Chương 150: Canh bạc Tử đấu sắp xuất hiện kết quả cuối cùng!
Ban đầu, hư không xung quanh còn rộn ràng tiếng thảo luận, thế nhưng khi nghe được tiếng thở dài của Thằng hề thì mọi âm thanh đều trở nên yên tĩnh.
Đúng vậy...
Hắn là một người mới.
Dựa theo sóng sức mạnh trên người của hắn mà phán đoán, chắc hẳn hắn chỉ còn có thể rút thêm một tấm thẻ bài nữa mà thôi.
Mà Huyết kỵ sĩ...
"Ngươi còn mấy thẻ bài?" Bóng đen lập tức hỏi.
"Hai mươi lăm tấm thẻ bài."
La Sinh vội vàng trả lời.
"Rất tốt, cuối cùng thì ngươi cũng làm cho ta hài lòng một lần." Bóng đen thở phào một hơi.
Hai mươi lăm tấm thẻ bài, chiến đấu với một tấm thẻ bài.
Dù nghĩ thế nào đi chăng nữa, trận đánh cược này cũng sắp phải tới hồi kết thúc rồi.
Bỗng nhiên, có một bóng đen nói:
"Ta lại tăng thêm tiền đặt cược, điều kiện là song phương không được sử dụng vũ khí của văn minh khoa học kỹ thuật."
Sau khi nói xong, khẩu súng trên tay Thằng hề lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Tốt.
Lần này, đại cục đã định.
Giọng nói của ông lão vang lên theo:
"Còn có ai đặt cược nữa không?"
Không ai trả lời.
Lúc này, tất cả mọi người đều đặt cược cả rồi, mà canh bạc lần này cũng sắp tới thời khắc mở bài.
"Khi thời gian nghỉ ngơi kết thúc, canh bạc lần này sẽ không tiếp nhận thêm bất cứ tiền đặt cược nào nữa."
Ông lão tuyên bố.
Liễu Bình suy nghĩ một lát, thở dài nói: "Tương lai ta không muốn làm Ma vương."
"Vì sao?" Yana từ hư không bước tới, hỏi nhỏ.
"Một đám lừa đảo, thật mất mặt." Thằng hề nói.
Trên thực tế, nếu không phải hắn sợ lừa cả ông lão chủ trì trận đánh cược này vào trong, hắn thật muốn dùng kỹ năng hệ thần bí kia...
"Một Người Không Có Phần Diễn".
Nếu như sử dụng kỹ năng thần bí này, có lẽ tất cả Ma vương đều điên cuồng đặt cược về phía Huyết kỵ sĩ kia mất.
Thế nhưng khi làm vậy cũng có khả năng làm cho ông lão cũng cảm thấy mình là rác rưởi.
Ông lão là nguyên nhân chủ yếu có thể miễn cưỡng duy trì tính công bằng trong trận chiến đấu này, tuyệt đối không nên làm cho ông ta cảm thấy mình là rác rưởi, nếu không toàn bộ trận tử đấu này sẽ nghiêng về phía La Sinh.
"Thằng hề, ngươi nói câu sẽ đắc tội rất nhiều người." Yana nhìn về phía hư không, nhỏ giọng nói.
"Bọn chúng muốn ta chết, ta còn sợ đắc tội bọn chúng sao?" Thằng hề nhún vai nói.
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía đồng hồ.
Một phút cuối cùng.
Chiến đấu sắp tiếp tục!
Khác với khi trước đó là, Thằng hề đã mất đi Gatling gun, đại đao dài bốn mươi mét cùng mọi vũ khí của văn minh khoa học kỹ thuật...
Hắn không chỉ không có vũ khí, lại chỉ có thể sử dụng một thẻ bài cuối cùng mà thôi!
Giọng nói của ông lão vang lên lần nữa:
"Một phút cuối cùng, một phút sau sẽ không tiếp nhận bất cứ khoản tiền đặt cược nào nữa."
"Còn ai đặt cược nữa không?"
Liễu Bình cùng Yana liếc mắt nhìn nhau, sau đó cùng nhìn về phía đồng hồ.
Tíc tắc, tíc tắc, tíc tắc,...
Kim giây nhanh chóng di chuyển.
50 giây.
40 giây.
30 giây.
20 giây.
15 giây!
Trong khoảnh khắc cuối cùng này, hai giọng nói đồng thời vang lên:
"Ta dùng toàn bộ tài sản của bản thân làm tiền đặt cược, điều kiện là song phương ngẫu nhiên xuất hiện trong một kiến trúc cỡ lớn, chiến đấu sẽ tiến hành tại nơi đó!" Yana gấp giọng nói.
"Ta dùng năm tỷ tư linh thạch cược chính mình chiến thắng, điều kiện là tuyệt đối không thể tự mình ra tay phá hoại kiến trúc... phá hoại một bộ phận kiến trúc, dù cho chỉ là một viên gạch, cũng coi như kẻ phá hoại đó bị thua!" Thằng hề cười nói.
Một tiếng ho nhẹ vang lên.
Ông lão nghiêm túc nói: "Người trẻ tuổi thật nhiệt tình mà, như vậy ta cũng dùng mười tỷ đồng vàng Luyện Ngục đặt cược Thằng hề chiến thắng, điều kiện là bất cứ kẻ nào đều chỉ được rút thêm một thẻ bài nữa mà thôi."
Bảy giây!
Ba người nói rất nhanh, trong bảy giây ngắn ngủi, liên tiếp ba điều kiện tương ứng với ba lần đặt cược đều có hiệu lực!
Toàn trường trở nên yên tĩnh.
Những bóng đen kia còn chưa kịp phản ứng.
Vẫn là Thằng hề phản ứng đầu tiên: "Tỉ lệ trao đổi giữa đồng vàng cùng linh thạch là sao?"
"Một đồng vàng Luyện Ngục, có thể đổi lấy mười ngàn viên linh thạch." Ông lão nói.
"Xem ra mục tiêu sau này của ta cần phải đổi lại, kiếm lấy loại đồng vàng này mới được." Thằng hề than thở.
"Món tiền đầu tiên của ngươi ở ngay trước mắt, chỉ là ngươi có nắm chặt được hay không thôi." Ông lão cười nói.
"Có lý." Thằng hề gật đầu nói.
Thật đúng là người già thành tinh...
Ông lão này đặt cược mười tỷ tiền vàng Luyện Ngục rằng mình sẽ chiến thắng.
Mình đã không còn thẻ bài nào có thể sử dụng, ông lão đoán chắc nếu như mình muốn chiến thắng, chắc hẳn là phải dựa vào một tấm thẻ bài cuối cùng!
Cho nên, điều kiện của ông ta là:
Bất cứ kẻ nào đều chỉ có thể rút thêm một tấm thẻ bài.
Cứ như vậy, đã hoàn toàn hạn chế Huyết kỵ sĩ, làm cho biến số trở nên thấp nhất.
Với lại, từ giờ trở đi, sẽ không tiếp nhận thêm bất cứ tiền đặt cược nào nữa.
Canh bạc Tử đấu sắp xuất hiện kết quả cuối cùng!
Ầm...
Hai luồng sáng bỗng xuất hiện, quấn quanh người Huyết kỵ sĩ cùng Thằng hề, mang bọn họ rời khỏi khu vực này.
Móng ngựa giẫm trên bậc thang bằng đá, phát ra những tiếng vang lanh lảnh.
Huyết kỵ sĩ vỗ vỗ lưng chiến mã.
Chiến mã thu hồi hai cánh lại, tiến vào trạng thái yên lặng.
Không có mệnh lệnh của La Sinh, nó sẽ không di chuyển một bước nào cả.
Huyết kỵ sĩ ngồi trên chiến mã, yên lặng quan sát cảnh vật xung quanh.
Một cái khung dài đặt đầy ngọn nến, cửa sổ có hoa văn sặc sỡ, từng hàng ghế rộng lớn được sắp xếp thành hàng, trong hư không có tiếng thánh ca loáng thoáng...
Nơi này là một tòa giáo đường khổng lồ.
Trong mắt Huyết kỵ sĩ thoảng qua cảm giác khó hiểu.
Bởi vì mình cùng Thằng hề là được dịch chuyển "ngẫu nhiên", cho nên hiện tại vẫn chưa phát hiện tung tích của Thằng hề.
Tiêu chuẩn chiến đấu của Thằng hề khá cao, dù là dự đoán, phản ứng, kỹ xảo cùng nắm bắt thời cơ, đều cao hơn nhiều so với mình tưởng tượng.
Thế nhưng mình đã rút ra chiến giáp Huyết kỵ sĩ từ sớm, bởi vậy cũng không ngại đòn tấn công của đối phương, hơn nữa mình có thể thừa dịp đối phương ra tay còn tìm đúng cơ hội phản kích nữa.