Một tháng sau, tổng cộng Lăng Tiêu đã luyện chế ra hơn ba nghìn hai trăm viên đan dược, loại đan dược này dùng nguyên liệu chính là tinh hạch ma thú, được Lăng Tiêu đặt tên là Thông Lạc đan. Lăng Tiêu không thích đan dược mình luyện chế ra tăng thêm chữ thần đan, mặc dù mỗi một loại đan dược hắn luyện chế ra đều xứng đáng được gọi là
"Thần".
Nhưng trong lòng Lăng Tiêu biết, điều này cũng không phải hắn có bao nhiêu thần kỳ, mà là thiên tài địa bảo của thế giới này quá mức nhiều! Tin rằng bất kì một người nào trong Tu Chân Giới xuyên việt đến chỗ này cũng sẽ không kém hơn mình bao nhiêu.
Cho nên, bản thân Lăng Tiêu cho rằng, thà đừng nói mình thần kỳ mà nói... thế giới này thần kì!
Lăng Tiêu cũng không nóng lòng đem đan dược này cho quân đội sử dụng. Đối với hắn mà nói, độ trung thành của đội tư binh này vẫn còn chờ Lăng Võ nâng cao! Lăng Tiêu sẽ không đem loại viên đan dược mà ít nhất mỗi viên cũng hao phí ba quả tinh hạch bậc hai này đi thử mạo hiểm. Cho nên trước tiên hắn tìm Xuân Lan và Thu Nguyệt, Diệp tử, Mạnh Ly, Mặc Thanh, Lăng Võ cùng với Phúc bá và Thái Cách, còn có Isa vừa mới từ phòng đấu giá vội vã quay về. Lăng Tiêu cũng muốn nhìn một chút, loại đan dược này cũng có thể có ích đối với võ giả bậc cao như Thái Cách và Phúc bá, hay không?
Mỗi người có được một viên đan dược, trong đó Isa, Xuân Lan, Thu Nguyệt, Diệp tử, Lăng Võ và Mặc Thanh đều được Thông Lạc đan luyện chế từ ba quả tinh hạch bậc hai. Cũng không phải Lăng Tiêu cố ý không cho bọn họ những đan dược bậc cao. Tuy rằng Lăng Tiêu có thể khẳng định, dược tính của Thông Lạc đan là ôn hòa, nhưng vẫn không dám quá mức mạo hiểm.
Mạnh Ly được dùng chính là Thông Lạc đan luyện chế từ tinh hạch bậc ba, Phúc bá chính là bậc bốn, mà Thái Cách có được... Chính là Lăng Tiêu hao phí ba quả tinh hạch bậc năm, luyện chế thành đan dược! Trên thực tế, nó đã không thể xem như Thông Lạc đan nữa rồi.
Sau khi nghe Lăng Tiêu giải thích, mọi người cũng vừa mừng vừa sợ. Phải biết rằng, những môn phái thế gia ẩn thế cũng có một chút đan dược khiến thực lực tăng lên, thậm chí có một số thế gia chuyên môn nghiên cứu dược liệu, cũng có thể luyện chế ra đan dược có hiệu quả rất mạnh, nhưng trực tiếp luyện chế tinh hạch ma thú giống như Lăng Tiêu, có thể nói, tất cả mọi người chưa từng nghe nói qua!
Cho nên, mọi người đều ngạc nhiên vui mừng vô cùng. Từ khi trở về Lăng Tiêu cũng chưa gặp mặt Isa, qua ngày hôm sau, Lăng Tiêu liền tiến vào trạng thái bế quan luyện đan, cho nên nói, đã quá lâu rồi nàng cũng chưa nhìn thấy Lăng Tiêu. Cho nên khi thấy Lăng Tiêu, trong mắt Isa lại thêm vẻ không muốn xa rời và si mê.
Đợi sau khi tất cả mọi người đều cầm đan dược tiến vào bế quan, Lăng Tiêu mới đi tới biệt viện của Phong Linh. Phong Linh mặc một bộ váy dài màu trắng đang ngồi ở trước thạch bàn, lặng lẽ cầm một quyển sách xem. Trông thấy hắn, nàng cười nhàn nhạt, sau đó nói:
- Như thế nào, lĩnh chủ đại nhân đến đuổi ta đi sao?
Lăng Tiêu mỉm cười ném cho Phong Linh một viên đan dược, nói:
- Cô ăn vào viên đan dược này đi, hẳn là nó có thể giúp cô đột phá tu vi Cuồng Kiếm Sư, hơn nữa, cũng sẽ không để lại bất cứ di chứng về sau đâu, cũng coi như là một loại bồi thường mà ta hạn chế tự do của cô lâu như vậy đi!
Phong Linh tiếp nhận viên đan dược, đôi mắt tràn ngập vẻ hồ nghi, nhìn Lăng Tiêu hỏi:
- Anh mà cũng đối xử tốt với ta như vậy sao?
Lăng Tiêu nói:
- Bởi vì gia tộc của cô đã không còn tạo thành bất kì uy hiếp gì đối với ta, cho nên tiếp tục lưu cô ở đây đã không còn ý nghĩa gì, bây giờ cô không muốn, hay là thích chỗ này, không muốn rời đi sao?
Vẻ mặt Phong Linh đỏ lên, cả giận nói:
- Có quỷ mới thích ở chỗ của anh!
Lập tức cười lạnh:
- Lăng Tiêu, anh quả nhiên rất cuồng vọng, anh thực nghĩ rằng anh có thể dùng một kiếm đánh lui Kiếm Tông thì có được thực lực chống lại sư môn ta sao? Chẳng lẽ anh sẽ không sợ sau khi ta trở về, công bố ra ngoài bí mật của anh, khiến cho chỗ đất phong của anh, trở thành mục tiêu công kích?
Lăng Tiêu lạnh nhạt cười:
- Ta cung kính chờ đợi.
Phong Linh sửng sốt, lập tức bĩu môi:
- Người như anh cũng chỉ mạnh miệng! Thực không có ý tứ, anh yên tâm đi, khi ta trở về sư môn cũng nhất định sẽ không nói ra ngoài tình huống của anh nửa câu, nếu như trái lời, Phong Linh ta chết không được tử tế!
Lăng Tiêu hơi hơi đứng thẳng lên, nói:
- Đó là chuyện của cô, được rồi, cô có thể dùng đan được, ta đi thôi.
Nhìn theo bóng dáng Lăng Tiêu, Phong Linh thầm mắng bản thân, mình không có lợi gì tại sao lại phát ra lời thề với hắn làm cái gì chứ!
Ta thật sự điên rồi, chẳng lẽ ta không hi vọng thấy có người đến chỗ hắn gây sự?
Toàn bộ phủ tử tước rơi vào trong một mảnh im lặng, trong lòng Lăng Tiêu cũng có chút không yên., Đây chính là lần đầu tiên hắn luyện chế loại đan dược này. Trên thực tế, trong một tháng này, tinh hạch ma thú bị hắn lãng phí và được luyện chế thành công, gần như là ngang bằng nhau!
Nếu không, Lăng Tiêu có thể hoàn toàn luyện chế thành công hơn ba nghìn viên đan dược chỉ trong vòng hơn mười ngày, làm sao dùng đến thời gian một tháng?
Hai ngày sau, người thứ nhất từ trong trạng thái bế quan tỉnh lại, không ngờ là Thái Cách. Trên mặt hắn có chút hưng phấn, cũng mang theo một chút uể oải, nhìn Lăng Tiêu, nhỏ nhẹ nói:
- Chủ nhân, ta có cảm giác, mình thiếu chút nữa, là có thể đột phá đến cảnh giới Kiếm Hoàng! Đáng tiếc vẫn chưa thể đột phá!
Lăng Tiêu vui vẻ trong lòng, Thái Cách có thể có thực lực Kiếm Tông bậc sáu! Tới trình độ này của hắn, muốn tăng lên nữa, nhất định là quá lớn!
Kỳ thật từ Ma Kiếm Sĩ trở đi, khoảng cách giữa mỗi một cấp bậc cũng cực kì rõ ràng!
Tỷ như nói một gã Ma Kiếm Sĩ bậc bốn, khi đối mặt Ma Kiếm Sĩ bậc ba, nếu như kiếm kỹ và công pháp lại tu luyện cùng cấp, như vậy, võ giả bậc bốn hoàn toàn có thể áp chế võ giả bậc ba, khiến cho võ giả bậc ba ngay cả cơ hội trả đòn và con đường sống đều không có!
Nếu như Ma Kiếm Sĩ bậc ba tu luyện kiếm kỹ và công pháp cao cấp hơn bậc bốn thì kết quả đó cũng sẽ không thay đổi quá nhiều, trừ phi võ giả bậc thấp tu luyện kiếm kỹ công pháp phải cao hơn võ giả bậc cao mấy cấp thì họ mới có thể chuyển bại thành thắng!
Bởi vậy có thể thấy được, cùng cấp nhưng khác bậc có sự chênh lệch về thực lực tới mức nào!
Nếu Thông Lạc đan có thể tạo được tác dụng đối với Thái Cách, như vậy đối với những người khác càng phải có tác dụng!
Người thứ hai đi ra chính là Phúc bá, vẻ mặt lão nhân gia sáng đỏ, nếp nhăn trên mặt rõ ràng giảm đi rất nhiều! Nhìn thấy Lăng Tiêu, ông liền không kìm nổi vẻ mặt tươi cười, thoải mái nói:
- Thiếu gia, ta cuối cùng cũng trở thành Ma Kiếm Sư bậc hai! Đan dược này thật đúng là thần dược!
Lăng Tiêu vui vẻ, Phúc bá bị vây ở trạng thái đỉnh của Ma Kiếm Sư bậc một đã rất nhiều năm. Hiện nay ông đột phá đến bậc hai, thật đúng là tin tức làm cho người ta kích động!
- Chúc mừng Phúc bá.
Lăng Tiêu vui vẻ cười nói.
- Ta phải nói là chúc mừng ngài, thiếu gia!
Phúc bá tao nhã cười nói:
- Thiếu gia lập tức có thể có được một chi quân đội vô địch rồi!
Trong mấy ngày kế, mọi người đi ra theo thứ tự. Từ thứ tự mọi người xuất quan, Lăng Tiêu đưa ra kết luận: Thực lực càng hùng mạnh, thời gian bế quan cũng càng ngắn!
Bế quan lần này, Mạnh Ly từ Ma Kiếm Sĩ bậc ba vừa rồi đột phá đến Ma Kiếm Sĩ bậc năm! Hắn đi theo Lăng Tiêu không đến một năm thời gian đã từ một gã Cuồng Kiếm Sư, một đường vọt tới Ma Kiếm Sĩ bậc cao, thậm chí đạt tới một đẳng cấp cùng với Lăng Thiên Khiếu! Tuy nói rằng hắn chưa chắc là đối thủ Lăng Thiên Khiếu, nhưng giờ phút này thực lực của Mạnh Ly, cho dù là quốc vương bệ hạ, cũng khẳng định sẽ cam tâm tình nguyện phong hắn một tước vị cao cấp!
Cao thủ trẻ tuổi như vậy, toàn bộ đế quốc cũng tìm không ra bao nhiêu người!
Tuy nhiên tới bây giờ, Mạnh Ly sớm đã trung thành và tận tâm với Lăng Tiêu. Đối với Mạnh Ly mà nói, đi theo bên cạnh một cường giả có thể khiến mình không ngừng đạt được thực lực tăng lên, phải quan trọng hơn rất nhiều so với bất kì một danh hiệu quý tộc và kim tệ nào!
Mặc Thanh từ Cuồng Kiếm Sư bậc sáu tăng lên tới Ma Kiếm Sĩ bậc một. Mà Lăng Võ, là từ Cuồng Kiếm Sư bậc hai cũng vừa mới tăng lên tới Ma Kiếm Sĩ bậc một!
Mặc Thanh đồng thời buồn bực, Lăng Tiêu lại tổng kết được một kết luận, tuy rằng Thông Lạc đan thần kỳ, nhưng dường như cũng căn cứ vào thể chất của mỗi người, nên nhận được hiệu quả bất đồng! Mặc Thanh đã hơn một lần tăng lên rất nhiều cấp, nhưng lúc này đây chỉ tăng lên hai cấp, điều này dường như cũng giải thích một vấn đề, chính là thể chất của Mặc Thanh dường như chỉ tu luyện đến Ma Kiếm Sĩ bậc một đã là cực hạn rồi!
Lăng Võ rất hưng phấn, thực lực Ma Kiếm Sĩ, đây là điều mà lúc trước hắn căn bản không dám tưởng tượng! Ngay hiện tại, theo Lăng Tiêu, không ngờ lại dễ dàng biến thành sự thật như thế, khiến hắn có loại cảm giác tựa như ảo mộng.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.comXuân Lan và Thu Nguyệt, cũng lại tiến giai đến Cuồng Kiếm Sư bậc một, hai nàng thị nữ xinh đẹp quyến rũ, cho dù là ai cũng nhìn không ra hai nàng lại có thể có thực lực mạnh mẽ như vậy!
Diệp tử xứng đáng với lời khen tặng của Lăng Tiêu là trời sinh có thể chất võ đạo, không ngờ một lần nữa tăng lên đến Cuồng Kiếm Sư bậc sáu! Điều này đồng thời làm cho nàng hưng phấn, cũng có chút buồn bực, lần trước dùng Tử Lam Chu Quả vừa mới tăng lên tới tu vi Đại Kiếm Sư bậc sáu, lần này cũng giống nhau, dừng ở Cuồng Kiếm Sư bậc sáu trạng thái đỉnh, dường như chỉ kém một chút là nàng có thể thăng lên đến tu vi Ma Kiếm Sĩ ... ....
Isa dường như vốn không có thiên tư như vậy ở phương diện võ đạo, chỉ từ Kiếm Sư bậc bốn tăng lên đến tu vi Đại Kiếm Sư bậc năm! Tuy nhiên Isa đã rất hài lòng, đối với nàng mà nói, thực lực tăng lên rất cao cũng không quan trọng, nàng chỉ muốn có thể vẫn ở bên cạnh Lăng Tiêu là cảm thấy mỹ mãn rồi.
Thông qua tất cả mọi người, thí nghiệm của Lăng Tiêu rốt cuộc hoàn toàn thành công. Đối mặt với ánh mắt
"thêm một quả nữa đi" của những người này, Lăng Tiêu đành phải giơ hai tay lên:
- Loại đan dược này cũng không thích hợp cho việc dùng thường xuyên! Dùng đan dược để tăng lên thực lực, dưới Ma Kiếm Sư, có lẽ không có gì, nhưng tới trên Ma Kiếm Sư, các ngươi phải cần tu luyện tâm tình! Nếu không các ngươi rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì trọng thương, nặng thì thân vong! Cho nên, không nên quá mức tham lam!
Lời của Lăng Tiêu khiến Phúc bá cũng cảm giác có chút đỏ mặt, cười nói:
- Quả thật là lòng chúng ta quá tham, cũng là do đan dược của thiếu gia quá mức thần kỳ!
Mọi người cùng gật đầu, Mặc Thanh nói:
- Hiện tại ta nghĩ, chuyện chúng ta phải làm là làm sao có thể che giấu tin tức này. Hy vọng trong thời gian ngắn, chúng ta cũng không lộ ra ngoài thực lực của mình, nếu không, những thế gia và môn phái ẩn thế luôn nhìn chằm chằm chúng ta chắc chắn sẽ điên cuồng!
Lăng Võ trầm ngâm một chút, cũng nói:
- Đúng vậy, tạm thời cũng không phải thời điểm thích hợp để chúng ta phân ra nhiều đan dược cho những bọn lính! Khảo nghiệm bọn họ một hồi cho thật tốt cũng không muộn!
Lúc này Phong Linh bỗng nhiên đứng ở cách đó không xa, ánh mắt phức tạp nhìn Lăng Tiêu.
- Lăng Tiêu, ta tới tìm anh để cáo từ!