- Mẹ cứ yên tâm, sau này rảnh rỗi bọn con sẽ tới.
Trần Mộng Nghiên lễ phép nói.
Tiễn bốn người Dương Minh xuống lầu, Dương phụ và Dương mẫu lập tức cao hứng trở về phòng. Tuy rằng Dương Minh sắp khởi hành rồi nhưng lại có thêm ba đứa con dâu, âu cũng là một chuyện tốt.
Sau khi rời khỏi nhà, Dương Minh lập tức lái xe đến nhà của cha nuôi Lưu Duy Sơn, đây cũng là lần đầu tiên Dương Minh chính thức mang theo ba người bạn gái tới bái phỏng.
Dương Minh gọi một cuộc điện thoại cho Lưu Duy Sơn:
- Cha nuôi, người đang ở đâu?
- Ở trường học, vừa mới xong công việc.
Lưu Duy Sơn nghe ra tiếng của Dương Minh nên giọng nói cũng trở nên tùy ý.
- Ah? Vậy là cha nuôi vẫn còn đang bận?
Dương Minh sửng sốt, không nghĩ đến muộn như thế mà cha nuôi vẫn ở trong trường học
- Vừa mới xong việc, Từ phó hiệu trưởng đã tạm thời bị cách chức, công việc của hắn tạm thời do một người khác mới được thăng lên phó hiệu trưởng xử lý. - Lưu Duy Sơn vừa nói vừa nở nụ cười:
- Thằng ranh, còn có lá bài tẩy lợi hại như vậy, hóa ra là còn có thân phận khác! Thật là khiến cho cha nuôi lo lắng vô ích rồi.
Lưu Duy Sơn nói như thế trên cơ bản là muốn nói cho Dương Minh là ông đã tiếp nhận chức hiệu trưởng. Cái người mới thăng chức có thể tiếp nhận công việc của Từ phó hiệu trưởng đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi, không thể nào tiến thêm một bước nữa. Có tư cách tiếp nhận chức hiệu trưởng cũng chỉ còn Lưu Duy Sơn mà thôi.
- Thân phận của con thật ra cũng là bí mật, chuyện này thật sự là không có cách nào khác nên mới phải công bố ra.
Dương Minh có chút xấu hổ, dù sao thì trước đó hắn vẫn gạt Lưu Duy Sơn những chuyện này:
- Con cũng vừa mới đem chuyện này nói cho cha mẹ con.
Dương Minh nói như thế cũng là để cho cha nuôi khỏi nghĩ nhiều, bởi vì cha mẹ hắn cũng vừa mới biết, không phải Dương Minh dấu diếm một mình ông.
- Như vậy bây giờ có thể nói được rồi chứ? Lúc nào mới có thể tới chỗ của cha nói cho rõ ràng một chút?
Lưu Duy Sơn thực ra cũng không tức giận Dương Minh gạt hắn chuyện này mà là cảm thấy Dương Minh làm chuyện này là đứng đắn, không phải chuyện xấu gì mà phải dấu diếm cả.
- Dạ, con chuẩn bị đến nhà cha nuôi, thăm ngài, mẹ nuôi và chị Tiếu Tình một chút, cha nuôi lúc nào có thể trở về? - Dương Minh hỏi.
- Cha bây giờ dọn dẹp một chút rồi về nhà, chị Tiếu Tình của con chỉ sợ rằng phải về muộn một chút, hệ của nó có chuyện phải xử lý. Họ hàng kia của Từ phó hiệu trưởng cũng lăm le muốn lấy vị trí chủ nhiệm hệ của Tình Tình, nhưng Từ phó hiệu trưởng tạm thời bị cách chức nên cũng tra ra một ít vấn đề kinh tế từ hắn. Tình Tình đang phối hợp với bên kỷ luật của trường học để xử lý chuyện này. - Lưu Duy Sơn nói.
- Ha hả, vậy được rồi, bọn con sẽ đi trước.
Dương Minh lắc đầu, không nghĩ tới tên Từ phó hiệu trưởng này còn dính líu tới người khác, cũng thật sự hơi bất hạnh rồi.
Dương Minh chậm rãi lái xe vào trường học, vừa mới vào cổng trường không bao lâu thì điện thoại vang lên. Dương Minh lấy điện thoại ra nhìn, là Trương Tân gọi tới.
- Trương Tân, có chuyện gì à? - Dương Minh hỏi.
- Lão Đại, mày đang ở đâu? - Thanh âm của Trương Tân có chút lo lắng.
- Tao vừa đến trường học, có chuyện gì không? - Dương Minh hỏi lại.
- Lão Đại, mày đã xem diễn đàn của trường chưa? Trên đó có thư khiêu chiến của Phạm Kim Triết gửi cho mày! - Trương Tân nói.
- Thư khiêu chiến? Thư khiêu chiến cái gì? - Dương Minh sửng sốt, không biết Trương Tân nói đến cái gì:
"Nó muốn khiêu chiến?"- Đúng rồi, mày không biết à? - Trương Tân nói:
- Thư vừa mới gửi, bây giờ đã biến thành topic hot nhất rồi, số lượng view cũng đã hơn một vạn, nhưng mà đại đa số là ủng hộ mày đấy lão Đại.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mày nói chi tiết coi? - Dương Minh hỏi.
- Là như thế này, Phạm Kim Triết gửi một cái thư khiêu chiến, nói là muốn tỷ võ với mày, người thua phải cách xa chị Triệu Oánh một chút, hỡn nữa phải chạy một vòng quanh trường học! - Trương Tân nói.
"Thằng đấy bị bệnh à?" Dương Minh nghe được lời của Trương Tân mà nhất thời ngẩn người, Phạm Kim Triết này đúng là có thể nghĩ, cũng có thể làm những việc mà hắn không thể giải thích nổi.
- Đúng thế, tao cũng cảm thấy nó bị bệnh! - Trương Tân nghe rồi nói tiếp:
- Nó vốn không phải đối của mày, bây giờ mọi người đều đang đặt cược cho một bên, mọi người đều tiên đoán là lão Đại mày sẽ thắng, đều nói là Phạm Kim Triết tự rước lấy nhục.
- Mọi người đều biết kết quả của việc này mà nó còn làm? Thằng đấy thiếu não à? - Dương Minh nghe xong thì cười nhạt:
- Tám phần là thằng ôn này lại nghĩ ra cái ám chiêu gì rồi!
"Cũng đúng!" Trương Tân đột nhiên tỉnh ngộ:
- Thế thì lão Đại mày rốt cuộc có nghênh chiến hay không?
- Để tao xem một chút đã.
Dương Minh không trả lời ngay bởi vì hắn chuẩn bị xem tình huống ra sao đã rồi mới đưa ra quyết định.
- Tốt, lão Đại, tao cũng chỉ nói cho mày một tiếng, tự mày lêtruyen360.com nhìn là được! - Trương Tân nói:
- Không có chuyện gì nữa thì tao đi đây, đi chơi cùng với Triệu Tư Tư và Vương Mi…
Trương Tân nói tới đây thì tỏ ra rất đắc ý, đối với việc đồng thời giải quyết cả hai người Triệu Tư Tư và Vương Mi hắn rất là tự hào. Làm tiểu đệ của Dương Minh, thấy lão Đại có nhiều bạn gái như thế mà mình cũng có hai người coi như không làm cho lão Đại mất thể diện.
"Ha hả, đi đi" Dương Minh nói.
"Lão Đại, tao cúp máy đây!" Trương Tân nói xong liền muốn cúp điện thoại.
"Chờ một chút…" Dương Minh bỗng nhiên nghĩ đến việc rời đi vào ba ngày sau, không còn tụ tập cùng với bạn tốt Trương Tân này được nữa cho nên vội vàng kêu lên.
- Sao thế, lão Đại, còn chuyện gì nữa sao? - Trương Tân hỏi
- Ngày mai mày có rỗi hay không? Buổi tối ra ngoài ngồi một chút, chúng ta ngồi hàn huyên. - Dương Minh hỏi.
- Ah? Được đấy, lão Đại gọi thì tao lúc nào cũng có thời gian.
Trương Tân nói, nhưng mà lại có chút buồn bực, Dương Minh đột nhiên lại tìm hắn, chẳng nhẽ có chuyện gì? Nhưng hắn vẫn trực tiếp đồng ý:
- Tao mang theo Triệu Tư Tư và Vương Mi được chứ?
- Đừng mang theo người khác, chỉ có tao với mày thôi, tao cũng không mang theo ai khác cả. - Dương Minh nói.
"Ah?" Trương Tân sửng sốt, tuy rằng càng nghi ngờ nhưng lại nói:
- Tốt, vậy thì mai gặp!
- Ngày mai gặp! - Dương Minh thở dài cúp điện thoại.
- Dương Minh, vừa rồi Trương Tân nói khiêu chiến cái gì? Ai muốn khiêu chiến với anh?
Trần Mộng Nghiên nghe được bập bõm mấy câu của Dương Minh nhưng không nghe rõ lời của Trương Tân nên có chút kỳ quái hỏi.
- À, là cái tên Phạm Kim Triết kia, nó muốn khiêu chiến với anh! Nói là tỷ võ, người thua sẽ rời xa chị Triệu Oánh, hơn nữa còn phải chạy một vòng quanh trường học. - Dương Minh giải thích.
- Hả? Phạm Kim Triết? Hắn muốn khiêu chiến với anh? - Trần Mộng Nghiên cả kinh:
- Chính là cái người ở làng du lịch đêm đó ấy hả?
- Chính là nó! Đoán chừng là vì ghi hận chuyện lần trước ở trong lòng.
Dương Minh nói:
- Hắn làm sao lại khiêu chiến? Vậy anh cũng nghênh chiến sao?
Trần Mộng Nghiên có chút lo lắng hỏi.
- Không phải bây giờ muốn thương lượng cùng với các em một chút sao
Dương Minh cười nói:
- Giai Giai, điện thoại di động của em có vào được diễn đàn trường không? Trương Tân nói trên đó có thư khiêu chiến!