Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết (Dịch)

Chương 32: Thương Sương kiếm

"Vâng!"

Hai nữ không hỏi thêm nữa, hiếu kì quan sát binh khí trong tầng thứ nhất.

Có thể được để ở trong Tàng Kinh các, đều không phải binh khí bình thường.

Tô Khuynh Thành cầm một thanh kiếm lên, kiếm này tên Đoạn Tràng, nàng yên lặng nhìn nó.

Không ngờ lại gặp nó ở đây, xem ra chủ nhân của nó đã chết, nàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve.

Diệp Lăng Thiên nhẹ giọng nói: "Kiếm này tên Đoạn Tràng, bội kiếm của Phong Vũ Đoạn Tràng Nhân, một sát thủ Địa tự của La Võng, đối phương chết dưới chân núi Thiên môn, trưởng lão đi ngang qua tiện tay đem về."

Tô Khuynh Thành thất thần, Phong Vũ Đoạn Tràng Nhân coi như tiền bối của nàng, làm một sát thủ, kết quả của nàng nhất định không tốt hơn đối phương bao nhiêu.

"Ah!"

Nàng không cẩn thận bị lưỡi kiếm cắt đứt ngón tay, máu tươi chảy ra.

Diệp Lăng Thiên nắm lấy ngón tay của nàng, đưa vào trong miệng, nhẹ nhàng núc.

'Xoẹt!'

Hắn lại xé một miếng vải từ áo, băng bó vết thương cho Tô Khuynh Thành, dặn dò nàng: "Cẩn thận một chút, binh khí ở đây đều rất sắc bén."

Tô Khuynh Thành kinh ngạc nhìn Diệp Lăng Thiên, yên lặng rút tay về, thấp giọng nói: "Đa tạ công tử!"

"Khanh khách!

Tần Kiêm Gia thấy thế, yêu kiều cười một trận, thần sắc ý vị thâm trường.

"Ồ! Thanh kiếm này..."

Tần Kiêm Gia đưa mắt nhìn một thanh trường kiếm, tản ra hàn khí lạnh lẽo, kiếm này dài ba xích, tràn ngập u quang, vô cùng sắc bén, làm cho trái tim người ta đập nhanh không hiểu.

Diệp Lăng Thiên giải thích: "Kiếm này tên Thương Sương, nếu Danh Kiếm phổ có đến sáu mươi tên, nó có thể được xếp hạng năm mươi chín,‘kiêm gia thương thương, bạch lộ vi sương’, kiếm này hợp với ngươi."

Tạm dịch: Lau lách rườm rà xanh tốt, móc trắng làm sương.

Tần Kiêm Gia cầm thanh kiếm, nhẹ nhàng vung vẩy, cảm giác rất tiện tay, nàng vui vẻ nói: "Công tử, ta muốn thanh kiếm này!"

"Được!" Diệp Lăng Thiên nhẹ nhàng gật đầu.

Hắn nhìn về phía Tô Khuynh Thành nói: "Nếu Khuynh Thành không thích binh khí, ta dẫn ngươi đi tầng hai xem công pháp."

"Vâng công tử."

Tô Khuynh Thành để Đoạn Tràng kiếm xuống, đi theo Diệp Lăng Thiên lên tầng thứ hai.

Tần Kiêm Gia không do dự, vội vàng theo sau, muốn xem tầng thứ hai có công pháp gì.

Đi lên tầng thứ hai.

Diệp Lăng Thiên nhìn Tô Khuynh Thành nói: "Công pháp nơi này, ngươi tùy ý chọn một bộ."

"Vâng." Tô Khuynh Thành đi về phía trước, lật xem công pháp, nhưng không hài lòng.

"Hửm?" Đột nhiên, nàng nhìn thấy một bộ công pháp, bìa giấy viết mấy chữ to: Hóa Công Đại Pháp!

Nhìn thấy bốn chữ này, con ngươi của nàng co rụt lại.

Nàng lập tức cầm lên lật xem.

Lần này tới Thiên môn, kỳ thật nàng còn có một nhiệm vụ đặc biệt, đó chính là dò xét tình huống của Bắc Minh Phong, một vị cường giả Thiên tự nhất.

Nếu đối phương không chết, bên trên muốn nàng tìm hết biện pháp cứu ra, chết rồi thì tìm Hóa Công Đại Pháp.

Hóa Công Đại Pháp, huyền diệu khó lường, năm đó Bắc Minh Phong dựa vào nó, đại chiến cùng nhiều vị Đại Tông sư, La Võng đỏ mắt vô cùng thèm bộ công pháp này, tất sẽ không từ bỏ.

Không ngờ tới, bộ công pháp này lại để ở trong Tàng Kinh các.

Hóa Công Đại Pháp ở đây, Bắc Minh Phong ở đâu?

Tham sống sợ chết giao ra công pháp, hay là đã chết rồi?

Diệp Lăng Thiên đi tới, thần sắc quái dị nhìn nàng, nói: "Ngươi muốn bộ công pháp này sao?"

Hắn thầm cảm khái trong lòng, cô nương này nhìn cũng không ngốc, lại đạp hố của hắn tới ba lần…

Tô Khuynh Thành gật đầu, nói: "Chỉ là cảm thấy nó không đơn giản."

Diệp Lăng Thiên cười nói: "Đúng là không đơn giản, nó là công pháp của sát thủ La Võng cấp bậc Thiên tự."

Tô Khuynh Thành dò hỏi: "Nếu là của sát thủ La Võng, sao lại ở đây?"

Diệp Lăng Thiên giải thích: "Năm mươi năm trước, vị sát thủ kia bị Thiên môn bắt được, vì tự vệ nên chủ động giao ra bộ công pháp này, đáng tiếc người kia quá giảo hoạt, công pháp có vấn đề, trưởng lão phát hiện ra, trong lúc tức giận, ra tay trấn sát vị kia."

"Về sau trải qua các vị trưởng lão thôi diễn, bổ sung cho bộ công pháp, đáng tiếc uy lực tiêu giảm, không bằng Hóa Công Đại Pháp chân chính, cho nên mới ném ở đây."

"Thì ra là vậy." Tô Khuynh Thành lộ ra thần sắc nhẹ nhõm.

Nàng biết Hóa Công Đại Pháp sao mà bất phàm, sao lại tuỳ tiện để ở đây?

Thì ra không phải côn pháp nguyên bản.

Tô Khuynh Thành khẽ nói: "Công tử, ta muốn bộ công pháp này."

Diệp Lăng Thiên trầm ngâm nói: "Ngươi nên xem thêm những bộ công pháp khác, tìm công pháp thích hợp với ngươi hơn. Mặc dù bộ công pháp này có chỗ khác nguyên bản, nhưng vẫn rất tà dị, không thích hợp với ngươi."

Tô Khuynh Thành chân thành nói: "Ta chỉ muốn nó!"

Nàng sẽ không tu luyện loại công pháp này, bởi vì nàng dự định nộp lên bên trên.

Dù cho nó không phải công pháp nguyên bản, nhưng còn tốt hơn không có, coi như hoàn thành một nhiệm vụ.

"Thôi được!" Diệp Lăng Thiên không nhiều lời nữa.

Tần Kiêm Gia thì cau mày, không ngờ là Hóa Công Đại Pháp, mình chủ quan!

Sớm biết như thế, nàng nên lựa chọn công pháp.

Hóa Công Đại Pháp rõ ràng có giá trị cao hơn binh khí.

Đáng tiếc công pháp đã đến tay Tô Khuynh Thành, nàng không tiện mở lời.

Chỉ có thể tìm cơ hội cướp mà thôi.

"Chọn xong rồi, chúng ta ra ngoài."

Diệp Lăng Thiên dẫn theo hai nữ đi ra Tàng Kinh các.

Hộ vệ không hỏi các nàng chọn cái gì, bởi vì không nằm trong chức trách của bọn họ.

… …

Trở về gian phòng của mình.

Tô Khuynh Thành lấy Hóa Công Đại Pháp ra, chăm chú lật xem, công pháp này xác thực vô cùng huyền diệu.

Lật qua một trang, ánh mắt chợt rơi lên đầu ngón tay của mình, miếng vải rất dễ thấy.

Nàng đưa tay nhẹ nhàng sờ miếng vải, không khỏi thất thần.

'Kẹt kẹt!'

Lúc này cửa bị đẩy ra, Tần Kiêm Gia đi đến.

Tô Khuynh Thành sầm mặt, lạnh lùng nói: "Không ai dạy cho ngươi phải gõ cửa trước khi vào sao?''

Tần Kiêm Gia đóng cửa lại, trêu tức nhìn Tô Khuynh Thành, nói: "Người nào từng nói, một sát thủ khi có tình cảm, sẽ trở thành phế vật không dùng được, khi Diệp Lăng Thiên băng bó viết thương cho ngươi, có phải làm cho ngươi rất cảm động không? Có phải muốn lấy thân báo đáp không?''

'Vèo!'

Trong mắt Tô Khuynh Thành tràn ngập hàn khí, tiện tay vung lên, một cái chén trà bắn tới Tần Kiêm Gia.

'Ầm!'

Tần Kiêm Gia búng nhẹ ngón tay, chén trà trực tiếp vỡ vụn.

Tần Kiêm Gia cười duyên hỏi: "Tô muội muội sao lại tức giận như vậy, bị ta nói trúng tâm sự rồi?"

Tô Khuynh Thành hờ hững nói: "Không có chuyện thì lăn.".

"Sao lại không, bộ Hóa Công Đại Pháp này..."

Tần Kiêm Gia nhìn chằm chằm Hóa Công Đại Pháp.

Tô Khuynh Thành cười lạnh nói: "Ngươi dám động đến nó, ta cam đoan ngươi sống không quá đêm nay, không tin thì ngươi thử xem.''

Tần Kiêm Gia hé miệng cười duyên nói: "Khanh khách! Tô muội muội đừng kích động, ta chỉ hiếu kì hỏi mà thôi, dù sao ngươi cũng không muốn thân phận của mình bại lộ.''

Tô Khuynh Thành coi thường nhìn Tần Kiêm Gia, nói: "Dám ngăn trở La Võng, nói không chừng lần sau người chết sẽ là nam nhân kia, ngươi không tin thì chúng ta đánh cược."

"Ta chỉ đên trêu đùa Tô muội muội thôi, ngươi đã không thích thì thôi.''

Tần Kiêm Gia tươi cười không giảm, quay người rời đi.

Thời điểm đi ra cửa phòng, nụ cười trên mặt nàng biến mất, trong mắt đầy lãnh ý.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất