Thường Bộ Tể nghe thấy âm thanh của Dương Bách Xuyên, toàn thân nổi hết da gà, dưới chân càng thêm nhanh, quay người chạy trốn.
Nhưng đột nhiên ông ta cảm thấy một loại áp lực kh ủng bố bao phủ lấy thần hồn, thân thể chấn động, bị trấn áp cưỡng ép dừng lại.
“A!”
Thường Bộ Tể đã biết Dương Bách Xuyên có cổ quái từ trước, vượt qua tu sĩ Kim Đan bình thường, nếu không ông ta cũng sẽ không cẩn thận quan sát, ra tay đối phó Dương Bách Xuyên từ lâu.
Bây giờ cảm giác được loại uy áp đè ở trên người giống như núi cao, cũng không quan tâm điều gì nữa, trực tiếp đốt cháy tinh huyết chuẩn bị chạy trốn.
“Rầm rầm!”
Nhưng còn không chờ ông ta thúc giục tinh huyết, trên người đã bị trúng hai chiêu.
“Phụt!”
Phun ra một ngụm máu, trong lòng Thường Bộ Tể vô cùng kinh sợ, thân thể đột nhiên bị ép dừng lại, cứng đờ bị đâm hai thương. Cũng mau ông ta là Nguyên Anh trung kỳ, mặc dù hộc máu nhưng hai thương này không đâm thủng thân thể, chỉ bị chân khí phản phệ hộc máu.
“Lão già, ta đã từng nói chỉ cần có thể tồn tại ra ngoài sẽ nghiền nát xương của ba tên chó các ngươi thành tro, bây giờ đến lượt ngươi.”
Nhìn thấy Thường Bộ Tể muốn chạy trốn, Dương Bách Xuyên làm sao có thể để ông ta chạy được?
Lực lượng ngũ hành trong lĩnh vực được sư phụ âm thầm trấn áp, thao tác hai con rối trực tiếp chặn đứng trước người của Thường Bộ Tể.
Sau đó Dương Bách Xuyên lắc mình đuổi theo Thường Bộ Tể, nói xong trực tiếp nện một quyền lên trên đầu ông ta.
“Bốp!”
Thường Bộ Tể bị Dương Bách Xuyên đánh nát đầu như dưa hấu.
Ngay sau đó bay ra một đạo ánh sáng trắng sữa, nhanh chóng bay ra khỏi cơ thể của Thường Bộ Tể.
Đây chính là Thường Bộ Tể phiên bản bỏ túi, là Nguyên Anh của ông ta, chỉ cần Nguyên Anh không bị diệt, ông ta có thể tìm vật dẫn để chiếm đoạt sống sót.
“Chít…”
Sau đó không cần Dương Bách Xuyên ra tay, chồn nhỏ kêu to lên, thân thể nho nhỏ nhảy dựng lên, trực tiếp nhào đến thi thể của Nguyên Anh, giống như chồn nhỏ đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi.
“A… Không…”
Thường Bộ Tể hoảng sợ kêu to.
Sau đó bị chồn nhỏ nuốt chửng, xong rồi trở về trên vai của Dương Bách Xuyên.
Chồn nhỏ trực tiếp cắn nuốt tên Nguyên Anh này làm cho Dương Bách Xuyên không khỏi nhíu mày.
Nguyên Anh chính là người phiên bản bỏ túi, mặc dù năng lượng cường đại nhưng ở trong mắt của Dương Bách Xuyên, chồn nhỏ đang ăn người. Hắn có chút không thích cách chồn nhỏ nuốt sống Nguyên Anh.
Nhưng lúc này đang ở trên chiến trường, không có thời gian giáo dục chồn nhỏ.
Đừng nói là chủ nhân như Dương Bách Xuyên không thích, ngay cả những người khác nhìn thấy chồn nhỏ nuốt sống Nguyên Anh, một đám không nhịn được lạnh run người.
Lúc này, chín tên Nguyên Anh sơ kỳ nhanh chóng lao đến tấn công, Dương Bách Xuyên nheo mắt lại, kiếm Đồ Long hóa thành một đạo tia chớp, tay phải thi triển ba chiêu Thủ Cốt.
“Ầm ầm ầm!”
“A a a!”
Nếu vẫn muốn tìm chết, vậy chết đi.
Hôm nay lập uy chắc chắn sẽ nổi danh ở La Phù, cũng là lúc Dương Bách Xuyên phát ra âm thanh của mình từ sau khi đi vào Sơn Hải Giới.
Cao thủ Nguyên Anh trung kỳ đã bị hắn gi ết chết bốn người, nói gì đến đám người tu chân Nguyên Anh sơ kỳ này?
Hơn nữa ở trong lĩnh vực ưu thế của mình, giết những người này hoàn toàn dễ như trở bàn tay.
Kiếm khí tung hoành, thần thông Thủ Cốt gầm rú rung trời.
Gió cát bay đầy trời, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Bên ngoài không nhìn thấy tình huống bên trong, chỉ nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết.
Chín tên người tu chân Nguyên Anh sơ kỳ ngã xuống mặt đất, mất đi sự sống, đáng sợ hơn hơi thở Nguyên Anh của bọn họ cũng biến mất không thấy.