Sau khi Dương Bách Xuyên khôi phục thân thể, nhìn về phía tế đàn xương trắng, nơi này vẫn giăng đầy lôi điện.
Hóa Thê Lương bị lôi điện cắn nuốt, không nhìn thấy thân ảnh, cũng không biết lão ta có bị một đòn này của sư phụ xử lý không.
Nhưng sư phụ cũng nói, sau một đòn này cho dù Hóa Thê Lương không chết cũng cách cái chết không xa, sau đó bổ một đao, có đám người Đường Đường, Huyền Vũ Bắc Minh và Thiên Hồ ở đây, cho dù lão ta còn sống Dương Bách Xuyên cũng sẽ xử lý lão ta.
Đi đến bước này đã không còn con đường quay lại, cho dù xả giận cho tiểu Phượng Hoàng và chồn nhỏ, cũng vì tương lai sau này của Vân Môn, chắc chắn phải giết chết Hóa Thê Lương, hủy diệt tế đàn xương trăng, làm kết giới Thiên Trảm biến mất, cho sinh linh Sơn Hải một hy vọng.
Tế đàn xương trắng vẫn gắn đầy lôi điện, toàn bộ đại điện đều là tiếng sấm, Dương Bách Xuyên liếc nhìn đám người Đường Đường, ý bảo dẫn mấy người bọn họ đi giết địch.
Bởi vì tiếng sấm quá ồn nên không nghe thấy tiếng nói, nhưng mấy người có thể thấy rõ được thủ thế nhằm vào tế đàn xương trắng của Dương Bách Xuyên, biết đâu là thủ thế giết địch.
Trên thực tế Đường Đường cũng bị sự uy mãnh của Dương Bách Xuyên dọa sợ, một pháp chú nhẹ nhàng bâng quơ lại có thể tạo ra lôi điện khủng bố hơn cả Hóa Thê Lương. Chỉ trong một cái chớp mắt đã bao phủ tế đàn xương trắng và Hóa Thê Lương, loại thủ đoạn này, cho dù bọn họ dùng hai đời cũng rất hiếm thấy được.
Những cũng có kiến thức, biết đây là chân ngôn pháp tắc còn cường đại hơn thần thông, chỉ có đại thần thông giả mới có thể thi triển được nó. Sau khi Dương Bách Xuyên thi triển ra, làm cho Đường Đường vô cùng chấn động, một đám nhớ lại lời nói lúc trước của Hóa Thê Lương, chẳng lẽ trong cơ thể của Dương Bách Xuyên thực sự có một thần hồn cường đại?
Nếu không một tu sĩ Phân Thần cảnh như Dương Bách Xuyên sao có thể dùng được pháp tắc?
Đây là không có khả năng.
Nghĩ gì thì nghĩ, nhưng lúc này bọn họ cũng biết đây là thời khắc quan trọng, cho dù một đòn lôi điện này không giết chết Hóa Thê Lương cũng làm lão ta trọng thương, chỉ cần bổ thêm một đao, mọi chuyện sẽ kết thúc.
Đặc biệt là tế đàn xương trắng, đó là trung tâm của kết giới Thiên Trảm, cần thiết hủy diệt, đây cũng là mục tiêu quan trọng nhất của bọn họ.
Được Dương Bách Xuyên triệu hoán, Đường Đường Huyền Vỹ Bắc Minh Thiên Hồ đều bay lên phía tế đàn.
“Pi…”
Đúng lúc này tiếng kêu của tiểu Phượng Hoàng vang lên, dưới sự trợ giúp của ba người, nàng đã khôi phục lại.
Bị Hóa Thê Lương trấn áp trong mắt trận của Thiên Cốt Thiên Ma Trận, cũng chỉ áp chết chứ không tiêu hao gì, điều muộn mạng chân chính là Hóa Thê Lương muốn hấp thu sức mạnh phượng hoàng của nàng, chỉ là chưa kịp bắt đầu đã bị Dương Bách Xuyên cứu ra. Lúc này lại được ba lão quái vật liên thủ trợ giúp khôi phục, tiểu Phượng Hoàng đã sống lại.
Tiểu Phượng Hoàng hóa thành một ngọn lửa xông về phía tế đàn xương trắng, tiểu Phượng Hoàng hận chết Hóa Thê Lương, bị áp chế chịu cực khổ hơn một trăm năm, thù này cực lớn.
Hiện giờ mọi người cùng ra tay, quay xung quanh tế đàn xương trắng, tiểu Phượng Hoàng cũng mang theo lửa giận ngập trời tham gia chiến đấu.
Chỉ có Hầu Đậu Đậu và Trịnh Bân Bân không xen vào, hai người bọn họ biết so với đám cao thủ cường đại trước mắt, tu vi của bọn họ còn kém rất xa, thò lên chỉ biết tăng thêm rắc rối, còn không bằng ở lại chăm sóc chồn nhỏ.
Chồn nhỏ bị Hầu Đậu Đậu cứu khỏi tế đàn nhưng vẫn rất uể oải.
Năm người Dương Bách Xuyên, Đường Đường, Huyền Vũ Bắc Minh, Thiên Hồ, tiểu Phượng Hoàng, mỗi người chiếm cứ một phương, quay xung quanh tế đàn xương trắng đang bị lôi điện bao phủ.
Dương Bách Xuyên tung ra bốn đóa hoa sen đen về phía tế đàn, không chút do dự, lúc này mặc kệ Hóa Thê Lương còn sống hay không, chắc chắn phải đảnh một trận, diệt trừ hậu hoạn.
Tiểu Phượng Hoàng phun ra một ngọn lửa đỏ rực lên phía tế đàn.
Huyền Vũ Bắc Minh phun ra một cột nước màu lam cường đại.
Bảy cái đuôi của Thiên Hồ bộc phát ra ánh sáng chói mắt, quất đánh qua.
Đường Đường ném Hỗn Nguyên Dù về phía tế đàn xương trắng.
Năm người gần như ra tay đánh về phía tế đàn cùng lúc, dù sao lúc này trên tế đàn lập lòe lôi điện, không nhìn thấy bóng dáng của Hóa Thê Lương, trận loạn đánh này chính là muốn bổ một đao cho lão ta.
“Ầm ầm ầm…”
Tiếng nổ mạnh rung trời vang lên, trong khoảnh khắc này toàn bộ đại điện bắt đầu run rẩy.
Uy lực công kích khủng bổ hình thành một cuộn sóng cường đại.
Toàn bộ tế đàn xương trắng rung chuyển dữ dội.
Ngay sau đó tất cả biến mất.
Lôi biến mất, linh khí tứ tán…
Đôi mắt của mọi người hướng về phía tế đàn.
Chỉ thấy dưới đòn tấn công cường đại như vậy, tế đàn xương trắng đã hóa thành một đống xương vụn, mà trên tế đàn xuất hiện một đống thịt nát, đã không nhìn thấy diện mạo thi thể, mất đi toàn bộ sự sống, chết thẳng cẳng.