Chương 175: Chúa tể Tiên Huyết
Thằng hề nhìn về phía Chúa tể Tiên Huyết: "Nhìn xem, ta đã thả người rồi đó."
"Đã rất lâu rồi không có người dám bắt chẹt tiền của ta, lá gan của ngươi thật rất lớn." Chúa tể Tiên Huyết thâm trầm nói.
Thằng hề hơi sửng sốt, chợt nhớ tới điều gì đó, nhìn về phía một lá bài trên tay của hắn...
Tấm thẻ bài có vẽ ba con linh cẩu vẫn đang ở trong tay của hắn.
Thẻ bài Thị thần Linh cẩu!
"Thằng hề, trả lại tấm thẻ bài này cho hắn ta, ta đã trả tiền rồi mà." Chúa tể Tiên Huyết vội vàng nói.
Thằng hề không nói tiếng nào.
Hắn trầm tư mấy giây, rồi ngẩng đầu lên nói với giọng áy náy:
"Xin lỗi, ba ngàn đồng tiền vàng không đủ để mua lại tấm thẻ bài này."
Không đợi đối phương nói thêm cái gì, nụ cười trên mặt hắn dần dần biến mất, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía bóng người màu đỏ máu kia, nói:
"Ta thắng, cho nên mới có thể đạt được tấm thẻ bài này, nếu như mà ta thua..."
"Thị thần của ta là Yana."
"Chúng ta nói thẳng ra đi, ngươi sai Linh cẩu tới Ám Vụ trấn, chỉ cần xử lý ta, như vậy có thể bắt được Yana, trở thành nô lệ của ngươi, đúng chứ?"
"Ta cũng không biết Yana tại Ám Vụ trấn." Bóng người đỏ máu nói.
Yana xen vào nói: "Ngươi đang nói dối."
Chẳng biết lúc nào, trên tay của nàng có thêm một quyển sách.
Sách Nói Dối.
Sách đã được mở ra, phía trên có một hàng chữ nhỏ:
"Thần linh: Chúa tể Tiên Huyết đã hoàn thành một lần nói dối trước mặt của ngươi."
Là nói dối!
Nói cách khác, cái tên trước mắt đúng là đang ngấp nghé mình, cho nên phái đám Linh cẩu tới đây, muốn xử lý Liễu Bình, từ đó bắt mình về Luyện Ngục, trở thành nô lệ của Chúa tể Tiên Huyết!
Nhờ có Thằng hề.
Mọi chuyện đã rõ ràng.
Khuôn mặt xinh đẹp của Yana bỗng đỏ bừng lên.
Nàng đang tức giận!
"Chúa tể Tiên Huyết, ta sẽ nhớ kỹ chuyện ngày hôm nay!" Yana nói.
Bóng người đỏ máu im lặng vài giây, bỗng bật cười nói: "Rất tốt, Yana, hôm nay ta nhận thua, thế nhưng hiện tại ngươi chỉ là một Thị thần, có thể làm được cái gì nữa sao?"
"Người cần nhớ kỹ ngày hôm nay là ngươi mới đúng." Thằng hề nói xen vào.
Hắn nhìn chằm chằm bóng người đỏ máu kia, thở dài nói: "Ngươi cho rằng trên thế giới này chỉ có mình ngươi là kẻ xấu thôi sao?"
"Ngươi sẽ phải trả giá thật lớn, nhóc con!" Bóng người đỏ máu nghiến răng nghiến lợi nói.
Thằng hề không để ý tới hắn ta, mà nhìn về phía bóng người của Lão đại Linh cẩu, vẫy lại nói:
"Này..."
Lão đại Linh cẩu quay đầu nhìn hắn.
Thằng hề nói: "Ngươi còn nhớ rõ ta đã nói với ngươi một câu sao?"
"Câu nào cơ?" Lão đại Linh cẩu khó hiểu hỏi lại.
Thằng hề hít sâu một hơi, lớn tiếng nói: "Trời sinh ta đã không tầm thường, tài năng tuyệt đỉnh, siêu quần bạt tụy, rất dễ dàng có thể giết sạch các ngươi."
Vẻ mặt của Lão đại Linh cẩu biến đổi.
Thằng hề cũng đúng lúc giơ khẩu gatling gun lên...
Tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch!
Từng làn đạn dày đặc bắn ra ngoài.
Trong nháy mắt Lão đại Linh cẩu bị bắn bay ra ngoài, thân thể như một đống cát nặng nề, trên không trung bị mấy ngàn phát đạn quét trúng.
Ầm!
Một tiếng vang trầm xuất hiện.
Cái tên tội ác chồng chất này rơi vào trong đất hoang cách nơi đây vài trăm mét, không còn bất cứ hơi thở nào nữa.
Thằng hề thổi nòng súng, vung ra sau lưng, lúc này mới bình tĩnh ngẩng đầu lên, nhìn về phía bóng người đỏ máu ở giữa không trung.
"Nhờ ta giết một người, ngươi cần thanh toán ba ngàn kim tệ..."
Hắn rút thẻ ngân hàng ra nhìn lướt qua, giật mình nói: "Ồ xin lỗi, hóa ra ngươi đã thanh toán trước rồi!"
"Ha ha ha ha ha ha ha!"
Tiếng cười to của Thằng hề truyền khắp vùng hoang dã này.
"Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám giết người của ta trước mặt ta, Yana." Chúa tể Tiên Huyết nói.
"Ngươi chỉ đưa tiền giết người, lại không muốn dùng tiền để cứu người, như vậy cũng muốn trách ta sao?" Yana mỉm cười nói.
Chúa tể Tiên Huyết quét nhìn hai người, nói: "Rất tốt, có lẽ các ngươi vẫn còn không biết, hiện tại Luyện Ngục đã thay đổi hoàn toàn rồi, ta thề, các ngươi sẽ biết được thủ đoạn của ta sớm thôi."
"Nếu như ngươi dám tới Vĩnh Dạ, ta chờ ngươi." Yana cũng nói với vẻ quyết đoán.
"Chờ xem!"
Chúa tể Tiên Huyết nói thêm một câu, bóng hình bắt đầu mờ đi rồi biến tành một luồng sương máu.
Hắn ta rời đi.
Yana đứng im một chỗ bình tĩnh lại, quay người lại nhìn về phía Thằng hề.
"Nói chuyện rất sôi nổi mà." Thằng hề cười đùa nói.
"Thằng ngu này lại dám có ý đồ với ta, ta cũng không chắc hắn ta là ngu thật, hay ta làm cho người khác cảm thấy bản thân rất dễ bị bắt nạt." Yana trầm giọng nói.
"Chờ ta lại mạnh hơn chút nữa." Thằng hề nói.
Yana giơ tay ra, nói: "Nói tới mạnh lên, trước tiên đưa hết thẻ bài mà ngươi có cho ta đi."
"À."
Thằng hề đưa hết toàn bộ thẻ bài vừa lục soát được từ trên người Lão đại Linh cẩu ra.
Yana thu sạch những thẻ bài loại cơ quan nội tạng, linh hồn, người chết đi, nói: "Có mấy người coi là thẻ bài càng nhiều càng tốt, thực ra không phải như vậy, ví dụ như những tấm thẻ bài này, bọn chúng hoàn toàn không liên quan gì tới bộ bài 'Hoan Nhạc' của ngươi cả."
"Cho nên?" Thằng hề hỏi.
Yana đọc chú ngữ, chiếc roi trên tay lập tức biến thành một con rắn, cắn mạnh lên tấm thẻ bài có vẽ ba con linh cẩu kia.
Ầm!
Ngay lập tức, thẻ bài hóa thành sương mù màu trắng.
Ba con Linh cẩu chui ra khỏi sương mù, cẩn thận ngồi xổm trước mặt hai người.
Một con nói: "Chúng ta..."
Con thứ hai nói: "Chọn sai..."
Con thứ ba nói: "Chủ nhân."
Bọn chúng cùng cúi thấp đầu xuống.
"Không phải ra vẻ đáng thương, những tên kia đều đã chết, lại không thấy được thẻ bài chức nghiệp, chắc hẳn là trên người của các ngươi, đầu tiên giao hết thẻ bài chức nghiệp Linh cẩu ra rồi nói sau." Giọng nói lạnh lùng của Yana vang lên.
Ba con linh cẩu ủ rũ, đưa một chồng thẻ ra, đặt trước mặt Thằng hề.
Chồng thẻ bài này có chín tấm thẻ, mỗi một tấm thẻ bài đều là một con Linh cẩu với thần thái khác nhau.
Thằng hề liếc nhìn, tách chín tấm thẻ ra, một bầy linh cẩu hoàn chỉnh xuất hiện trước mắt của hắn.
Có linh cẩu phụ trách thăm dò, có phụ trách canh gác, có phụ trách công kích, có phụ trách phòng ngự, có phụ trách quấy rối,...
"Thật thú vị." Thằng hề bật cười.
"Bộ bài này cũng coi như một bộ bài rất đặc biệt, ngươi có thể nuốt bọn chúng, dùng để tăng lên nghề nghiệp của mình." Yana nói.
Thằng hề gật đầu.