Trong mười vị Tiên Thiên đứng đầu đó, đều là cường giả Cửu Trọng Tiên Thiên, ở vô số những người tài năng được phong hào Tiên Thiên, thì cũng chỉ có mười vị.
Thế hệ của Lôi Đình đều là những vị cường giả có thể tung hoành giang hồ, nhấc tay nhấc chân đều có thể tạo ra chuyện động trời, để có được thành tựu Tiên Thiên như vậy, ai ai cũng đều trải qua tình trạng máu chảy thành sông, thây chất thành núi.
Lôi Đình tiền bối là một nhân vật ở Côn Lôn chính là lão tổ, tuy nhiên trải qua một năm, có tin đồn cho rằng, vì tìm ra cách để vượt qua ranh giới Tiên Thiên mà mười người bọn họ đều gặp chuyện, kẻ thì đã chết người mất tích.
Nhìn chiêu thức đã tung ra của ông ta, chẳng ai có thể suy đoán được sức mạnh ở bậc Tiên Thiên của Lôi Đình tiền bối hùng mạnh như thế nào?
Đến lúc này, suy nghĩ trong lòng của Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn giống nhau, đều như bão tố kéo đến, cảnh giới siêu việt của Tiên Thiên, đều là mơ ước của mỗi vị cổ võ giả Tiên Thiên hậu kỳ.
Trong lòng bọn họ biết cảnh giới siêu việt của Tiên Thiên chính xác là như thế nào đâu?
Nghe đồn ở đỉnh của võ đạo, là bước vào hư vô, ngụ ý như Phá Toái Hư Không cảnh giới, chỉ khi đạt đến cảnh giới này giống như là người bình thường trở thành thần.
Khó như vậy mà Lôi Đình tiền bối đã xuất hiện, vậy thì ông ta đã thành công rồi hay sao?
Càng suy nghĩ càng thấy đúng.
Không nghĩ rằng Lôi Đình sẽ xuất hiện ở Vân Môn, càng không ngờ đến từ trong miệng của Dương Bách Xuyên nói ra rằng, ông ta là Tửu Tiên lão đầu, là đại trưởng lão của Vân Môn.
Nhưng mà cũng chỉ với một lời nói của bọn họ, Lôi Đình tiền bối đều nhận ra vấn đề, nếu không thì với tư thái của một vị phong hào Tiên Thiên, là lão tổ đứng đầu của hàng loạt võ giả ở Côn Luân, thì làm sao cam nguyên ở nơi nhỏ bé Vân Môn này.
Lại chịu sự sai bảo của Dương Bách Xuyên?
Nhất định là do Dương Bách Xuyên dùng thủ đoạn gì đó khống chế Lôi Đình tiền bối!
Nếu sự thật là như thế, chỉ cần đem tin tức này truyền đến Côn Luân, đến lúc đó một nơi nho nhỏ như Vân Môn đứng trước phái Côn Luân cũng chỉ là một hạt cát nhỏ ven đường.
Lúc bọn họ kêu lên cái tên Lôi Đình tiền bối, chỉ thấy biểu tình của Dương Bách Xuyên không ổn, chuyện này càng làm cho hai người Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn thêm hồ nghi.
Đinh Nguyên Thọ trực tiếp nói với Dương Bách Xuyên:
“Tên nhóc nhà ngươi dám đối với người có cấp bậc Tiên Thiên được phong danh hào dở thủ đoạn bỉ ổi, mày có biết Lôi Đình tiền bối được phong danh hào Lôi Đình hay không, là lão tổ của Côn Luân, lần này để tao xem mày chết toàn thây là như thế nào, ha ha ha~”
Dương Bách Xuyên nghe được Đinh Nguyên Thọ nói, trong lòng cuộn cuộn như sóng biển đang rung chuyển.
Theo những gì Đinh Nguyên Thọ nói, quá khứ của Tửu Tiên lão nhân rất hoành tráng, là người có xuất thân đáng gờm.
Là một trong những Tiên Thiên đầu tiên được phong hào.
Là cổ võ cấp bậc tổ sư của Côn Luân.
Quả nhiên bọn họ nhận ra thân phận của Tửu Tiên lão đầu!
Càng như thế, ý muốn cho hai người Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn chết của Dương Bách Xuyên càng lớn.
Hai bên lúc này đều mang suy nghĩ khác nhau, nhưng đều nhìn xem biểu tình của Tửu Tiên lão đầu.
Mấu chốt chuyện này là tùy thuộc vào Tửu Tiên lão đầu, nếu như Tửu Tiên lão đầu không ra tay, Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn có thể toàn thân rời đi, ngược lại, chỉ cần ông ta ra tay, hai bọn họ chết là chuyện đương nhiên.
Mà bây giờ Dương Bách Xuyên suy nghĩ, anh không biết được Tửu Tiên lão đầu có ra tay hay không.
Tính cách của Tửu Tiên lão đầu dở dở ương ương điên điên khùng khùng, bây giờ lại nghe được Đinh Nguyên Thọ và Mộc Quảng Hàn chỉ ra thân phận thực sự, Dương Bách Xuyên không chắc rằng Tửu Tiên lão đầu có ảnh hưởng gì hay không.
Lúc này mặc kệ là Dương Bách Xuyên hay là Đinh Nguyên Thọ Mộc Quảng Hàn, bọn họ đều nhìn về phía Tửu Tiên lão đầu.