Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1150: Dụ dỗ mắc câu

"Mong rằng như vậy" Tôn Hồng Quân nhún vai, nhàn nhạt nói: "Ông muốn cái gì, tôi đều có thể cho ông, lúc nào thì thả chúng tôi đi?"

"Thả các người đi?" Điền Long lắc đầu: "Nếu đã làm, vậy thì đành phải ủy khuất cho các người một chút! Bây giờ thả các người ra, không phải là làm tăng phiền não cho tôi sao?"

"Cái ông muốn, đơn giản chỉ là sản nghiệp của Tôn gia, tôi ký tên vào, sang nhượng lại cho ông là được" Tôn Hồng Quân cũng đã rõ ràng, mấy năm này, mình đã quá ủy quyền rồi, cho nên mới mang đến kết quả này, thủ hạ của mình bây giờ đều rất có quyền lực, và những người này rất có thể là gián điệp do Điền Long cài vào, đến lúc này, cho dù mình còn giữ công ty, thì bên trong công ty cũng đã bị mấy người này làm cho tan nát hết rồi, cho dù giữ được, cũng chỉ còn lại một cái xác không.

Cho nên, nếu so ra, không bằng chứ giao những cái này cho Điền Long.

"Bây giờ chưa được, thả ông ra, ông sẽ mật báo cho Dương Minh và Bạo Tam Lập" Điền Long nói: "Khi nào tôi hạ được Tùng Giang, tự nhiên sẽ thả các người ra, nhưng mà bây giờ…. không riêng gì ông, Tôn Khiết tôi cũng muốn khống chế, để tránh cho nó liên hệ với Dương Minh làm lộ tin tức"

Nghe Điền Long nói xong, Tôn Hồng Quân liền khẩn trương lên, nhưng mà cuối cùng vẫn không nói gì, bây giờ, nếu kêu Điền Long tha cho Tôn Khiết, hiển nhiên là không có khả năng rồi, dù sao thì tha cho Tôn Khiết, rất có thể sẽ làm ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch của ông ta.

Tôn Khiết có khả năng sẽ mật báo cho Dương Minh, cuối cùng, thế lực bên Tùng Giang kia sẽ có sự đề phòng, cho nên, Điền Long vô luận thế nào cũng sẽ khống chế Tôn Khiết, mới có thể bảo đảm rằng kế hoạch bên Tùng Giang tiến hành thuận lợi.

Nghĩ đến đây, Tôn Hồng Quân cũng từ bỏ ý niệm kêu Điền Long buông tha cho Tôn Khiết, chỉ nói: "Đừng hại tiểu Khiết"

"Điền Long tôi nói thế nào cũng là một thằng đàn ông, không chém vợ con đạo lý này tôi vẫn hiểu, yên tâm đi, tôi sẽ không làm nó tổn thương" Điền Long có thể bảo đảm điều này, dù sao thì đã có giao tình với Tôn gia nhiều năm như vậy, lúc này cho dù có phản bội, thì vẫn còn giữ lại được chút tình.

Lúc này, Tôn Khiết đang rất là bấn loạn, không biết nên làm sao, thì đột nhiên nhận được điện thoại của Điền Long, Điền Long là người phụ trách chuyện hắc đạo của Tôn gia, Tôn Khiết đương nhiên là tin tưởng ông ta, cho nên không hề hoài nghi ông ta một chút nào.

"Tiểu thư sao? Tôi là Điền Long…." Giọng nói của Điền Long vẫn bình thản như cũ, tựa hồ như đang nói chuyện rất bình thường.

"Chú Điền!" Tôn Khiết đang muốn tìm m ột người để thương lượng chuyện của cha và Tôn Tam, đang lo tìm không được thì Điền Long lại chủ động gọi đến, Tôn Khiết đương nhiên là rất vui: "Chú Điền, chú đang ở đâu?"

"Bây giờ chú đang trốn, có người muốn gây hại cho Tôn gia, có thể cũng sẽ ra tay với chú!" Điền Long nói đến đây, nhỏ giọng thì thầm: "Tôn tiên sinh và Tam ca đều không liên hệ được, tôi hoài nghi hai người đã xảy ra chuyện"

"A!" Tôn Khiết nghe Điền Long nói vậy, vội vàng nói: "Đúng vậy, hồi nãy chú Tam có gọi cho con, nói là cha hình như đã gặp chuyện, nhưng nói được phân nửa thì tự nhiên cúp máy…."

"Haizzz, lần này không biết là ai muốn ra tay với chúng ta!" Điền Long thở dài nói: "Tiểu thư, bây giờ con ở đâu? Có an toàn không?"

"Con vốn muốn về Đông Hải, nhưng mà chú Tam nói đừng về, bây giờ con đang trên đường trở về Tùng Giang!" Tôn Khiết nói.

"Là như vậy…." Điền Long bảo: "Cũng đúng, thế cục bây giờ chưa ổn định, không biết có xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không, con cũng nên cẩn thận một chút!"

"Chú Điền, chú không sao chứ?" Tôn Khiết quan tâm hỏi, dù sao những người thân tín bên cạnh cha ra, ngoài Tôn Tam chỉ còn có Điền Long, cho nên Tôn Khiết rất lo lắng cho an nguy của Tôn Khiết.

"Chú vẫn tốt, chưa có chuyện gì, chổ bây giờ đang rất an toàn, tiểu thư, hay là chú qua đón con, chúng ta cùng nghiên cứu cách nào cứu lão gia!" Điền Long suy nghĩ rồi nói.

"Như vậy cũng tốt!" Tôn Khiết đáp ứng không nghi ngờ, dù sao thì an toàn của cha bây giờ mới là điều quan trọng nhất, vi vậy cũng gật đầu mà không nghĩ ngợi.

"Như vậy đi, con lái xe đến trạm thu phí lối ra vào đường cao tốc, chú sẽ lái xe đến đón con!" Điền Long nói.

"Tốt, vậy con đi liền!" Tôn Khiết gật đầu, cúp điện thoại, rồi tìm chổ quay đầu xe, trở về Đông Hải.

Điền Long cúp điện thoại, mỉm cười, Tôn Khiết thật sự quá tin tưởng ông ta, ngay cả một chút nghi ngờ cũng không có, vốn cho rằng cần phải tốn một chút sức, nhưng mà không ngờ rằng chỉ nói vài câu, đã làm cho nàng tự chui đầu vào rọ.

Trước đó, Điền Long sợ Tôn Khiết sẽ làm lộ tin tức, cho nên muốn bắt Tôn Khiết, nhưng mà Tôn Tam đã gọi điện báo cho Tôn Khiết biết, như vậy, Tôn Khiết khẳng định sẽ nghi ngờ, không xuất hiện đơn giản tại Đông Hải, cho dù có trở về Tùng Giang, sẽ cẩn thận ẩn núp, không lộ mặt ra, và như vậy sẽ không dễ dàng bắt được Tôn Khiết.

Vì thế, Điền Long liền gọi cho Tôn Khiết, muốn thử ý của Tôn Khiết, nhưng mà, Tôn Khiết hiển nhiên là không nghi ngờ gì, vẫn tin tưởng Điền Long như cũ.

Nghe Tôn Khiết quan tâm đến an nguy của mình, Điền Long liền chộp lấy cơ hội, dùng lý do thương lượng việc cứu Tôn Hồng Quân, để dụ Tôn Khiết chủ động đến tìm mình! Quả nhiên, Tôn Khiết nhanh chóng đáp ứng, cứ như vậy thì không cần tốt nhiều sức, Điền Long đã dễ dàng bắt được Tôn Khiết.

Trong lòng Điền Long cũng vui mừng, Tôn Khiết à, con cũng đừng trách chú, nếu không phải ông chủ phía sau cho chú một cái bánh kem quá mê người, thì chú cũng sẽ không có? khả năng làm ra chuyện này.

Con người, luôn luôn đòi hỏi, lúc mà đã có thứ mình muốn rồi, lại mong có thứ khác. Địa vị của Điền Long bây giờ, đã là cao cao tại thượng trong mắt người khác, nhưng mà, chỉ cần Tôn gia còn, Điền Long cuối cùng phải phải phụ thuộc, là tay sai của Tôn gia, là người Hầu! Nếu có ngày Tôn gia khó chịu, sẽ một cước đá văng bọn họ ra!

Cứ như vậy, những cái của Điền gia, sẽ lập tức tan thành mây khói.

Điền Long lái chiếc Toyota của mình đứng chờ trên đường cao tốc, chiếc xe này mới mua năm ngoái, Điền Long rất thích chạy xe xin, nhưng mà cuối cùng vẫn không dám mua một chiếc xe đắt tiền, đây cũng chính là chổ đau xót của Điền Long.

Thân phận của ông ta, vô luận là chói mắt cỡ nào, thì trong mắt của người ngoài, cuối cùng vẫn chỉ là chó săn của Tôn gia, cứ như vậy, nếu lái một chiếc xe quá xịn, thì lại có vẻ rêu rao, cái này cũng là một nguyên nhân khiến cho Điền Long không bao giờ dám bỏ tiền mua một chiếc xe nào trên một triệu cả.

Vì thế, cho dù Điền Long có đổi xe thế nào, thì cũng chỉ nằm trong khoảng một trăm ngàn mà thôi, chiếc Toyota này tuy mới, nhưng mà cũng không phải là loại xe đỉnh cấp.

Điền Long dừng lại tại chổ trạm thu phí trên đường cao tốc, tuy rằng ở đây không thể dừng xe, nhưng mà bảng số xe của Điền Long rất nổi tiếng tại Đông Hải, nhân viên thu phí trên đường cao tốc nhìn thoáng qua một cái, đều mặc kệ luôn.

Bảng số xe này, cũng là một chổ đau lòng nữa của Điền Long, người của Tôn gia, ngay cả Tôn Chí Vĩ cũng có được bảng số xe mấy số 6 và số 8, còn bảng số xe của ông ta chỉ là một dãy số tùy tiện. (Bên Trung Quốc rất thích con số 8, bởi vì âm đọc của nó là bát, gần giống với phát, nghĩa là phát tài phát đại, cho nên dân làm ăn hay lão đại đều thích số 8, và dĩ nhiên, cái gì gắn số được đều có số 8. Ngược lại, dân chúng bên đó không thích số 4, vì nó là tứ, gần âm với tử, là chết, nên chẳng ai muốn. Mà hình như bên Việt Nam mình cũng có vụ này nữa)

Tuy rằng bảng số xe của ông ta cũng thuộc loại tốt ở Đông Hải, nhưng mà so thế nào cũng không bằng Tôn gia, ông ta không phải là không mua nổi một dãy số tốt, mà là không dám mua, sợ người của Tôn gia thấy lại để ý.

Tất cả cái này, hầu như đã tạo thành ngọn lửa phản bội của Điền Long, Điền Long khẽ thở dài một tiếng, mình có thể hô mưa gọi gió tại Đông Hải, trở thành đệ nhất gia tộc tại Đông Hải sao?

Những lời nói vừa rồi của Tôn Hồng Quân, vẫn còn lẩn quẩn trong đầu của Điền Long! Đúng vậy, với năng lực của ông chủ phía sau, hầu như là không gì không làm được, mà chuyện ông ta không làm được, kêu mình đi hỗ trợ, thì nó sẽ là một chuyện khó khăn cỡ nào?

Nghĩ đến đây, Điền Long liền cảm thấy nhức đầu, Tôn Hồng Quân nói không sai, chuyện này đã biến thành một tâm bệnh của Điền Long, lúc đầu còn rất là đắc ý, nhưng bây giờ đã rất phiền não.

Xe của Tôn Khiết xuất hiện đằng xa xa, Điền Long thu lại sự suy nghĩ của mình, xuống xe, đón tiếp: "Tiểu thư! Con đã đến!"

"Chú Điền, tình huống thế nào? Có tin tức của cha con không?" Tôn Khiết gấp gá? p hỏi.

Sắc mặt Điền Long trầm xuống, lắc đầu nói: "Vẫn chưa có… thậm chí ngay cả kẻ địch là ai cũng không rõ ràng…."

"A? Ngay cả chú cũng không biết?" Tôn Khiết có chút buồn bã, sợ nhất là loại chuyện này, ngay cả kẻ địch là ai mà cũng không biết, cho nên căn bản không biết đối phương sẽ ra tay thế nào.

"Chỉ có thể từ từ phân tích, tiểu thư, con để xe ở đây đi, lên xe của chú, chúng ta tìm một chổ an toàn, rồi từ từ quyết định" Điền Long nói.

"Cũng chỉ có thể như vậy" Tôn Khiết gật đầu, đậu xe vào bên lề, sau đó leo lên xe của Điền Long, thật ra cái lề đường này đậu xe có thu phí, nhưng mà, vấn đề là ai dám thu phí xe của Tôn gia?

Điền Long nhìn thoáng qua Tôn Khiết bên cạnh, trong lòng liền kiên định lại, chuyện đã đến bước này, thành công hơn phân nửa rồi, người của Tôn gia đã bị khống chế toàn diện.

Bây giờ, chỉ còn lại Dương Minh, làm sao để bắt Dương Minh? Đây là một chuyện tương đối khó khăn, Điền Long vốn muốn sử dụng phương pháp đồng dạng để bắt Dương Minh, nói rằng Tôn gia xảy ra chuyện để liên hệ với Dương Minh, nhưng mà Dương Minh khẳng định là không tin tưởng mình giống như Tôn Khiết, nhất định sẽ cảnh giác, đến lúc đó thì tình huống càng khó lường hơn.

Nhưng mà, nếu không khống chế được Dương Minh, sợ rằng sẽ để lại tai họa ngầm, hơn nữa, ông chủ cũng nói rất rõ ràng, nhất định phải bắt được Dương Minh, không từ một thủ đoạn!

Chỉ cần co thể khống chế được Dương Minh, vậy thì sẽ nhận được vinh hoa phú quý nhiều hơn bây giờ, hơn nữa, ông chủ phía sau cũng sẽ không yêu cầu mình làm thêm cái gì nữa….

Lúc đầu, Điền Long còn không nghĩ ra cái gì, nhưng, nghe Tôn Hồng Quân nói xong, Điền Long rốt cục đã hạ quyết tâm, không thể để cho ông chủ phía sau khống chế mình, mình nhất định phải tách khỏi ông ta!

Mà phương pháp thoát khỏi ông ta, chính là khống chế Dương Minh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất