Chương 160: Cạm bẫy của Thần linh
Yana lắc nhẹ chiếc roi da.
Chiếc roi da này biến hóa thành một con rắn, phần thân trước tách ra, hóa thành hai cái đầu rắn độc lập, cùng nhìn về phía Liễu Bình.
Yana nói: "Tra tấn cùng thống khổ là một thể, mà Thần vị lại bị chia ra làm hai, ta cùng chị gái ta phân chia quyền hành của Thống Khổ cùng Tra Tấn..."
"Cho nên mỗi chúng ta đều có một thứ cùng thuộc tính, thế nhưng có công năng tương phản."
"Ví dụ như nàng ta có Sách Chân Thực, ta lại có Sách Nói Dối."
" 'Con mắt Thẩm Phán' của ta có thể nhìn ra điểm yếu của người khác, như vậy tấm thẻ 'Con mắt Chân Thị' của nàng ta có thể thấy được sở trường của người khác."
"Khi sách thẻ của ta hiện lên 'Con mắt Thẩm Phán', ta biết được, nàng ta đã âm thầ sử dụng 'Con mắt Chân Thị' đối với ngươi..."
"Nàng ta phát hiện tài năng và giá trị chân chính của ngươi."
Liễu Bình yên lặng lắng nghe, hỏi lại: "Vậy sẽ như thế nào?"
Yana lật quyển sách sang tờ tiếp theo.
Trên sách thẻ xuất hiện hai tấm thẻ bài.
Một tấm thẻ bài trong số đó hầu như giống hệt với tấm "Thánh giả" mà Vương Vi đưa cho Liễu Bình.
Yana nói: "Đây là thẻ bài Thánh giả của ta, không khác với nàng ta bao nhiêu, chủ yếu là chúng ta cần quan sát một tấm thẻ bài khác..."
Liễu Bình nhìn về tấm thẻ bài thứ hai.
Trên tấm thẻ bài này vẽ ánh sáng cùng hào quang vô hạn, một người mọc ra hai cánh đang vui vẻ bay múa trong đó.
Yana nhặt tấm thẻ bài này ra, giơ tới trước mắt Liễu Bình.
"Tấm thẻ bài này có tên là 'Đôi cánh tự do', là một tấm thẻ bài loại bỏ nguyền rủa với vô vàn thần lực, có thể loại bỏ mọi trói buộc cho tín đồ." Yana nói.
Liễu Bình nói: "Đã như vậy, nàng ta chắc hẳn đã sử dụng một tấm thẻ bài với hiệu quả tương phản..."
"Đúng, hiện tại chúng ta tới thử xem."
Yana tiếp nhận tấm thẻ "Thánh giả" từ tay Liễu Bình, nhẹ nhàng niệm vài câu chú ngữ.
Trên tấm thẻ kia toát ra một bóng mờ.
Trên bóng mờ này là một tấm thẻ bài khác, phía trên có vẽ một người bị xiềng xích bằng sắt trói lấy hai tay hai chân.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:
[Thẻ bài: Xiềng xích Thống Khổ.]
[Thẻ phong ấn.]
[Bất cứ tồn tại nào sử dụng tấm thẻ bài này, đều sẽ trở thành một tấm thẻ dự bị của Nữ sĩ Thống Khổ.]
Liễu Bình dần dần nín thở.
Hóa ra mục đích của Nữ thần Thống Khổ tới nơi này, không chỉ đưa tặng mình chức nghiệp, còn đào cho mình một cái hố lớn như vậy!
Yana cười nói: "Khi tấm thẻ này được sử dụng, vào một ngày nào đó trong tương lai, ngươi sẽ trở thành một tấm thẻ bên trong bộ bài Thống Khổ."
"Cũng may có được ngươi, ta chưa từng nghe nói qua có thủ đoạn như vậy nữa." Liễu Bình thở dài nói.
"Thủ đoạn của Thần linh, phàm nhân các ngươi không hiểu được cũng bình thường, nếu như ta không phải là chị em song sinh của nàng ta, coi như là thần linh khác tới, cũng không thể phát hiện thủ đoạn của nàng ta." Yana nói.
"Cho nên giữa ngươi và nàng ta, bất cứ ai trong hai người rút bất cứ một tấm thẻ bài nào, làm chuyện nào đó, một người khác đều phát hiện được, là như vậy sao?" Liễu Bình hỏi.
"Đúng là như vậy, vì loại bỏ điểm yếu này, ta đã chém giết với nàng ta vô số lần rồi." Yana nói.
Nàng cầm ảo ảnh kia, nhẹ nhàng rút lại!
Tấm thẻ "Xiềng xích Thống Khổ" kia lập tức rơi vào trong tay của nàng.
"Ta sẽ giữ lại tấm thẻ này, khi ta trấn thủ nó, chị gái ta sẽ không phát hiện nó đã xảy ra vấn đề gì."
"Về phần thẻ 'Thánh giả'... ngươi còn dự định trở thành nhân viên thần chức của nàng ta hay sao?"
"Đương nhiên..." Liễu Bình nói rất nghiêm túc: "Những thủ đoạn mà nàng ta dùng trên người ta, ta đều muốn dùng tấm thẻ 'Thánh giả' này để trả lại."
"Làm thế nào?"
"Thế giới Tu Hành."
"Được, trả lại cho ngươi... hiện tại ngươi có thể sử dụng nó, sẽ không tồn tại vấn đề gì."
Liễu Bình nhận lấy tấm thẻ "Thánh giả" từ trên tay Yana, nhẹ nhàng vứt nó ra ngoài.
[Thẻ bài: Thánh giả.]
[Thẻ chức nghiệp, thần chức giả.]
[Sử dụng tấm thẻ này, ngươi sẽ tự động thu hoạch được kỹ năng chức nghiệp như sau:]
[Người chăn thả của Thần:]
[Càng nhiều người cam tâm tình nguyện đi theo ngươi, thẻ bài mà ngươi rút được lại càng mạnh.]
Liễu Bình hơi suy tư.
Đây là một tấm thẻ muốn sử dụng tốt cần tích lũy lượng lớn thẻ bài trước...
Khác với thẻ Thằng hề, tấm thẻ này không có bất cứ trang phục chuyên môn nào, cũng sẽ không thay đổi hình thái cùng thuộc tính của thẻ bài.
Thế nhưng nó có thể làm cho thẻ bài mạnh lên.
Điều này rất là thú vị.
"Ra."
Bỗng nhiên, trong lúc không kịp đề phòng, một giọng nói xuất hiện ở bên tai.
Liễu Bình hơi giật mình, hỏi: "Yana, ngươi có nghe thấy gì không?"
"Nghe được, hình như có người ngoài thị trấn đang gọi ngươi." Yana trả lời.
"Kỳ quái..."
Liễu Bình thu hồi thẻ bài, đi ra khỏi đống đổ nát, nhẹ nhàng nhảy lên đã vượt qua tường thành cao ngất, rơi xuống bên ngoài thành.
Nguyên Anh, phi hành đã trở thành một chuyện cực kỳ đơn giản.
Không chỉ tổng lượng linh lực thu được tăng lên cực lớn, cường độ linh hồn cùng cơ thể đều được tăng lên không ít.
Trong hoang dã bên ngoài tường thành, có một người đàn ông kỳ quái đang đứng.
Hắn ta đội một chiếc mũ chóp cao màu đen, trên cổ có ghim nơ, nửa người trên không mặc cái gì, nửa người dưới lại mặc một chiếc quần màu trắng, đi một đôi giày da đầu to.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đỉnh đầu hắn ta.
[Linh cẩu - Ngũ.]
[Cái danh hiệu này đã chứng tỏ nó là linh cẩu xếp hạng thứ năm trong đàn linh cẩu.]
[Thực lực của người này không liên quan gì tới văn minh tu hành, cho nên không biểu hiện ra thực lực của hắn ta.]
"Ngươi là ai?" Liễu Bình quan sát quần trắng của đối phương, hỏi.
"Ta đại biểu cho Linh cẩu trong hoang dã, tới đây thông báo cho ngươi biết một sự kiện." Người này nói với vẻ nho nhã lễ phép.
"Chuyện gì?"
"Buổi sáng ngày mai, toàn bộ người trong thị trấn này sẽ trở thành đồ ăn của Linh cẩu."
"Vì sao lại nói cho ta biết?"
"Ngươi là Thẻ bài sư, chúng ta vẫn nên tôn trọng lẫn nhau mà, đúng không?"
"Thì ra là thế, các ngươi không sợ Nữ thần Thống Khổ sao?"
"Chúng ta có được tình báo, nàng ta không để ý tới thị trấn nhỏ nơi biên giới này, cũng không có thời gian để ý tới chuyện của nơi đây."
"Còn có chuyện nào khác không?"
"Có, thực ra ngươi cũng là một trong những mục tiêu của chúng ta, ta tới nói sớm cho ngươi biết, là bởi vì ta hi vọng ngươi rời khỏi thị trấn."
"Tại sao?" Liễu Bình hỏi.