàng ta rãnh có thể liên lạc.

…………….

Dương Minh và Lý Cường đi ra ngoài, cũng không đến cửa, đã thấy một đám binh lính đang giằng co với người của mình, vũ khí của đám lính nếu so ra thì còn k? ém rất xa so với người của hắn, hơn nữa bọn lính cũng không nhận ra Dương Minh, cho nên không dám làm càn, chỉ đứng ở cửa chờ Dương Minh đi ra.

"Xảy ra chuyện gì?" Dương Minh còn chưa nói gì thì Lý Cường đã bước ra quát hỏi.

"Báo cáo!" Một tên thủ hạ của Lý Cường chạy đến trước mặt Dương Minh, chào theo nghi thức của quân đội xong, liền nói: "Lý đại đội trưởng, những người này tự xưng là người của chính phủ tướng quân Kars, theo lệnh đến đây thu hồi mỏ vàng!"

"
Anh không nói với bọn họ, mỏ vàng này là của Hoàng gia bên Singapo, đã ký hợp đồng rồi sao?" Lý CƯờng hỏi.

"Không có, trước khi không có lệnh, chúng tôi không dám tùy tiện!" Người này nói.

Dương Minh ở bên cạnh gật đầu, những người này có tính kỷ luật rất cao, không tự tiện làm bậy.

"Vậy bây giờ anh cứ nói như vậy với họ!" Dương Minh nói.

"Vâng, Dương tiên sinh!" Người này hiển nhiên cũng biết Dương Minh là lão đại của Lý Cường, cho nên không chút do dự gật đầu, chấp hành lệnh của Dương Minh, chạy ra ngoài.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất