Chồn nhỏ nói cho Dương Bách Xuyên biết là Thiên Cốt Trận hoàn toàn là do cao thủ từ Tu Chân Giới mà tông môn đằng sau Hoá Thê Lương tuyển chọn, luyện thành trận Con Rối Nhân Hồn, tất cả một ngàn tu chân giả đều đạt tới Phân Thần cảnh, toàn bộ đại trận gồm hàng ngàn linh hồn được hồi sinh và điều khiển, cực kỳ mạnh. Còn nhắc tới Thiên Cốt Trận giống như căn cơ của kết giới Thiên Trảm, phá đi Thiên Cốt Trận chính là phá hủy kết giới Thiên Trảm.
Nghe vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng đau lòng thay cho chồn nhỏ, cũng khiếp sợ Hóa Thê Lương hoặc có thể nói là kiệt tác của tông môn đứng sau Hóa Thê Lương, thế mà lại dùng một ngàn tu chân giả cấp Phân Thần đến bày bố trận pháp.
Chỉ cần một ngàn tu chân giả Phân Thần cảnh cũng đã là một cỗ lực lượng vô cùng cường đại rồi chứ chưa nói đến còn luyện thành Thiên Cốt Trận gì đó, luyện nhân luyện hóa, thậm chí Tỏa Hồn cũng đến bày trận, trận pháp cỡ này quả thực là trận pháp quá tà đạo.
Trận pháp khủng bố như thế chắc chắn sẽ không đơn giản, huống chi Thiên Cốt Trận còn là căn cơ của Thiên Trảm.
Mặc dù trong lòng Dương Bách Xuyên lo lắng cho chồn nhỏ và Tiểu Phượng Hoàng nhưng cũng không dám mù quáng, hắn biết một khi nông nỗi tiến lên phá trận pháp thì ba người là hắn, Hầu Đậu Đậu và Trịnh Bân Bân cũng không ứng phó được.
Nhưng nếu đã là trận pháp thì tất có cách phá giải, Dương Bách Xuyên đã từng nghiên cứu trận pháp, không định xông thẳng lên mà trì hoãn để nghiên cứu cách phá trận.
Làm không triệt để sẽ bị Thiên Cốt vây khốn, bị một ngàn bộ xương cốt của tu chân giả Phân Thần cảnh và thần hồn công kích, nghĩ đến cảnh tượng đó cũng khiến da đầu người ta tê dại.
Sau khi khoanh chân ngồi xuống, hắn nhắm mắt, trong đầu bắt đầu tái hiện trận pháp Thiên Cốt.
Sau một canh giờ trôi qua, Dương Bách Xuyên không có chút manh mối nào, tái hiện đủ kiểu cũng không có cách phá giải, ngược lại còn khiến bản thân mắc vào.
Lúc này hắn đành phải xin sư phụ Vân Thiên Tà trợ giúp.
Thiên Cốt Trận hoàn toàn là trận pháp ngộ giải, chí ít với hắn mà nói, hiện tại hắn không thể phá được trận này.
Cũng là trận pháp khó hiểu nhất mà hắn từng gặp từ trước đến giờ trong giới tu chân.
“Lão già, cái Thiên Cốt Trận này con nhìn không hiểu chút nào, người ra giúp đỡ đi, chồn nhỏ và Tiểu Phượng Hoàng đang bị trấn áp ở trong mắt trận chịu khổ, con muốn cứu chúng nó ra ngoài.” Dương Bách Xuyên nói thầm trong đầu.
Ngay sau đó, giọng nói của Vân Thiên Tà lập tức vang lên: “Ngươi nhìn không hiểu là đúng rồi, trận này chính là đại trận được xếp thứ ba trong Thập Đại Tà Trận ở Tu Chân Giới, trong Tu Chân giới cũng không còn ai dám bày trận này nữa, không ngờ Thái Huyền Tông lại dám hành động trái ý trời. Bày ra tà trận bậc này ở trong Sơn Hải Giới, nếu như bị Tu Chân Giới chính đạo biết được, cho dù Thái Huyền Tông có mạnh đến đâu cũng có thể bị diệt.
Tạo ra trận pháp cỡ này quả thực quá mức tàn khốc, chân chính dùng ngàn tu chân giả đến luyện trận, quả nhiên là một con số rất lớn đấy, Thái Huyền Tông đúng là đáng chết, trận pháp này tên đầy đủ không gọi là Thiên Cốt Trận mà gọi là Thiên Cốt Thiên Ma Trận.
Là làm cho ngàn người rơi xuống ma đạo, sau đó dùng máu tươi của ngàn người để luyện hóa, hóa thành bộ xương khô, tỏa hồn tại cốt, hóa thành ma hồn, trận pháp vận chuyển Thiên Cốt Thiên Ma công kích, lực lượng tăng gấp bội, đừng nói là Phân Thần cảnh, cho dù là Hợp Thể Cảnh cũng có thể bị xé thành mảnh nhỏ trong nháy mắt, không thể phá trận trực tiếp được, tiểu tử thúi ngươi cho vi sư một vấn đề nan giải quá rồi.”
Nói đến câu cuối cùng, trong giọng nói của Vân Thiên Tà cũng trở nên nặng nề hơn.
Nhưng Dương Bách Xuyên không nói gì, hắn biết nếu lão già đã nói nhiều như vậy thì đương nhiên đã nhận ra trận pháp, hơn nữa còn có thể nói ra tên đầy đủ của nó là Thiên Cốt Thiên Ma, tất nhiên sẽ có phương pháp phá trận, hiện giờ hắn không dám thúc giục lão già, chờ ông ấy nghĩ ra biện pháp thôi.
Quả nhiên một lát sau, Vân Thiên Tà nói: “Với khả năng và thực lực hiện giờ của ngươi thì không phá được trận pháp này, vi sư cũng không có chân thân ở đây, chỉ có thể dùng thần hồn mượn pháp, ngươi cứ chuẩn bị tốt đi, đợi vi sư phá tà trận Thiên Cốt Thiên Ma này, tà trận bậc này vốn không nên hiện thế, xem ra ở Tu Chân Giới có người không an phận rồi.”
Nghe sư phụ nói chuyện, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng bị chấn động mạnh, sư phụ coi trọng Thiên Cốt Thiên Ma Trận, chứng tỏ trận pháp này thật sự không đơn giản.
Nhưng cũng may có sư phụ ở đây có thể xử lý được mọi chuyện, hắn cũng không quá lo lắng.
Theo ý của sư phụ, ông sẽ tự ra tay, thuyết minh có nắm chắc.
Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng cứu chồn nhỏ và tiểu phượng hoàng ra, sư phụ muốn làm kiểu gì đều được.
Nói: “Sư phụ, liệu có tổn thương đến chồn nhỏ và tiểu phượng hoàng hay không?”
Rốt cuộc lúc này tiểu phượng hoàng và chồn nhỏ đều bị nhốt trong mắt trận của Thiên Cốt Thiên Ma Trận, một khi chạm đến trận pháp liệu có liên lụy đến chồn nhỏ và tiểu phượng hoàng hay không cũng là một vấn đề đáng lo.
m thanh của Vân Thiên Tà vang lên: “Đúng là bởi vì sợ tổn thương đến bọn họ nên vi sư mới chuẩn bị ra tay. Một khi trận pháp này bị dẫn phát phải dùng hết toàn thân, không dám sơ ý, Thiên Cốt Thiên Ma Trận là một trận pháp lớn, cũng là một trận pháp thiên biến vạn hóa.
Được rồi, con chuẩn bị đi, thần hồn của vi sư sẽ mượn thân thể của con để phá trận, đợt lát nữa sau khi vi sư phá trận xong, con làm con khỉ và tiểu nữ oa xông vào mắt trận cứu chồn nhỏ và tiểu phượng hoàng.”
Dương Bách Xuyên đồng ý, sau đó dặn dò Hầu Đậu Đậu và Trịnh Bân Bân: “Chờ lúc nữa ta đi vào phá trận, hai người các ngươi chờ tin tức của ta sau đó xông vào mắt trận cứu chồn nhỏ và tiểu phượng hoàng.”