"Nước hoa, em thấy cái mùi này rất dễ chịu, nên mua" Dương Minh nói:
"Ở đây cũng có bán, nhưng đây là tâm ý của em!"Đây là loại nước hoa mà Hoàng Nhạc Nhạc thích dùng, Dương Minh cũng thích mùi này, cho nên lập tức mua mười chai, tính tặng cho những người con gái hắn quen biết, vừa rồi lúc đến nhà của bác đã tiện tay bỏ vào túi một chai để làm quà cho Dương Lệ.
"cảm ơn" Dương Lệ vui vẻ cầm lấy quà của Dương Minh, tuy rằng loại nước hoa này ở Tùng Giang cũng có bán, nhưng cái này đại biểu cho tâm ý của Dương Minh mà.
Đi lên lầu, vào phòng sách của bác, Dương Lệ đứng bên ngoài gõ cửa, nói:
"Cha.""Lệ Lệ à, cha nói là không ăn cơm chiều mà, con và mẹ ăn trước đi, cha còn có chút việc" Trong phòng truyền ra tiếng của Dương Đại Sơn.
"Bác hai, là con" Dương Minh đẩy cửa phòng đi vào.
"Ồ?" Dương Đại Sơn nghe thấy giọng nói của Dương Minh, rõ ràng sửng sốt, ngầng đầu lên nói:
"Đại Minh, con đã về rồi! Haizz, thật là quá tốt, bác đang chờ con về để thương lượng một số việc!"Dương Đại Sơn đứng dậy, bước nhanh qua đón Dương Minh, kích động nói.
Trải qua vài chuyện lần trước, mức độ tin tưởng của Dương Đại Sơn dành cho Dương Minh đã rất cao, thậm chí là còn cao hơn cả Dương Đại Hải. Theo ông nghĩ, loại chuyện khó giải quyết này, Dương Minh nhất định là sẽ nghĩ ra giải pháp, ngay cả con gái Dương Lệ cũng nghĩ vậy mà.
Thật ra, chuyện này nói đơn giản thì không đơn giản mà nói phức tạp thì cũng không phức tạp! Mấu chốt là Dương Đại Sơn không biết nên làm thế nào. Nếu công ty bên kia đã trở mặt, cùng lắm là lấy tiền đặt cọc về, sau đó bỏ chút tiền bồi thường hợp đồng là được, tổn thất cùng lắm chỉ khoảng vài vạn mà thôi.
Nhưng Dương Đại Sơn không cam lòng! Dù sao đây cũng chính là hợp đồng đầu tiên của ông! Ông được toàn quyền phục trách việc tiêu thụ chế tạo máy móc từ chổ em trai Dương Đại Hải của mình, muốn làm ra chút thành tích.
Mà bây giờ, mối làm ăn đầu tiên đã xảy ra vấn đề, thì làm sao có thể tiếp tục làm ăn được nữa? Đương nhiên, không nhất định là mỗi thành phố đều có tình huống như vậy, thành phố Phượng Hoàng chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, nhưng mà, cho dù là ngẫu nhiên thì Dương Đại Sơn vẫn không cam tâm!
Trong kinh doanh, theo cách gọi dân gian thì việc mở hàng rất là quan trọng, cho dù không kiếm được tiền thì cũng phải làm cho xong! Cho nên, đây mới thật sự là nguyên nhân khiến cho Dương Đại Sơn không muốn từ bỏ, cũng chính là nguyên nhân khiến cho ông ta mất ăn mấy bữa nay!
"Lệ Lê, nhanh đi pha trà đi, để cha và Đại Minh bàn chút việc!" Dương Đại Sơn dặn dò con gái.
"Được!" Dương Lệ cười, mấy bữa nay chưa thấy cha hưng phấn và kích động như vậy, xem ra vẫn là em trai có năng lực, vội vàng đáp ứng, rồi đi xuống lầu.
"đại Minh, chuyện mấy bữa nay, Lệ Lệ có nói với con chưa?" Dương Đại Sơn cũng không cần khách sáo, trực tiếp đi vào thẳng vấn đề.
"Dạ, con hiểu được chút chút, không phải công ty bên thành phố Phượng Hoàng không cho phép chúng ta bán máy móc sao" Dương Minh gật đầu, tỏ vẻ như đã biết.
"Đúng vậy, theo cha con nói, thì nên từ bỏ mối làm ăn này, chúng ta cũng không tổn thất gì" Dương Đại Sơn nói:
"Nhưng mà, bác không muốn từ bỏ như vậy, đây chính là mối làm ăn đầu tiên, tục ngữ nói, vạn sự khởi đầu nan, cho nên lần mở đầu này, bác đã tính làm cho tốt! Một bước không được thì ngàn bước cũng không được!"Dương Minh nghe xong, đồng ý:
"Con cũng nghĩ vậy, chỉ là một công ty ở thành phố Phượng Hoàng mà thôi, không cần phải tức giận làm gì, nhưng thật ra cần phải tính toán xem nên đối phó thế nào?""Đúng vậy, lúc ấy bác có nghĩ, có nên nhờ Báo ca mang người qua nói chuyện một chút hay không, nhưng nghĩ lại liền cảm thấy không ổn! Dù sao cũng địa bàn của người ta, cường long không áp được đầu xà, lỡ như người ta còn có quan hệ lên trên, thì người của chúng ta muốn đi, cũng không ra khỏi cửa nơi đó!" Dương Đại Sơn cẩn thận phân tích.
Dương Minh nghe xong, thầm nghĩ, xem ra bác đã tính toán vấn đề rất chu đáo, lần trước sau khi thất bại trong ngành giải trí, làm việc cũng bắt đầu trở nên cẩn thận hơn, không giống như lần trước, hành động theo tình cảm, đây chính là một dấu hiệu tốt.
"Bác, bác nói đúng, chúng ta nếu làm như vậy, cuối cùng vẫn sẽ không giải quyết được vấn đề, hơn nữa, chỉ có thể trị ngọn chứ không trừ tận gốc, cho nên có thể đi được một lần, cũng không thể đi theo kè kè mãi được" Dương Minh gật đầu nói.
"Đúng vậy, bác cũng nghĩ như vậy, làm ăn là phải lâu dài" Dương Đại Sơn nói:
"Dương Đại Sơn nói: "Chúng ta cho dù luôn để ý, thì cũng sẽ có lúc sơ sót, đến lúc đó lại bị người ta nói
"
"Đúng rồi, thế nào chổ đặt hàng của chúng ta thực lực thế nào? Nếu trong tình huống như vậy, bọn họ còn dám mua của chúng ta hay không?
" Dương Minh bỗng nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng.
"Đương nhiên, công ty kia trực thuộc cục, cho nên dù công ty máy móc bên kia có gan đến đây, cũng không dám đối nghịch với người ta, chỉ biết đem oán giận trút lên người chúng ta
" Dương Đại Sơn nói.
"Vậy bên cục chiêu thương cũng không tham dự chuyện này?
" Dương Minh nghe xong lại hỏi.
"Vấn đề mấu chốt là công ty máy móc bên kia cũng có bối cảnh rất sâu, bởi vì đây chỉ là chuyện nhỏ cho nên chẳng ai muốn làm lớn cả!
" Dương Đại Sơn cười khổ nói.
Dương Minh nghe xong, bất đác dĩ thở dài, hắn cũng hiểu được, phỏng chừng là năng lực của hai công ty này không nhỏ, nhưng không ai chịu thua ai, vì thế đẩy Dương Đại Sơn ra thành vật hy sinh. (Có lẽ có người đọc xong vẫn chưa hiểu đoạn này, tiện đây mình cũng giải thích luôn, công ty của cha Dương Minh là sản xuất máy móc, việc tiêu thụ giao cho Dương Đại Sơn, Dương Đại Sơn tìm mối bên thành phố Phượng Hoàng, bên thành phố ấy cũng có một công ty sản xuất như vậy, do công ty mối không mua của công ty kia mà mua của bên Dương Đại Sơn, nên bị công ty kia ghét, nhưng do thế lực hai bên ngang nhau, không làm gì được, nên quay sang đâm Dương Đại Sơn. Giải thích hết=)))
"Chuyện này, con thấy là tự con nên đi đến thành phố Phượng Hoàng một chuyến rồi!
" Dương Minh nói: "Cần phải giải quyết, lão tổng giám đốc của công ty máy móc kia liền giao cho con
"
"Con đi?
" Dương Đại Sơn sửng sốt: "Chuyện nguy hiểm như vậy, sao có thể để con đi?
"
"Con đi mới không nguy hiểm!
" Dương Minh cười nói: "Đừng quên là ai đã cứu bác và Dương Lệ, để các người đi mới thật sự là nguy hiểm! Được rồi, chuyện này cần phải giải quyết cho xong và dứt điểm, con không đi là không được
"
"Cái này.
" Dương Đại Sơn còn muốn khuyên Dương Minh, nhưng nhìn thấy vẻ tràn đầy tin tưởng của Dương Minh, ông cũng biết năng lực của thằng cháu, do dự một chút rồi nói: "Được rồi, vậy con nhất định phải cẩn thận, coi chừng nha!
"
"Con đương nhiên là biết nên làm thế nào rồi!
" Dương Minh cười nói: "Đúng rồi, công ty máy móc bên Phượng Hoàng tên gì? Có tư liệ gì không, con muốn nghiên cứu một chút, biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà!
"
"Có, lát nữa bác in cho con, bác vì chuyện này mà buồn rầu mấy ngày, thậm chí còn nghĩ có nên để lãnh đạo của tỉnh ta đến gặp mặt lãnh đạo của họ không.
" Dương Đại Sơn nói.
"Không cần, làm lớn chuyện thì ngược lại càng thêm phức tạp
" Dương Minh phất tay nói: "Tất cả giao cho con
"
Đang nói chuyện thì Dương Lệ bưng trà vào, Dương Đại Sơn dặn dò Dương Lệ: "Lệ Lệ, con đi in tư liệu của công ty máy móc Tam Côn bên Phượng Hoàng cho Đại Minh đi
"
"Dạ
" Đặt trà lên bàn xong, Dương Lệ liền đi in tư liệu.
Dương Minh và Dương Đại Sơn ngồi trò chuyện với nhau về tình hình của tập đoàn Danh Dương bây giờ, Dương Minh vốn không biết gì cả, cho nên toàn là Dương Đại Sơn nói, còn Dương Minh chỉ nghe mà thôi.
"Đúng rồi, cha của con đã nói với con chưa, công ty bây giờ đã không dủ dùng rồi, muốn chọn chổ khác, xây lại nhà máy, con cảm thấy chúng ta nên thành lập một công ty điền sản, hay là mua một khu đất khác rồi xây lên thì tốt hơn? Dù sao bây giờ chúng ta cũng có thể tự sản xuất máy móc rồi, hơn nữa với quan hệ của chúng ta bây giờ, muốn phê duyệt cũng không có vấn đề gì
"
"Thành lập công ty điền sản?
" Dương Minh ngạc nhiên, tập đoàn Hùng Phong của Vương gia lúc trước cũng có một công ty điền sản, sau đó giao cho Hầu Chấn Hám xử lý, không biết bây giờ thế nào? Đã bán đi rồi, hay vẫn giữ lại?
"Bác chờ con một chút, để con hỏi thử, bạn của con hình như có một công ty điền sản trong tay
" Dương Minh nói.
"Cái công ty nằm trong tay Báo ca phải không? Cái công ty ấy bây giờ đã xác nhập vào trong tập đoàn Hùng Phong rồi" Dương Đại Sơn nói.
"Ồ?" Dương Minh mới nhớ ra, lúc đầu bác cũng có một công ty điền sản, nhưng mà, nếu đã xác nhập vào tập đoàn Hùng Phong, vậy thì chứng minh rằng công ty điền sản vẫn còn, mà cái tập đoàn ấy kì thật là của Dương Minh, cho nên nếu muốn thành lập, thì chỉ cần tốn chút thời gian mà thôi.
Dương Minh liền gọi cho Hầu Chấn Hám, xác định là vẫn còn giữ công ty điền sản ấy, hơn nữa đã bắt đầu kinh doanh rồi, cho nên Dương Minh yên tâm cúp điện thoại.
"Bác, bạn của con vẫn còn giữ và hoạt động nó, đến lúc đó hẳn là có thể
"
"Ồ, có đáng tin không? Không kiếm tiền của chúng ta chứ?
" Dương Đại Sơn hỏi.
"Đương nhiên là không rồi!
" Dương Minh cười nói: "Thật ra, người đầu tư cho tập đoàn Danh Dương chính là Hầu Chấn Hám, Hầu tổng, bác cũng biết mà
"
Dương Minh liền đem chuyện lúc trước ra, việc Hầu Chấn Hám bỏ vốn đầu tư cho Danh Dương kể cho Dương Đại Sơn nghe.
"Là hắn à! Vậy thì tốt rồi, đều là người nhà
" Dương Đại Sơn nghe xong vui mừng nói.
"Cụ thể thì con sẽ nói với hắn, mọi người từ từ bàn lại sau!
" Dương Minh nói: "Không còn chuyện gì thì con xin về trước, dù sao mới từ Macao về, con cũng phải về thăm nhà một cái
"
"Cũng đúng! Mấy bữa trước cha con còn nói là mấy ngày rồi không gặp con, con nhanh trở về đi!
" Dương Đại Sơn vội vàng nói.
Cầm lấy tư liệu của công ty Tam Côn, Dương Minh đi ra khỏi nhà của Dương Đại Sơn, Bạo Tam Lập đã lái chiếc BWM x5 của Dương Minh đến, đang chờ gần đó, thấy Dương Minh đi ra, liền vội vàng chạy lại.
"Dương ca, đây là chìa khóa xe
" Bạo Tam Lập đưa chìa khóa cho Dương Minh.
"Cảm ơn!
" Dương Minh vỗ vỗ vai Bạo Tam Lập, cầm lấy chìa khóa.
"Khách khí
" Bạo Tam Lập được Dương Minh khen, đương nhiên là rất cao hứng.
"Đúng rồi, tên Viên Cương Nghị gì đó thế nào?" Dương Minh bỗng nhiên nhớ lại người bạn học của Trương Tân.