Thật không nghĩ tới, ở giới này của các con lại lưu lại rất nhiều chủng tộc hiếm có thậm chí là biến mất ở Tu Chân Giới, quả là khiến người ta bất ngờ, một vạn năm trước ở Tu Chân Giới cũng không có dấu vết của tộc Gấu Quỷ, nghe đồn tộc Gấu Quỷ còn có một chi ở Yêu Giới, không biết có quan hệ gì với tộc Gấu Quỷ mà thằng nhóc này dung hợp hay không.
Có điều, cậu ta là nhân tộc lại đi dung hợp xương của Gấu Quỷ nếu chuyện này bị Yêu Giới biết được, vậy thì có kịch hay để xem rồi, haha..”
Nghe sư phụ nói như vậy, Dương Bách Xuyên cũng không có cảm giác gì, nếu như chỉ là sức mạnh thì anh đúng là không sợ, dù sao thì anh cũng có đạo pháp thần thông, đánh không lại thì còn có thể chạy, hơn nữa Trần Trầm Hương chưa chắc đã ra tay với anh.
Có Trần Trầm Hương mở màn, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng nghĩ tới những người khác, anh lại hỏi sư phụ: “Lão đầu, những người khác có phải cũng có huyết mạch dị thú hay là xương dị thú trong cơ thể không?”
“Không tiếp xúc hoặc là bọn họ không thể hiện ra ngoài thì vi phu cũng không nhìn được, chỉ có cô bé Mai Thi Dĩnh là huyết mạch thần phượng, ba người kia thì phải xem mới biết được.” Vân Thiên Tà nói.
Dương Bách Xuyên gật đầu, lần trước Mai Thi Dĩnh tới tìm anh đã ngất xỉu, lúc anh kiểm tra tình huống trong cơ thể xô, sư phụ mới phát hiện Mai Thi Dĩnh là huyết mạch Thần Phượng.
Trong lúc tán gẫu với sư phụ, Chiêm Khánh Nhân và tiểu hòa thượng cũng lần lượt ra khỏi lôi điện cổ đạo.
Lúc này, sáu người đã thuận lợi thông qua lôi điện cổ đạo.
Xem ra lần này không có nguy cơ gì, thực tế, độ nguy hiểm của lôi điện cổ đạo không thua kém gì với khu Phong Vũ, thậm chí là còn nguy hiểm hơn, chỉ có điều đối với anh mà nói thì đây chính là thời cơ để phát huy điểm mạnh, có Thuật Khống Lôi thì mọi thứ không phải là vấn đề, xem như là phù hợp với khả năng.
Mà những Yêu Nghiệt khác, không tính Mai Thi Dĩnh và Hồ Tiên Nhi, lần này ở Lôi Điện cổ đạo đã bức ra lá bài chưa lật của Trần Trầm Hương, hiện tại chỉ còn Chiêm Khánh Nhân và tiểu hòa thượng là bày ra sực mạnh sau cùng, Dương Bách Xuyên rất mong đợi, ở khảo nghiệm Khí Độc tiếp theo và cửa ải canh giữ cuối cùng, liệu có thể bức ra sức mạnh từ sâu bên trong của Chiêm Khánh Nhân và tiểu hòa thượng hay không?
Đợi sau khi Chiêm Khánh Nhân và tiểu hòa thượng bước tới, lần này Trần Trầm Hương dẫn đầu nói: “Lần này cứ để tôi thử nghiệm khí độc đi.”
“Cũng được, anh Trần cẩn thận một chút.” Dương Bách Xuyên dặn dò một câu.
Đối với Khí Độc cổ đạo, anh cũng không lo lắng lắm, bởi vì nhìn qua không có bất cứ vật có độc nào, cực kỳ yên ả.
Nếu như Trần Trầm Hương đã muốn thể hiện, vậy thì để anh ta đi thử nước trước rồi nói sau.
Khí độc cổ đạo là khu thứ ba, mọi người đều tin, càng về sau thì nguy hiểm sẽ càng lớn.
Đối với Trần Trầm Hương mà nói, nếu đã lấy ra con át chủ bài, vậy thì anh nên cao giọng tới cùng, thể hiện thực lực của bản thân trước mặt của Mai Thi Dĩnh, để cô biết được anh không hề thua kém Dương Bách Xuyên.
Mỗi khi anh nghe thấy Mai Thi Dĩnh thân thiết gọi Dương Bách Xuyên là anh Dương, trong long anh vô cùng buồn bực, lúc trước ở Lôi Điện cổ đạo, hình ảnh Mai Thi Dĩnh và Hồ Tiên Nhi một người bên trái một người bên phải Dương Bách Xuyên khiến Trần Trầm Hương rất ghen tị, lần này ở khu Khí Độc, anh muốn bảo vệ Mai Thi Dĩnh.
Khi bước trên Khí Độc cổ đạo, Trần Trầm Hương nói với Mai Thi Dĩnh: “Chị Mai, chị đợi một chút, em thử độ sâu của Khí Độc cổ đạo, sau đó sẽ hộ tống chị.”
“Cảm ơn Trần sư đệ, không cần đâu, tôi có tự tin mình có thể vượt qua Khí Độc chi đạo.” Mai Thi Dĩnh từ chối khéo ý tốt của Trần Trầm Hương, quả thật trên người cô có huyết mạch Thần Phượng, trong cơ thể cũng có Thần Phượng Hỏa, bất kể là độc gì vào cơ thể đều có thể luyện hóa rất nhanh, điều này cô đã thử nghiệm mấy năm trước, vì thế nên cô rất tự tin mình sẽ đi qua được Khí Độc cổ đạo.
Trần Trầm Hương lúng túng cười một tiếng, anh cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp bước lên Khí Độc cổ đạo.
Lúc này mấy người Dương Bách Xuyên đều nhìn theo anh, quan sát xem sau khi Trần Trầm Hương bước lên Khí Độc cổ đạo sẽ xảy ra biến hóa gì?