Cho nên ta đã áp chế cảnh giới ở Hợp Thể cảnh hơn hai ngàn năm, 500 năm trước ta không thể áp chế được mới độ kiếp. Có thể nói đại thiên kiếp của ta dày nặng hơn những tu sĩ khác, may mắn vượt qua đại thiên kiếp, mới đạt được tu vi Độ Kiếp sơ kỳ.
Nhưng bởi vì không có tài nguyên tu luyện nên vận luôn dừng lại ở Độ Kiếp sơ kỳ, nếu ta có thể bước vào Độ Kiếp trùng kỳ thì không cần lo lắng mấy tông môn cấp hai kia có bao nhiêu tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ.
Dù sao không phải ai cũng có thể thành công vượt qua đại thiên kiếp đạt đến cảnh giới Độ Kiếp, ở trong Tu Chân Giới đều là lông phượng sừng lân, có quá nhiều tu sĩ vì độ thiên kiếp thất bại mà thành binh giải Tán Tiên, con đường Tán Tiên càng thêm gian nan.
Thường thì tu sĩ độ thiên kiếp thất bại được gọi là Địa Tiên, hoặc vừa chuyển Tán Tiên, nhưng Tán Tiên thì một ngàn năm mới có một Tán Tiên kiếp, còn khủng bố hơn cả đại thiên kiếp, cho dù binh giải Tán Tiên cũng không độ thành công Tán Tiên kiếp.
Đây cũng là lý do tại sao tu vi đạt đến Độ Kiếp kỳ thì có thể đưa tông môn lên thành cấp một, vượt qua Tán Tiên kiếp thì có thể trấn giữ một tông môn, trở thành nhân vật cao quý vô thượng của một tông môn, lên cao hơn là tông môn đỉnh cấp và thánh địa.” Lý Phượng Ngọc giải thích cho Dương Bách Xuyên, nàng cũng nhìn ra được vị sư thúc tổ này không quá quen thuộc Tu Chân Giới.
Dương Bách Xuyên nghe xong có chút hiểu ra, gật đầu nói: “Nói cách khác nếu ngươi tiến vào Độ Kiếp trung kỳ thì có nắm chắc đối phó được với hai tông môn cấp hai đang ngoi đầu?”
Lý Phượng Ngọc cười khổ nói: “Sư thúc tổ, đúng vậy, nhưng tu luyện càng sâu, càng khó tiến bộ, muốn đột phá Độ Kiếp sơ kỳ lên trung kỳ, nói dễ hơn làm.”
Dương Bách Xuyên suy nghĩ, nói: “Nếu cung cấp cho ngươi đủ đan dược phụ trợ, ngươi có nắm chắc có thể đột phá lên Độ Kiếp trung kỳ trong thời gian ngắn hay không?”
Hai mắt của Lý Phượng Ngọc sáng lên: “Nếu có đan dược dùng cho Độ Kiếp kỳ, trong vòng nửa năm ta có thể đột phá lên Độ Kiếp trung kỳ.”
Lý Phượng Ngọc biết đan dược vẫn luôn là tài nguyên hiếm có ở Tu Chân Giới, có vài tông môn có đủ linh dược nhưng lại không có luyện đan sư có thể luyện chế ra đan dược Độ Kiếp kỳ, có vài luyện đan sư lại không gom đủ linh dược. Hơn nữa mỗi một luyện đan sư luyện chế ra được đan dược hiệu quả cho Độ Kiếp kỳ, tất cả đều là nhân vật cấp tông sư.
Luyện đan sư cấp bậc tông sư hoặc là người đứng đầu tông môn, hoặc là người đã tiến vào các thánh địa lớn, tông môn bình thường rất hiếm có được luyện đan sư cấp bậc tông môn.
Trong lòng Dương Bách Xuyên có tự tin, trong số phương pháp luyện đan sư phụ để lại trong đầu hắn, có cả phương pháp và bí pháp luyện chế đan dược cấp cao, hắn có thể thử xem, nhưng vẫn nắm chắc vài phần.
“Được, ta có thể luyện chế đan dược cho ngươi, giúp ngươi đánh sâu vào Độ Kiếp kỳ, nếu ngươi có thể đột phá chúng ta sẽ có hy vọng làm Tinh Thần Môn lại quật khởi trên đại địa này lần nữa. Hơn nữa chín người Thương Vũ Tình cũng có thể dùng đan dược để tiến thêm một bước, tất cả đều bước vào đại viên mãn, cho dù đối đầu với Hợp Thể cảnh cũng không cần e dè.” Dương Bách Xuyên nói với Lý Phượng Ngọc.
“Sư thúc tổ, ngài còn có thể luyện chế được đan dược cấp cao?” Lý Phượng Ngọc có chút kinh ngạc.
“Thật ra ta đã có thể luyện chế được đan dược cấp cao từ lâu, nhưng chỉ từng luyện chế đan Chân Khí cao giai, còn chưa nếm thử đan dược tăng lên tu vi, nhưng có lẽ sẽ không có vấn đề gì, hiện tại chỉ thiếu một loại dược chính thì ta có thể đạt được thành tựu nhất định ở con đường luyện đan.” Dương Bách Xuyên khoe khoang.
Nhưng nói đúng ra, hắn cũng không coi như khoe khoang, rốt cuộc từ lúc bắt đầu tu chân hắn cũng đã nghiên cứu con đường luyện đan, còn được cường giả như sư phụ Vân Thiên Tà dạy dỗ, cũng có được rất nhiều bí phương bí pháp luyện đan trong tay.
Nói xong, Dương Bách Xuyên lật tay lấy ra một viên đan Chân Khí.
Ban đầu Lý Phượng Ngọc nghe Dương Bách Xuyên nói hắn có thể luyện chế đan dược cấp cao, trong lòng vẫn có chút không tin, nhưng khi Dương Bách Xuyên lấy ra đan Chân Khí hàng thật giá thật, Lý Phượng Ngọc tin, mặc dù đan Chân Khí là đan dược thấp nhất trong số đan dược cấp cao, nhưng nó cũng là đan dược cấp cao.
Nàng tin tưởng vị sư thúc tổ này là luyện đan sư, nghĩ đến việc Dương Bách Xuyên là luyện đan sư cao giai, Lý Phượng Ngọc kích động run rẩy, có một vị sư thúc tổ bảo bối như vậy ở, còn lo gì về việc không thể đột phá? Còn lo gì về việc Tinh Thần Môn quật khởi?
“Sư thúc tổ…” Lý Phượng Ngọc vô cùng kích động, run rẩy hỏi: “Thật sự có thể luyện chế đan dược cấp cao?”
Nói xong Lý Phượng Ngọc cảm thấy không ổn, vội vàng nói: “Không không không, ý ta là sư thúc tổ muốn luyện chế đan dược gì? Cần linh dược gì? Ta sẽ nghĩ mọi cách để tìm được?”
Dương Bách Xuyên nói: “Đan dược ta muốn luyện chế là ‘đan Triều Nguyên’, ngoại trừ việc chứa đựng lượng chân khí khổng lồ còn có tác dụng phá vỡ vách tường, đáng tiếc chỉ thiếu một loại dược chính là ‘cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên’, loại cỏ này được kết tinh từ linh khí ngũ hành, nạp ánh sáng mặt trời, chỉ có nơi có thuộc tính ngũ hành mới có thể dựng dục ra nó. Ngươi biết nơi nào hội tụ ngũ khí không? Hoặc thương hội nào có thể mua được cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên không?”
Lý Phượng Ngọc nhíu mày: “Sư thúc tổ, ta cũng từng nghe nói qua cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên, nó từng được ghi chép trong điển tịch của tông môn, từng có một vị tiền bối Tinh Thần Môn gặp được, nhưng vì vị tiền bối đó không am hiểu luyện đan nên đã bán cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên cho thương hội, một gốc cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên đã được thương hội bán đấu giá với giá hơn một vạn linh thạch thượng phẩm.
Nơi sản sinh ra cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên rất đặc thù, cho nên cho dù có thương hội có, chúng ta cũng không mua nổi, ta biết nơi sản sinh ra nó, dù sao cũng từng được ghi lại, hiện tại ta đi tìm.”
“Từ từ, ngươi không thể đi, nếu núi Tinh Thần có nơi có ngũ hành, chắc chắn cũng sẽ có cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên, vẫn nên để ta đi, ta có cách tìm được, hiện tại ngươi cũng không thể rời khỏi Tinh Thần Môn, phải ở lại trấn giữ, chẳng may những tông môn kia tìm đến, tu vi của ngươi mạnh nhất cũng dễ đối phó với bọn họ,