Giờ phút này, trong mắt Dương Bách Xuyên, Mộc Ngưng Hiên đâu có dáng vẻ bị thương gì?
Nhìn gã ta nhanh chóng lui về phía sau, miệng rống to lên, trong lòng Dương Bách Xuyên hơi hồi hộp.
Trong đầu hắn chỉ có một câu, bị đánh lén.
Có lẽ Mộc Ngưng Hiên đã phát hiện hắn theo dõi từ trước...
Chỉ trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên cảm nhận được bốn phương tám pháp có bảy tám đạo khí tức tập trung vào hắn, bên tai có tiếng xé gió truyền đến...
Khí tức cường đại lập tức bao phủ lấy hắn.
Lúc này, Dương Bách Xuyên mới mở Càn Khôn Nhãn ra, hắn nhìn thấy bảy tám đạo thân ảnh lao ra từ trong mấy cái sơn động.
Những người này không phải ai xa lạ, người cầm đầu chính là Lưu Dật Trần của Bách Luyện Sơn Trang.
Dương Bách Xuyên đột nhiên nghĩ đến Truyền Tấn Phù, Mộ Trường Phong cho hắn Truyền Tấn Phù để sử dụng liên lạc ở đây, trong tay hắn có Truyền Tấn Phù thì người khác cũng sẽ có.
Lúc này, hắn nghĩ tới Mộc Ngưng Hiên đã liên lạc với Lưu Dật Trần thông qua Truyền Tấn Phù, có lẽ là khoảng cách giữa hai người bọn họ không xa, lúc này lại tạo cho hắn một cái bẫy, thật nực cười, hắn còn tự đắc bảo Chồn nhỏ truy tìm khí tức của Mộc Ngưng Hiên, muốn chém chết Mộc Ngưng Hiên.
Hiện tại xem ra là Mộc Ngưng Hiên đã tính kế hắn từ trước.
Mộc Ngưng Hiên và Lưu Dật Trần của Bách Luyện Sơn Trang vốn là một phe.
Giữa cửu đại Thánh địa có quan hệ khá tốt với nhau.
Trường Sinh Điện và Hoàng triều Hiên Viên có thể liên hợp, Thiên Kiếm Sơn và Bách Luyện Sơn Trang đương nhiên cũng có thể liên hợp.
Giờ khắc này, tinh thần Dương Bách Xuyên chấn động, không dám có chút sơ suất nào.
Hắn biết Mộc Ngưng Hiên và Lưu Dật Trần có thể xuất kích thì tất nhiên là đại sát thủ.
Thôi thúc Kiếm Đồ Long trong tay, Dương Bách Xuyên lại không nghĩ tới một kích kiếm khí Hắc Liên lại thành tứ hoá bát, tám đóa Hắc Liên phân tán ra bốn phía.
“Ầm ầm ầm…”
Dương Bách Xuyên bị bao vây, hắn lập tức dùng một kích tứ hoá bát kiếm khí Hắc Liên này để phản kích, lúc này, dùng chiêu này phản kích chính là cách phòng ngự tốt nhất.
Nếu như có thể đột phá phòng tuyến thì có thể có sơ hở.
Nhưng sau khi tiếng nổ vang lên, hàn khí trong sơn động dập dờn giữa kiếm khí đều bị kiếm khí đánh tan tác.
Hắn thấy được Lưu Dật Trần đang dẫn đầu bốn phía, đệ tử Bách Luyện Sơn Trang hợp thành trận pháp, trong tay mỗi người đều có pháp khí bộc phát vầng sáng đủ loại màu sắc.
Một kích tứ hoá bát Hắc Liên của Dương Bách Xuyên đã khuếch tán kiếm khí Hắc Liên ra, nhưng vẫn bị những người này gắng gượng ngăn cản được.
Một kích tan tành, mất đi hiệu lực.
Lúc này, chỉ nghe Lưu Dật Trần cười lạnh nói: “Tiểu tử, ta biết ngươi xuất kiếm lợi hại, Lãnh Tiêu Dật và Trình Vĩ Khang đều không ngăn cản được một kiếm của ngươi, nhưng ở trước mặt Lưu Dật Trần ta, ngươi nhất định phải thất vọng. Cho ngươi nếm thử Luyện Ngục Trận Bách Luyện của Bách Luyện Sơn Trang ta, cho ngươi biết Thánh địa bọn ta không đơn giản như trong tưởng tượng của tiểu tử ngươi…”
Lưu Dật Trần cười lạnh, sau khi nói xong, trong tay hắn ta có một thanh pháp khí giống như Phật Trần, vung lên về phía Dương Bách Xuyên rồi nói: “Chư vị sư đệ nghe lệnh, Bách Luyện Luyện Ngục Liệt Hỏa Trận, khởi động.”
“Tuân theo hiệu lệnh của sư huynh.”
Bảy đệ tử của Bách Luyện Sơn Trang đồng thanh nói.
Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của Lưu Dật Trần, pháp khí trong tay mỗi người đều sáng lên, hơn nữa trên người mỗi người đều bộc phát hào quang, khí tức tăng mạnh.
Dương Bách Xuyên bị bọn họ vây ở giữa trận pháp, sắc mặt hắn lập tức thay đổi...
Ở trong trận pháp, hắn có thể cảm nhận rõ ràng lực lượng sinh sôi vận chuyển không ngừng đến từ trận pháp mà đám người Lưu Dật Trần tạo thành, tạo nên kết giới trận pháp rất cường đại.