Mạnh Trường Thanh nghĩ như vậy trong lòng, nếu là như vậy mọi chuyện lại trở lên rắc rối. Nghe thanh niên nói, Dương Quốc Trung xông vào cấm địa của Nghiêm gia, giết hơn ba mươi đệ tử của Nghiêm gia, Nghiêm gia lão tổ tự mình tìm đến cửa.
Hơn nữa nghe thanh niên nói, Dương Vấn Thiên là cao thủ Phân Thần cảnh, mà Nghiêm gia lại là gia tộc đứng đầu tứ đại gia tộc ở địa giới hang ổ thổ phỉ, có hai vị cao thủ Phân Thần cảnh, dưới tình huống như vậy, nếu Dương Quốc Trung thật sự là phụ thân của Dương Bách Xuyên, hôm nay chắc chắn Dương Bách Xuyên sẽ cứu phụ thân hắn, đến lúc đó mọi chuyện sẽ càng thêm rắc rối.
Mạnh Trường Thanh tạm thời cũng chỉ có cảnh giới bước vào Phân Thần cảnh, nếu thực lực chân chính muốn bước vào Phân Thần cảnh, còn cần cổ trùng trong đan điền biến mất mới được.
Hiện tại chỉ xem xem Dương Vấn Thiên có thể đứng vững trước cao thủ Nghiêm gia hay không, hoặc nói cách khác tình cảm với ái đồ sau bao nhiêu. Nếu Dương Vấn Thiên không đánh lại được cao thủ Nghiêm gia, đến lúc đó chắc chắn sẽ giao Dương Quốc Trung ra.
Chuyện này nên làm như thế nào mới tốt?
Vốn chỉ đến mời trận ma Dương Vấn Thiên đi vùng cấm Nam Bộ bày trận, ai biết sẽ gặp phải chuyện này.
Nhưng dù nói như vậy nhưng hôm nay Dương Bách Xuyên muốn đâm thủng trời, Mạnh Trường Thanh cũng muốn đi theo. Bởi vì hiện giờ ông ta đã là trưởng lão Vân Môn, Dương Bách Xuyên còn có ân tái tạo tu vi cho ông ra, bất kể ra sao đều phải đi theo Dương Bách Xuyên, chẳng sợ tan xương nát thịt.
Lúc này bên ngoài lại truyền đến một tiếng vang lớn, Mạnh Trường Thanh biết lúc này nên chạy đến xem tình hình, lên tiếng nói với Dương Bách Xuyên đang xuất thần: “Môn chủ, có lẽ chúng ta nên đi nhìn qua tình hình rồi tính tiếp.”
Dương Bách Xuyên bừng tỉnh, nói: “Đúng đúng đúng, chúng ta đi xem…”
Hiện tại trong lòng hắn đã xác định tám phần Dương Quốc Trung này chính là phụ thân của mình, tiếp theo chỉ cần nhìn thấy Dương Quốc Trung, tất cả chân tướng sẽ rõ.
Nghĩ đến việc có thể xác nhận sự tồn tại của phụ thân, lúc này trong lòng của Dương Bách Xuyên vô cùng loạn.
“Tiểu huynh đệ, dẫn chúng ta đi gặp Dương Vấn Thiên, Dương gia các ngươi bị Nghiêm gia đánh đến cửa, nếu Dương Vấn Thiên không khiêng được người của Nghiêm gia, làm bạn cũ của hắn, có lẽ lão phu có thể ra tay giúp đỡ một phần.” Mạnh Trường Thanh không nói thêm gì với thanh niên, lúc này mở miệng trợ giúp Dương gia của hắn ta, có lẽ thanh niên sẽ rất vui lòng dẫn bọn họ đi gặp Dương Vấn Thiên, nhìn thấy Dương Vấn Thiên tự nhiên có thể nhìn thấy Dương Quốc Trung.
Thanh niên nghe Mạnh Trường Thanh nói vậy, nhìn ông ta và Dương Bách Xuyên, trong lòng nghĩ đến danh tiếng của Mạnh Trường Thanh và lão tổ nhà mình đều là cường giả Phân Thần cảnh, nếu Mạnh Trường Thanh có thể hỗ trợ, tương đương Dương gia cũng có hai cường giả Phân Thần cảnh, có lẽ Nghiêm gia sẽ ngừng nghỉ.
Nghĩ đến đây, thanh niên vui vẻ nói: “Làm phiền hai vị tiền bối, mời hai vị tiền bối đi cùng vãn bối.”
Sau khi nói xong, thanh niên dẫn đầu đi ra khỏi đại sảnh.
Dương Bách Xuyên vẫn có chút hoảng hốt, lúc này Mạnh Trường Thanh đi lên vỗ lên vai hắn, nói: “Môn chủ đừng hoảng loạn, mặc dù ta không biết vì sao ngươi lại hoảng loạn như vậy, nhưng dù ra sao, lão Mạnh đều sẽ đi theo bước chân của môn chủ.”
Dương Bách Xuyên nghe vậy, trong lòng dần dần bình tĩnh lại, hít một hơi sâu, nói: “Lão Mạnh, cảm ơn, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.”
“Được, trong lòng càng lo lắng, càng không thể rối loạn đạo tâm. Lúc này đạo tâm bình tĩnh mới có thể tự hỏi bước tiếp theo đi như thế nào.” Mạnh Trường Thanh và Dương Bách Xuyên sóng vai cùng đi, trấn an Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên hít một hơi sâu, làm cảm xúc đang dao động kịch liệt của chính mình bình tĩnh lại, nói: “Lão Mạnh, ái đồ Dương Quốc Trung của Dương Vấn Thiên trong miệng thanh niên kia rất có khả năng chính là phụ thân của ta. Từ lúc ta 4 tuổi, phụ thân ta đã biến mất, sau đó mẫu thân của ta cũng rời khỏi ta và muội muội, đi đến nơi chết tiệt kia tìm kiếm phụ thân, sau đó… Bọn họ cùng nhau biến mất.
Từ nhỏ huynh muội chúng ta đã không có cha mẹ, cho nên cha mẹ chính là tâm ma khúc mắc cùng vướng bận lớn nhất trong lòng ta, cũng là khúc mắc của bà nội ta. Hơn nửa đời bà nội đều đang chờ đợi cha mẹ ta sẽ có ngày trở về, nhưng…
Tổng hợp lại lời nói của thanh niên, hiện tại ta có tám phần nắm chắc, ái đồ Dương Quốc Trung của Dương Vấn Thiên chính là phụ thân của ta. Lão Mạnh, nếu hôm nay ta phải đối mặt với cường giả Phân Thần cảnh, ngươi sẽ giúp ta sao?”
“Ha ha, từ ngày nhìn thấy ngươi ở Lưu Sa Cốc, ta đã quyết định đi theo ngươi. Không dối gạt ngươi, năm đó lúc ngươi đại náo thành Yêu Quang, lòng ta đã phát thề, nếu ngươi có thể sống sót rời khỏi thành Yêu Quang, ta sẽ đi theo ngươi.
Kết quả lần thứ hai gặp ngươi ở Lưu Sa Cốc, ngươi thực sự sống sót, nếu như Vân Môn giống như Vân Môn trong tuyên ngôn nhập môn, cuộc đời này của ta, sống là người Vân Môn, chết là quỷ Vân Môn. Hôm nay nếu môn chủ muốn đại náo Dương gia, lão Mạnh cũng sẽ đi theo ngươi, ha ha.”
Mạnh Trường Thanh thoải mái mỉm cười.
Dương Bách Xuyên bị lão Mạnh chọc cười, thật ra hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi, nhưng nghe được câu trả lời của lão Mạnh, hắn vẫn bị cảm động: “Tuyên ngôn nhập môn Vân Môn còn có một câu cất giấu trong lòng ta, chỉ cần là đệ tử Vân Môn, Dương Bách Xuyên ta đều coi là người một nhà.”
“Có những lời này chết cũng không tiếc, đi, chúng ta đi gặp Dương gia và Nghiêm gia, đi xác định xem Dương Quốc Trung có phải là phụ thân của ngươi hay không.” Mạnh Trường Thanh nói.
“Hai vị tiền bối, đến rồi.”
Lúc này tiếng nói của thanh niên truyền đến.
Dương Bách Xuyên và Mạnh Trường Thanh dừng nói chuyện, cùng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy cách mấy trăm mét là một quảng trường rộng hơn trăm mét vuông, chính giữa quảng trưởng là một cổ tháp chín tầng.
Phía trước cổ tháp có hai lão giả đang đối chiến với nhau, cùng lơ lửng giằng co trong không trung, năng lượng dao động cường đại, đứng thật xa cũng có thể cảm nhận được.
Bên cạnh quảng trường có hơn trăm người đứng xem, nhưng lại chia làm hai bên, một bên có hơn mười người, một bên có hơn 80 người.